gia cát quyển 8 chương 302-315
gia cát quyển 8 chương 302-315…
gia cát quyển 8 chương 302-315…
Làm một cái táo bạo lão ca, Tần Du không hiểu vì cái gì sẽ bị công lược hướng hệ thống trói định, cũng không hiểu vì sao công lược đối tượng tâm lý nhiều ít đều có chút vấn đề.Hệ thống: Ký chủ, cầu ngài không cần đem công lược đối tượng hảo cảm giá trị xoát mãn liền đem người quăng!Tần Du: Xoát đầy không phải hoàn thành nhiệm vụ sao! Kia ai, lại đây, chúng ta nói chuyện chia tay sự tình.Hệ thống: Cảnh cáo! Công lược đối tượng tâm lý khỏe mạnh giá trị đã thấp hơn an toàn giá trị! Thỉnh ký chủ mau chóng trấn an!Tần Du: Ta liền không! Bằng gì!Ở trải qua quá vô số công lược đối tượng hoa thức hắc hóa, cũng gặp quá đủ loại kiểu dáng □□play sau, Tần Du ---Vẫn cứ chết cũng không hối cải, hơn nữa ở tìm đường chết bên cạnh đại bàng giương cánh, thậm chí cầm tù play bị uy đến quá hảo béo mấy cân.Hệ thống ( hỏng mất ): Ký chủ đừng sợ, nhẹ thì thôi miên cải tạo, nặng thì đoạn ngươi tay chân, lại vô dụng không chiếm được liền hủy diệt, chỉ cần ta che chắn ngươi cảm quan ngươi sẽ không có cảm giác!Tần Du: Phi! Ngươi xem bọn họ dám sao?Công lược đối tượng: Không dám, luyến tiếc.Văn lại danh:《 luận chia tay sau như thế nào không bị cưỡng chế ái 》《 về hảo cảm xoát mãn liền trốn chạy chuyện này 》Nhắn nhủ: Thụ tinh phân tâm thần phân liệt, tuyệt đối không là np!…
Đọc tiêu đề chắc các bạn rất ngạc nhiên đúng không? Bởi vì có người yêu là đầu bếp thì còn gì tuyệt vời bằng.... Nhưng vấn đề ở đây, tôi - lại là một con nhóc, còn ngườ yêu tôi, lại là một chàng trai ( điều đó là dĩ nhiên rồi ). Rõ ràng, một đứa con gái thì làm sao có thể để cho người yêu lăn xả vào bếp được. Anh ấy siêu tuyệt vời, nấu ăn đối với anh ấy là một thứ rất đơn giản, chỉ cần xoay xoay vài phát thì đã có la liệt thức ăn ngon trước mắt. Còn tôi thì... từ nhỏ đã không đụng vào bếp, mãi đến năm lớp 8 mới biết bật bếp ga, cơm nấu toàn... ngon hơn cháo trắng....Ước mơ nhỏ nhoi của tôi chính là có thể tự tay phục vụ cho anh ấy một bữa sáng, trưa, chiều gì đó hoàn hảo, mà nó còn khó hơn cả bắc thang lên trời. Haizz Quay lại 2 năm về trước đã nhé, lúc đó tôi là 1 con bé học lớp 12. Bề ngoài chẳng xinh, lại còn được ' ưu ái ' nhận cái biệt danh bà chằn, thế là bọn con trai nó cứ thấy tôi là lại lẩn đi đâu hết.Thế là 17 năm tôi chưa có một mảnh tình vắt vai. Số khổ thế. Cho đến ngày tôi gặp anh, lúc đó nhà tôi đang đi dự đám cưới trong khách sạn. Tính tôi hậu đậu mà, tôi nhận, lúc đó đang chúi đầu chúi mũi vào cái điện thoại bỗng nhiên: ' Rầm '... ' Choang'... ' Leng keng'.... 1 đống cái tiếng động nó xoay quanh tai tôi. Nhìn xuống thấy quần áo ướt rũ, đầy dầu mỡ, ngẩng lên thấy một người đội mũ của đầu bếp lúi húi dọn dẹp đồ đạc. Tôi la ầm lên, dùng dằng vung vẩy đổ tội cho ' chàng ' ý, làm chàng ta phải cuống quýt xin lỗi, hehe, bà chằn mà. Đấy là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Và cứ thế, chúng tôi đã yêu nhau được 2 năm trời.…
sinh tử văn ngược he…
Tác giả: cố thất chi thượngConverter: NguytThin4 (Thiên Phong Nguyệt)…
Truyện về 1 người con trai của tuổi thanh xuân, yêu 1 cô gái cũng đang thuở xuân thì. Cô gái vốn là người trầm lặng, do một số điều nên cô mắc phải bệnh trầm cảm. Hai người bên nhau dường nhưu chữa làng mọi vết xước trong tim nhau, nhưng liệu mọi việc đều chỉ diễn ra thuận lợi như vậy?…
k...không có mô tả…
Nam chính hơn nữa chính 8 tuổi. Trâu già gặm cỏ non…
Lấy bối cảnh cuối nhà Trần những năm 1400 Trần Thiên Hạo một vi quan liêm khiết trung thành của thời Trần. Sau khi nhà Trần sụp đổ mở đầu cho sự trở lại của nhà Hồ. Ông đã từ quan về quê sống ẩn tại vùng đất phía Nam. Tại đây vùng đất trù phú màu mỡ, yên bình đến lạ thường. Bởi xuất thân từ một gia thế hiển hách tại kinh thành chưa bao giờ nếm trải được cảnh cực nhọc của người dân. Nên khi đến với nơi đây đập vào mắt ông cái gì cũng lạ mắt. Tuy chưa thích ứng hoàn toàn nơi đây nhưng ông tin đây sẽ là một thử thách mới của chính bản thân mình. Quả như thế bằng công việc dạy học tích góp của mình ông đã tích luỹ được vốn luyến và xây dựng cơ ngơi mang tên Trần Gia. Giỏi là như thế nhưng chẳng biết sao ông vẫn còn lẽ bóng một mình. Chắc hẳn là duyên chưa tới nhưng đã 35 tuổi rồi thì chừng nào mới tới đây?Nhưng ngày hôm đó vào một đêm âm u, trời ké tầng tầng lớp lớp các đám mây đen mịt che khuất một khoảng trời. Chính cái tia sẽ định mệnh ấy đã đưa đến cho ông một cô nương với một phong cách ăn mặc lạ lùng mà ông chưa bao giờ nhìn thấy. Để rồi dưới gốc cây anh đào mà cô ấy xuất hiện đã viết nên chuyện tình này.…
Buồn , ngắn chap…
Ảnh…
Diễn biến tiếp sau khi Ôn Khách Hành dùng Lục Hợp Thần Công cứu Chu Tử Thư."Yêu người bằng cả sinh mạng"Tôi dùng cụm từ này để nói về Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư.----------Truyện viết dựa trên tưởng tượng của tác giả, Ôn Chu là nguyên tác, là cp chính, vui lòng không crack ship. Không thích mời ra ngoài, đừng nói lời cay đắng.…
"Cho dù đó không phải là chúng ta nhưng tớ mong các phiên bản khác của chúng ta ở các thế giới khác cũng sẽ được hạnh phúc bên nhau."…