Phô cá nhân thiết: Mặt mỹ nhân tàn nhẫn tính cách bất thường tiểu chó săn X phong kiến mê tín rụt rè bảo thủ Đại vu sưTiểu chó săn miệng đầy thành dơ, thô lỗ bá đạo, toàn thân chỉ còn lại có duy nhị ưu điểm: Giảng nghĩa khí cùng đau lão bàĐại vu sư phong kiến mê tín, thân cường thể tráng, không có gì tật xấu chính là tuổi tới rồi tưởng nam nhânĐại khái là một cái tiểu chó săn bị bắt gả cho Đại vu sư sau đó đem bảo thủ Vu sư ngày thành chính mình lão bà chuyện xưa* công sủng thụ, niên hạ…
Chỉ là những dòng nhật kí, những điều mà mình không thể nói ra, chỉ có thể viết lên theo dòng cảm xúc của bản thân. Đăng lên wattpad vì muốn lưu giữ lại những cái trẻ con nhất trong tâm hồn mình, những cái bộc phát ngây ngô của thuở thanh xuân còn khờ dại. Mình thực sự còn không muốn ai đọc được, bởi thực sự những suy nghĩ trong này rất ngốc nghếch, rất giản đơn. Mình cơ bản chỉ muốn sau này còn có thể thấy được những dòng này, để còn hoài niệm, để còn vui vẻ. Đây đều là những suy nghĩ hết sức trẻ con, mong các bạn đọc được, không hài lòng thì cũng lịch sự cho qua, làm ơn đừng ném đá mình. Cảm ơn !…
Các câu chuyện dưới đây đều do tôi viết ra, không sao chép của bất kì ai. Tôi hâm mộ họ và tôi viét ra những suy nghĩ của mình dành riêng cho họ. Truyện của tôi thiên về suy luận những bí ẩn trong chương trình Running Man của Monday Couple.Tôi mong mọi người đón nhận nó. Nó như tấm lòng của một fan hâm mộ gửi đến thần tượng của riêng mình. Xin cám ơn…
Văn án: Thuần hóa sao ngược lại bị thuần hóa câu chuyện. Một cá tính lãnh đạm ở khắp nơi cơ lão đích trong ngục giam yêu một đóa trực nam thuần yêu văn. không sai Trong trẻo lạnh lùng bác sĩ tâm lý công × bướng bỉnh phách lối tù phạm bị cường cường mỹ mạnh Xen vào cá dê tên tiểu yêu tinh này không biết lúc nào đóng cửa đại cát, ở chỗ này tồn hạ văn tốt lắm =L= nơi này là tay mới văn bút phế hy vọng có người nhìn. Nội dung nhãn hiệu: Lục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Lâm Kỳ, Chu Tử Trạc ┃ vai phụ: Một đám ┃ khác: Ngục giam văn, mỹ cường, cường cường, thẳng bẻ cong, vô ngược…
Trên tầng 3 của tòa biệt thự, cô một mình đứng ở đó nhìn người áo đen đang chĩa súng vào mình, nhìn bố mẹ anh đang dành cho cô những ánh mắt miệt thị.. -Cô đang chờ Nhật Duy đến sao? Đừng mơ tưởng nữa! Hôm nay chính là ngày đính hôn của con trai tôi với Ngọc Linh. Loại người như cô sao xứng đáng làm con dâu nhà tôi! -Mẹ anh cười mỉa mai nói Đính hôn? Sao có thể chứ? Anh nói cuộc đời này chỉ có thể ở bên cô thôi mà. Sao chỉ trong mấy ngày mà thành ra thế này? không đúng! Chắc chắn là họ đang lừa cô. Trong phút chốc đầu chỉ nghe thấy tiếng ong ong khiến cô phải lùi lại 2 bước. Rồi mẹ anh quay sang nói với người mặc áo đen: -Tôi đã giao cô ta cho cậu rồi! Chúng ta không ai còn nợ ai. Hãy về bảo với tổ chức đừng làm gì hại con trai chúng tôi! Người ấy gật đầu lạnh lùng liếc nhìn cô: "Amy! Hãy ngoan ngoãn quay về. Cô đừng ép tôi phải ra tay!" Cô kiên quyết lắc đầu, bướng bỉnh mím chặt môi. Cô phải đi tìm anh, tìm anh để hỏi cho ra lẽ, tại sao lại không giữ lời? Tại sao anh lại phản bội cô? Thế rồi chỉ thấy một thân ảnh nhỏ bé, lao người tới phía cửa sổ như một con thiêu thân. Tiếng vỡ vụn lớn vang lên, từng mảnh thủy tinh sắc bén cứa vào da thịt, cô chợt nhớ đến gương mặt anh, giọng nói trầm ấm ấy và cả nụ cười tỏa sáng nhất thế gian. Anh chính là mặt trời duy nhất trong lòng cô, là người đã sưởi ấm trái tim cô. Khoảnh khắc rơi từ trên cao xuống, cô nghe thấy tiếng gió rít bên tai. Một tiếng nổ bụp sau lưng, lồng ngực đau nhói giống như đang bị ai xé toạc ra thành từng mảnh.…
"Mong rằng ánh trăng sẽ ghi nhớ tất cả."---Tên truyện: Lycoris và HelixTên khác: Bỉ Ngạn và Thường XuânNgoài lề: Đây là spin off của "Hội Trí Thức", không liên quan mạch truyện chính.…
Một chiếc fic mà bảnh muốn viết cho Ummo mà thui, sẽ có ngọt có ngược nhé.Truyện là hư cấu thôi đừng đặt nặng, đọc giải trí là chủ yếuWarning: ⚠️ OOC,OOC,OOC, quan trong phải nhắc lại 3 lần ạ…
Quá độ trêu chọcDư Trì xTrần DươngSinh vật nhà khoa học Alphax ngọt hệ bệnh kiều beta【 đã trao quyền kịch truyền thanh 】Trần Dương mất trí nhớ, tỉnh lại sau làm bạn hắn chính là tự xưng bạn trai Dư Trì.Rõ ràng đối Dư Trì không hiểu biết, nhưng Trần Dương nhìn lại ký sự bổn, nhớ tới quá vãng.Trong trí nhớ chính mình, đơn mũi tên chính mình, đỉnh đầu theo dõi cuồng chính mình, cuối cùng mắt là phác gục Dư Trì chà đạp.Chỉ namNăm thượng, kém ba tuổi, chịu phú nhị đại, giai đoạn trước chịu truy công, công cũng thích chịu, hậu kỳ công lật xe cưỡng chế chịu…
"Không phải...tôi không phải quái vật...."...."Đừng, đừng bỏ em lại mà, xin anh........"Mình.......sống lại rồi sao?".....""CHÀO MÙNG ĐẾN VỚI MẠT THẾ, CON NGƯỜI"…