Màn đêm buông xuống là lúc những cảm xúc khó có thể kìm nén nhất, những hồi ức và kỉ niệm cứ ào ào như từng đợt thác lũ như muốn cuốn trôi cả tâm hồn lẫn thể xác...Chúc cậu hạnh phúc suốt phần đời còn lại nhé, còn chúng ta đời này đừng gặp lại nữa...…
Tên truyện: Hồi Ức Thanh XuânAuthor: Mèo LườiTóm tắt: 1 câu chuyện tình cảm ngắn,nhẹ nhàng.Gắn cái mác là "ngược" nhưng thực ra cũng ko quá bi ai như thể loại tổng tài.Ý nghĩa truyện nhẹ nhàng,ngắn gọn,dễ hiểu.Thể loại: Ngược tâm , Thanh xuân , Vườn trườngTình trạng: Hoàn…
Chỉ một ánh mắt đã làm nó điếng người. Chỉ một nụ cười đã làm hắn thương nhớ. Họ mến nhau từ khi nào? Vì điều gì? Họ cũng chẳng rõ... Câu chuyện có lẽ sẽ đẹp như một giấc mộng nếu những sự bồng bột, ngây thơ của tuổi trẻ không xuất hiện, chia cắt hai con người tội nghiệp...…
Đó là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời tôi.Chẳng phải tiểu thuyết tình yêu, hay câu chuyện kì bí gì cả. Đơn giản đây chỉ là những câu chuyện nhỏ, những cuộc đối thoại nhỏ xảy ra trong cuộc sống hàng ngày khi tôi bên những người bạn tuyệt vời nhất thôi!Nên nếu bạn mong chờ một câu chuyện đầy tình tiết thú vị hay lãng mạn nào đó thì rất tiếc, câu chuyện này không có những thứ đó.Nhưng tôi có thể nắm tay bạn và dẫn bạn đến với những giây phút tuyệt vời của tôi, của bạn bè tôi, của chúng tôi :)Biết đâu, bạn sẽ nhìn thấy chính bạn trong những phút giây đó.Cấp 3 đẹp lắm :)Đủ vị - đủ sắc - đủ hương!Tác giả: Kudo Harry Lan AnhCấp3TuổiHọctròThanhxuânvườntrườngTuổitrẻ…
Cucho là một cậu bé nghèo không cha, không mẹ. Cậu sống với bà trên căn áp mái của một tòa nhà cũ kỹ thuộc thành phố Madrid. Mới 10 tuổi nhưng cậu bé đã vừa phải vừa học vừa làm để mua sữa cho bà uống, cậu bé rất có nghị lực sáng ý, chịu khó bươn chải nhưng cũng thật trong sáng với những mơ ước tuyệt vời về cuộc đời.…
Chú ý: những bạn dùng máy tính có gg translate ở phía màn hình dịch Anh-Việt thì vui lòng đọc bản tiếng anh. Nếu chuyển sang tiếng việt sẽ bị sai chính tả. Cảm ơn ạ!!Đây là bộ truyện đầu tiên của mình nên có gì sai xót mong bỏ qua nhé :33Tác giả: Hạ Hoàng Linh VươngTên: Lời Yêu Chưa Kịp Thổ LộĐộ dài: Mở đầu + 7 chap + KếtThể Loại: thanh xuân vườn trườngTình trạng : FullNhân vật: Vũ Hoàng Diệu Anh, Nguyễn Hoàng Gia HuyThanh xuân là thời điểm bỏ lỡ rất nhiều điều, những riêng cậu... tôi không muốn bỏ lỡ. Tôi không hối hận khi chờ cậu, vì dù gì tôi cũng đã sống hết mình với thanh xuân. Tôi đợi cậu, đợi một ngày nào đó cậu sẽ rung động, có cảm giác với tôi, và nguyện đợi cậu hết thanh xuân này! "Này cậu ơi, cậu lay động chưa?" "Đừng rung động ai khác ngoài tôi nhé"Cảm ơn thanh xuân vì cho tôi gặp được cậu, giờ đây tôi chẳng muốn làm bạn với cậu nữa đâu.Liệu sự dũng cảm, chân thành của cô có thể đổi lại tình yêu của anh không?Chúng ta cùng vào truyện nhé!! Let's go ...______Kết nối với mình qua Instagram: https://www.instagram.com/ha.hoang.linh.vuong/______Mình cũng muốn cảm ơn bạn: https://www.wattpad.com/user/Milina1255 vì bạn đó là người tiếp thêm động lực để mình có thể hoàn thành bộ truyện này. (đúng hơn là réo truyện như réo nợ ==!!)______@Đây là truyện mình viết, nếu muốn đăng ở nơi khác hay chuyển ver,...báo với mình một tiếng nha@ Tks all ^.^…
Một câu chuyện buồn............" Nhiều lúc...con người ta không muốn nói ra tình cảm của bản thân vì sợ mất những gì đang có. Họ tự bắt mình phải bằng lòng với hiện tại. Vậy là đủ."@pthus9-minko…
Tôi cắn nhẹ môi, ánh mắt không kìm được mà trốn tránh. Gia Huy bất ngờ áp sát, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ còn chưa đến một gang tay. Mùi hương bạc hà thoang thoảng trên người nó quấn lấy từng nhịp thở của tôi, khiến trái tim tôi khẽ run lên một nhịp.Có lẽ do không khí đêm nay quá yên tĩnh, hoặc cũng có thể do những cảm xúc bị chôn giấu quá lâu cuối cùng cũng trỗi dậy, Gia Huy bỗng nhiên nghiêng đầu, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai tôi:" Anh yêu em"Tôi ngẩn người, toàn thân như bị một dòng điện nhỏ len lỏi qua từng tế bào. Đôi mắt nó sâu thẳm, mang theo một cảm xúc tôi chưa từng thấy. Chết tiệt thật, sao tôi lại thấy Gia Huy... không đáng ghét chút nào thế này?Không được! Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng trái tim vẫn không nghe lời, đập loạn nhịp theo từng ánh nhìn của nó. Tôi rối bời nghĩ: Rốt cuộc là do tôi ghét nó không đủ, hay là... tôi đã sai ngay từ đầu?…
