403 Truyện
[ĐM] - Ngài Nghiêm, Chia Tay Đi!

[ĐM] - Ngài Nghiêm, Chia Tay Đi!

139 8 3

Tên gốc: Ngiêm tiên sinh, chia tay đi - 严先生,分手吧Tác giả: Công Tử Trạch Xuyên - 公子泽川Chuyển ngữ: Ổ Dzịt LườiNguồn: https://www.shubaow.net/194_194658/?fbclid=IwAR13k58ImhmPq1Ds7U_LosoU2cTYmGbIYt-4h7PPA5HDOQtPX0ymI2NmJt4Nguồn QT: WikidichThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Hào môn thế gia , Cẩu huyết , Ngược luyến , Gương vỡ lại lành , Niên thượng , 1v1 , Tra côngVăn án: Chỉ một cái liếc mắt trong tiệc rượu mà Tống Xuyên si mê tận năm năm.Cậu cam tâm tình nguyện bỏ lại hết thảy đi làm tình nhân bí mật của Nghiêm Cảnh Đình.Cuối cùng mới biết, ngay từ đầu bản thân là một câu chuyện cười, là chuyện cười bị lợi dụng, bị cười nhạo mà không hay biết."Tống Xuyên là tự cậu cam tâm tình nguyện dính vào người tôi, cậu còn cho rằng tôi sẽ thích cậu sao?"Tống Xuyên tuyệt vọng ngắm mắt, nói: "Nghiêm Cảnh Đình, tôi buông tha anh, anh cũng buông tha cho tôi đi."Thuộc tính công thụ: Tâm cơ máu lạnh tra công x Ôn nhu hèn mọn si tình thụCouple: Nghiêm Cảnh Đình x Tống Xuyên ❌ GỠ MÌN ❌:1. Công khốn nạn, mất nết cực kì, không coi thụ ra gì cả.2. Không ĐỔI CÔNG ĐỔI CÔNG ĐỔI CÔNG3. Máu chó rất ư là máu chó.4. Trước ngược thụ sau ngược công.…

☾ Khi Đó Ánh Trăng Tỏa Sáng Trên Bầu Trời

☾ Khi Đó Ánh Trăng Tỏa Sáng Trên Bầu Trời

12 0 14

☽ Fanfic Minh Việt Dạ☽ Tác giả: 写字的十七孔☽ Translate by Câu đầu tiên của Tín Ngưỡng là "Anh yêu em"☽ Truyện được dịch và đăng tải dưới sự cho phép của tác giảNhiều năm sau có lẽ Dương Nguyệt cũng không thể quên được rằng vào một ngày năm 2020, khi cô ký tên vào một bản hợp đồng công việc bình thường, lại có thể mở ra một câu chuyện đẹp như mơ. Cô sẽ luôn nhớ tới câu chuyện của hoàng tử bé và hoa hồng, dù biết rằng trên thế giới có vô số bông hồng giống hệt nhau, nhưng trong lòng hoàng tử bé hoa hồng vẫn luôn độc nhất vô nhị.Hầu Hạo từ nhỏ đã được khen là học giỏi. Anh biết rất nhiều thứ, có nhiều tài lẻ như chơi piano, hát, nhảy và diễn xuất. Với anh, việc học không khó, chỉ cần tìm ra được những điểm tương đồng giữa những thứ khác nhau để phân biệt. Cho đến khi gặp Dương Nguyệt, anh mới biết rằng cũng có những người như vậy,vừa phức tạp nhưng cũng rất thú vị, để có thể phân biệt họ với những người khác cũng không hề dễ dàng."Bất cứ khi nào em mệt mỏi, muốn dừng lại, hãy luôn nhớ rằng anh luôn đứng phía sau em. Trên con đường dài rộng phía trước, hai chúng ta rồi sẽ có những con đường đi riêng, có thể chúng ta sẽ phải buông tay nhau ra trên một đoạn đường nào đó, nhưng em phải nhớ rằng, phía cuối con đường em chọn, sẽ luôn có anh đứng chờ em."…

ÁNH TRĂNG MÁU

ÁNH TRĂNG MÁU

95 0 66

Hắn- Vũ Lâm Thần, là thanh tra và là người dẫn dắt tổ trọng án. Cô- Chu Ngọc An, là đội trưởng của đội khắc họa tâm lý tội phạm. Anh- Bạch Minh, là một bác sĩ pháp y chuyên nghiệp và nức tiếng trong sở cảnh sát. Nàng- Chung Hạ là đội trưởng của đội hình sự. Bốn người là đồng nghiệp của nhau và vô cùng giỏi giang. Sau khi vụ án đầu tiên xảy ra, họ được cấp trên ra lệnh nhận vụ án này và phá giải. Sau đó họ lập ra đội phá án và phá giải những vụ án mạng này. Nhưng cái họ không ngờ tới lại là một điều vô cùng bí ẩn. Đã là bí ẩn thì cũng phải phá giải được. Đó là công lý của cảnh sát. Thể loại: Trinh thám, phá án, ngôn tình, suy luận, điều tra. Sự thật luôn là thứ khó tìm, nhưng nếu biết cách và cố gắng thì sự thật luôn lộ ra. Một trận chiến là cả nhiều người chiến đấu và cũng sẽ có người mất mạng. Nhưng liệu... cảnh sát có bắt được tội phạm không? Ai sẽ là người thắng cuộc trong trận chiến vô hình này? Cảnh sát hay là tội phạm? Dấu vết để lại luôn là manh mối duy nhất để cảnh sát. Nhưng dưới sự tinh vi của cảnh sát thì cũng sẽ có người phát hiện ra. Mà đã phát hiện ra thì sẽ có manh mối phá án. Càng đi sâu vào vụ án thì càng có nhiều điều bí ẩn. Phá giải những bí ẩn cực kì khó. Nhưng nếu ta biết cách thì ta sẽ làm được. Cho dù khó khăn đến đâu, mọi chuyện cũng sẽ được sáng tỏ. Ánh trăng luôn sáng nhưng cũng không kém phần bí ẩn. Nó luôn sáng nhưng sau khi sự việc xảy ra thì nó đã bị nhuốm một màu rất ghê tởm. Cái màu sắc khiến người ta không thể chịu nổi mà bỏ chạy.…