1,704 Truyện
Lưu Luyến Tình Đầu

Lưu Luyến Tình Đầu

164 20 8

Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…

Đông Xuân

Đông Xuân

8 0 1

Thầy giáo dạy Văn tâm huyết mãnh liệt với nghề với trò chỉ mới 25 tuổi - Hòa Viên - bất ngờ xuyên thư trong hoàn cảnh éo le vào một cuốn tiểu thuyết Đam mỹ cường cường《Cơn sóng ngàn dặm》của tác giả Đương Hi Trạch.Tại đây, cậu trở thành một nam phụ độc ác. Vì sao độc ác ư? Nguyên chủ này đấu đá cả với hai nam chính chủ suốt ngày qua tháng lại, lẽ ra đất diễn này phải là của nhân vật phản diện nhưngnguyên thân sau này lại yêu em của công chính mà giúp cho cả hai đấu đầu với phản diện có cái kết tốt đẹp. Nhưng vào tình tiết chiến đấu cuối cùng, nguyên chủ bị lừa tình bởi tên tra công mà cậu đã hết lòng vì hắn bỏ đi hận thù với công thụ 9 - em trai công 9 - lẽ đó mà nguyên chủ đã bị đả kích một cước rất lớn và cậu đã đánh một đòn vào hai ánh hào quang sáng đó.Một nam phụ sao có thể đánh hạ được nhân vật chính, thế là cậu cùng phản diện phải ăn cơm nhà nước và sống trong cửa sắt mãi đến hết đờiHòa Viên:...ặcThật là nhân vật có số khổ, nhọ đen quáMay rằng cậu xuyên đến trước cảnh tam tai đó, vừa đủ để xử lý chuyện của mình.Hòa Viên chia tay em trai công chính cũng chính là tra công sau này sẽ đâm cậu nhát chí mạng.Cách xa công thụ chính. Vì để không ảnh hưởng tới cốt truyện mà Hòa Viên đối với 2 người họ lạnh nhạt, không liên quan một chút nào. Cậu sẽ chuyển đến một nơi khác mà sống hưởng thụ bởi hình tượng này của cậu được tác giả xây dựng cũng chỉ làm nền cho cuộc tình của hai người bọn họ thôi. Vả lại lúc cậu xuyên vào đã có sự thay đổi giữa cậu và 2 ng…

Sát Lục Chi Dạ

Sát Lục Chi Dạ

36 0 70

cùng nhau theo dỗi hành trình chém giết dẫn đến sự vĩnh hằng của Nguyên Dạ nào…

|TRUYỆN NGẮN| ĐAM MỸ- CỔ TRANG| [NĂM ẤY VÌ NGƯỜI KHÔNG THIẾT SỐNG]

|TRUYỆN NGẮN| ĐAM MỸ- CỔ TRANG| [NĂM ẤY VÌ NGƯỜI KHÔNG THIẾT SỐNG]

43 5 2

⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…