" Có người từng nói, những năm tháng cấp 3 có lẽ là những tháng ngày đáng nhớ nhất của mỗi người chúng ta. Khi ấy ta mang theo sự thanh thuần, một chút xốc nổi bốc đồng để yêu, để nhớ và để trưởng thành. Và chúng tôi cũng vậy, không cùng chung một điểm xuất phát, mỗi người một tính cách hay thậm chí là chưa từng nghĩ đến sẽ có ngày gắn kết với nhau chặt như vậy. Chúng tôi đã yêu, đã cười và khóc cùng nhau, cùng nhau bước qua những ngày tháng học trò cuối cùng, rồi lại bên nhau để hồi tưởng nhớ về những ngày ấy..." " Thanh xuân của mỗi người đều có muôn vàn câu chuyện khác nhau, ta dùng những năm cấp 1 để mong chờ cấp 2, ta lại dùng những năm cấp 2 để đợi lên cấp 3, nhưng khi đã những cô cậu học sinh cuối cấp rồi thì dường như ta chỉ mong tháng ngày có thể trôi qua chậm một chút để mình có thể cảm nhận thêm một chút tình cảm đáng quý ở nơi mái trường. Sau này khi đã trưởng thành, ta dùng một đời còn lại để nuối tiếc năm tháng còn ngồi dưới mái trường của mình. " Cảm ơn các cậu, những cô cậu học trò đáng yêu của mái trường ấy, vì đã xuất hiện, vì đã bên nhau chân thành đến vậy. Tuy không cùng xuất phát nhưng khi khép lại thời thơ ngây ta đã có nhau cùng viết nên câu chuyện đáng nhớ nhất đời người.(12 Chòm sao) TA SẼ YÊU KHI NGÀY NẮNG HẠ -Silvia W-28/3/2020…
Có những bài toán không lời giải.Có những người bước vào đời nhau, để lại một giới hạn - không xác định.Đây là câu chuyện của Vinh, với biệt danh EzLuv - một thằng con trai "dễ yêu", hay mơ mộng - và Hân - một cô gái giỏi Toán, lạnh lùng nhưng có ánh mắt làm người ta nhớ mãi. Họ gặp nhau trong lớp ôn thi chuyên, cùng nhau bước qua những con số, bài kiểm tra, buổi thi thử... và những giới hạn mơ hồ giữa tình bạn, tình yêu và chính mình."Toán, Tim và Cậu" không chỉ là một câu chuyện tuổi học trò, mà còn là lời thì thầm về những điều không ai dạy:Yêu như thế nào cho vừa đủ, và rời đi khi nào cho không muộn.Có những người đi ngang qua thanh xuân ta như một biến số,Để rồi mãi mãi nằm trong miền nhớ,Dù không còn thuộc về hàm số nào trong đời nữa...…
Tác giả: Ng ManhChoi Hyeonjoon được chọn làm người biểu diễn chính trong buổi hoà nhạc đặc biệt của trường, một sự kiện được tổ chức ngoài trời, ánh sáng và thiết kế sân khấu do một đơn vị chuyên nghiệp thực hiện - đứng đầu là Jung Jihoon-một giảng viên khiêm điều chỉnh ánh sáng.Ngay lần gặp đầu tiên, Hyeonjoon đã bị Jihoon thu hút - không phải vì vẻ ngoài, mà vì ánh mắt anh ta mang theo khao khát rất giống mình. Còn Jihoon, ban đầu không chú ý đến cậu sinh viên nhỏ bé ấy, cho đến khi nghe cậu chơi đàn lúc tập một mình - thứ âm thanh như lôi anh về với những ký ức đau lòng.…
Một cậu bé thành phố lạc giữa rừng núi xa xôi.Một cậu bé dân tộc mang nụ cười ấm như nắng chiều.Giữa những ngày nắng gió và tiếng suối reo, họ tìm thấy nhau - giản dị như hơi thở, tự nhiên như mây trôi ngang trời."Giữa Mây Và Núi" là câu chuyện về tình bạn, về tuổi trẻ, và về những cảm xúc đầu đời - trong sáng, mong manh, nhưng đủ để khiến tim ai đó rung lên thật khẽ.…
Vũ Thiên từ nhỏ đến lớn trong mắt đều không kiêng nể ai, vậy nhưng vừa gặp cô gái nhỏ Lăng Tiểu Hy đáng yêu, trong sáng thì liền không kìm được mà nuông chiều, bao che, dỗ dành cô. Bao bọc đến nỗi như chỉ sợ con gái nhà người ta chạy mất.------------Thanh xuân có màu sắc như thế nào ? Đó là câu hỏi mà cô gái ngốc nghếch Tiểu Hy đã luôn hỏi Vũ Thiên.Khi còn bé anh chỉ đưa cho cô một cái bánh ngọt và nói: '' Nó là màu của đồ ngọt ! ''Khi học ở học viện H, anh đã ôm cô vào lòng và nói " Đó là màu sắc của vạn vật ! ''Còn bây giờ, khi cô đang cuộn mình trong lòng anh, Vũ Thiên hôn cô rồi nhẹ nhàng : '' Thanh xuân của anh mang màu sắc của em! ''…