Sói Bạc dạy rằng, chụp ảnh là cách lưu lại khoảnh khắc đẹp đẽ nhất, thứ mà người thấy sẽ không muốn quên và người chưa thấy sẽ không muốn bỏ lỡ.Vì vậy, Tí luôn cố lưu giữ những yêu thương đong đầy mà dì Yến và cô Trâm vẫn hay lỡ mất của nhau.…
Câu chuyện này ra đời rất tình cờ. Vào một buổi tối mệt mỏi và khó ngủ, mình đã vô tình nghĩ tới bài hát Ly khắc của Vu Dương, rồi lan man lại tự tưởng tượng một ngày nhóm rã đoàn, Santa và Lưu Vũ sẽ ra sao? Mình mong muốn họ đồng hành mà lại sợ hãi hiện thực, liệu hai người sẽ thế nào nếu chia ly? Đây sẽ là 1 fic buồn nên mọi người cân nhắc trước khi đọc nhé.…
"Hóa ra em cũng thích Riki lắm đấy""..."-----------------------------------------------Fanfic nên tất cả mọi tình huống xảy ra đều không thật.Vui lòng không re-up và chuyển ver@littlefreak2309 at Wattpad…
Đây là cuốn hồi ký của một "công tử Hà Nội trắng trẻo" lần đầu được nếm trải cái vị mặn mòi của biển cả và sự gai góc của những phận người theo nghề bám biển. Đến Cửa Tùng với một chiếc máy ảnh, mong muốn tìm thấy những cảm hứng nơi vùng đất xa lạ. Nhưng thứ tôi tìm thấy lại không nằm trong những khung cảnh huy hoàng, mà trong ánh mắt của hai người con gái: một người mang trong mình nỗi buồn của thi ca, và một người là hiện thân của đại dương - dữ dội, dịu dàng và đầy bí mật. Họ, bằng chính câu chuyện của mình, đã dạy cho tôi hiểu rằng đằng sau một bức ảnh đẹp không phải là một khung cảnh, mà là một số phận. Và đây là câu chuyện về mùa hè năm ấy, mùa hè của những cơn bão, của một món nợ với biển cả, và của một mối tình trăn trở, kẹt lại giữa làn khói sóng.…
Summary: Gia Nhậm trong mắt bạn bè, đồng nghiệp xung quanh như thế nào. Họ sẽ cảm thấy thế nào khi cặp đôi thích chơi trò ngược luyến tàn tâm dày vò nhau? Sau đó lại hạnh phúc thồn cơm chó vô cùng chướng mắt ?? PG-13 OOC, không áp đặt lên người thật. Cái gì là fic thì nó là fic thôi. Mỗi chương sẽ tương ứng với góc nhìn của một người, rất random về độ dài.…
có lẽ chúng ta đã lạc mất nhau một thời gian, nhưng nếu có thể, em chỉ muốn nắm lấy tay chị một lần nữa, để không phải đánh mất điều quan trọng nhất đời mình."chị có thấy phiền khi phải chờ đợi em suốt từng ấy năm không!?""chị không thấy phiền khi phải chờ đợi một người nào đó. vì khi thời gian chờ đợi càng dài, thì khi gặp lại chúng ta sẽ càng hạnh phúc."…
Đây là câu chuyện do chính tôi tưởng tượng không động chạm đến đời sống cá nhân của họ. Chỉ là tưởng tượng thôi. Trong câu chuyện của tôi, các nhân vật đều là giả tưởng.BÙA CHỐNG CHÍNH QUYỀN 🙏🙏🙏…
CP: Hoa Hạo Nguyệt ViễnDuẫn Hạo Vũ (Patrick) x Bá Viễn"Tôi là [...], đã làm [...] tại Duẫn gia được [...] năm."Chuyện kể về Duẫn gia dưới góc nhìn của những người làm việc tại nơi đó.Warning: Ngôi thứ nhất; tuổi tác nhân vật không giống ngoài đời; bốc phét rất nhiều xin đừng tin là thật.> Vui lòng không mang ra khỏi đây.Wp: @vebenla…