Soobin luôn là một đứa trẻ nỗ lực làm nũng khi ở cạnh anh-Choi Yeonjun(thế nên toàn làm nũng và giở trò dận dỗi để Choi Yeonjun đi dỗ thôi) cậu đích thực là một con Thỏ đội lốt Sói rồi( thế nhưng Choi con mẹ nó ngốc Yeonjun nào có biết đứa trẻ đáng yêu bên cạnh mình lại là một con Thói đích thực(Thỏ+Sói=Thói)aisss,ko nói nhiều nữa vô truyện thôi. (fic này của mình là về Soojun nhé)…
"Giữa ánh đèn sân khấu lộng lẫy, chúng ta lặng nhìn nhau như những vì sao đang dần lụi tàn-rực rỡ trong quá khứ, nhưng chẳng thể soi sáng cho hiện tại."Hai người từng là tất cả của nhau, nhưng giờ chỉ là những cái bóng lướt qua trong cuộc đời đối phương. Khi ánh đèn vụt sáng, họ đứng chung một sân khấu, cùng cất lên những giai điệu đã từng thuộc về nhau. Nhưng sau cơn mưa giấy lấp lánh, sau những tràng pháo tay vỡ òa, họ chỉ còn lại một khoảng cách không thể lấp đầy.Giữa những lời chưa nói và cảm xúc chưa nguôi, liệu có một cơ hội nào cho họ, hay tất cả chỉ còn là một ký ức đẹp nhưng ngắn ngủi-giống như ánh sao đang dần tàn phai?…
Không phải là thế hệ 2...Là Daniel Park - tử thần thế hệ 0 , người đáng nhẽ ra phải chết từ 5 năm trước đã sống lại một lần nữa .Bóng đen đó đã hồi sinh anh , " nó " bắt anh phải giải quyết ân oán trải dài từ thế hệ 0 đến thế hệ 2 , phải giải quyết hậu quả giữa những đứa trẻ anh cứu năm đó gây ra .Anh đã mất hết tất cả từ cô em gái bé nhỏ , ba đứa trẻ anh nhặt được đến những người bạn đồng hành trong băng nắm đấm , tất cả chỉ còn tồn đọng trong kí ức của anh , những kỉ niệm đẹp đẽ thời đấy cứ dày vò anh cho đến lúc cái thân tàn tạ của người con trai ấy chìm dần trong biển lửa .Daniel sống mà không có mục đích , anh nhìn bản thân trong gương là dáng vẻ lúc 15 tuổi - cái tuổi mà anh còn rạo rực trong mình những ước mơ , khát vọng của một đứa trẻ muốn bảo vệ tất cả mọi người .Vậy mà đến cả một người anh cũng không thể cứu được ....Sống lại một đời , Daniel đồng ý với " nó " , anh bắt đầu hành trình sửa sai , chắp vá và cứu vớt những mảnh đời bất hạnh , những cuộc đời mà đáng nhẽ phải nhận kết cục không mấy tốt đẹp , chính anh sẽ là người cứu giúp và lôi bọn họ ra ngoài ánh sáng .Sự xuất hiện , không , sự sống lại của một con quỷ mang trong mình trái tim dịu dàng hơn bất cứ ai đã trở thành huyền thoại , là người thương của hầu hết những ai đã từng tiếp xúc với anh - họ mê mẩn sự nhẹ nhàng ấy , say mê đôi mắt xanh ngọc trong trẻo như viên pha lê đẹp đẽ nhất của anh , họ điên cuồng tìm kiếm anh - Tử thần phố Seoul , Daniel Park hoặc SeokieSeokie thân thương…
Sườn mặt nhỏ bé của thiếu niên mới lớn trông dịu dàng dưới ánh đèn đường mờ ảo, thêm chút gì ma mị vô cùng. Cái đẹp là như thế nhỉ, vốn dĩ Akutagawa không phải tuýp người lãng mạn gì cho cam, nhưng cậu hôm nay cũng hiểu chút gì đó về thứ mỹ học mà người ta thường hay tôn sùng.<br />Atsushi như cảm nhận được gì, nó ngưng bặt, tò mò nghiêng đầu nhìn sang, đoạn cất lời.<br />"Mặt tôi có dính gì sao?", nụ cười khó ưa trông kỹ thì cũng dễ nhìn, kỳ quái quá.<br />"Có, sự xấu xí đấy." Akutagawa buông lời lạnh nhạt, quay ngoắt nhìn bầu trời lấm tấm sao, đêm nay không trăng.…
Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, máu chó, niên hạ, có thịt, có ngọt, có ngược, sáng tác gốc (không dựa trên bất kỳ nội dung, ý tưởng hoặc câu chuyện nào đã có sẵn), 1v1, HETên truyện: Thôn Vũ 吞雨Tác giả: Hạ Tiểu Chính 夏小正Biên dịch: JĐộ dài: 66 chươngTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản dịch: Đang tiến hànhNguồn: Mỹ Nhân Thiên HạBản dịch chưa có sự cho phép của bên nào, mình dịch với mục đích phi thương mại, các bạn đem đi đâu nhớ ghi nguồn vào giúp mình nhé.…