Em biết lá thư dài dòng này có cố gắng đến mấy anh cũng không bao giờ thấy nó cả... Nhưng cảm xúc của em, anh biết mà, em không đủ sức giữ nó..... để đến 1 ngày đẹp trời nào đó em đành phải bộc lộ hết ra..... _từ một người thương anh_…
"Gia đình" là thứ cậu đã mất đi năm 16 tuổi, cái tuổi mà thanh xuân vừa mới bắt đầu, là khoảng thời gian cần cha mẹ ở bên nhất ... Ai sẽ ở lại với cậu ngoài tâm hồn đầy rẫy vết thương. Ai sẽ yêu thương con người ngập trong mớ cảm xúc hỗn độn, tiêu cực ấy. Liệu cậu có kéo anh chìm sâu nơi đáy đại dương cảm xúc này, liệu anh có ổn không nếu tiếp tục bước đi bên cậu...…
Nơi lưu trữ những cảm xúc bất chợt...Chúng ta ai rồi cũng có những lúc tâm trạng thất thường, những lúc cảm thấy thất bại, trong tình yêu, trong cuộc sống...Đôi khi bản thân sẽ rất mệt mỏi, nhưng cũng đôi khi một lần buông thả, là một lần cho bản thân cơ hội để đứng dậy lần nữa...…
Thể loại: Đam mỹ, thụ xuyên không, công sủng thụ, sủng ngọt, sinh tử văn, nhất thụ nhất công.Truyện mình tự viết nên còn nhiều chỗ sơ sót, mong mọi người thông cảm. Mình không thích lấy truyện người khác đăng lại hay là đi edit truyện vì mình không biết dịch.Mong mọi người hiểu và đừng chê nhé...cảm ơn (╯3╰)…
Tên truyện: Boss bá đạo: Em mặc cảnh phục rất đẹp!Thể loại: Ngôn tình hắc bang, hiện đại, 1vs1, sủng, ngược tâm nhẹ, trinh thám, hài hước, HE...Tình trạng: Đang sáng tácTốc độ ra chương: Rùa bòChưa xác định số chương!* Phân đoạn ngắn một:Một vị nữ sĩ quan cảnh sát nào đó ngồi xuống ghế cùng một đồng nghiệp nam, nhìn người đối diện nghiêm túc nói:- Hoắc tổng, chúng tôi có một số việc muốn hỏi ngài, mong ngài hợp tác!Vị Hoắc tổng vĩ đại lười biếng dựa lưng vào ghế, chân bắt chéo, ánh mắt lướt khắp người vị nữ cảnh sát. Sau đó thì gật gật đầu, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc:- Em mặc cảnh phục rất đẹp!Vị nữ cảnh sát: ...* Phân đoạn ngắn hai:Trong căn phòng bệnh Vip trắng toát, có một người đàn ông đang say giấc, mà đúng hơn là bị hôn mê. Tuy đôi mắt anh nhắm liền, cùng với vẻ mặt đã có phần nhợt nhạt... nhưng vẫn không thể làm mất đi vẻ anh tuấn vốn có.Một người phụ nữ ngồi cạnh giường, trên khuôn mặt xinh đẹp lại mang một nỗi buồn vô tận. Người phụ nữ nắm lấy một tay của người đàn ông áp vào bụng bầu hơn tám tháng của cô, áp má lên lòng ngực săn chắn của người đàn ông, thủ thỉ:- Vĩ Triệt, anh mà còn không mau tỉnh lại thì em sẽ tìm một người ba khác cho con của anh cho anh xem...Nói xong, một giọt nước mắt trong suốt của cô rơi xuống từ phé mắt của cô, lăng dài...Nam chính: Hoắc Vĩ Triệt; tà mị, phúc hắc, bá đạo, mặt dày,...Nữ chính: Trịnh Diệp, thông minh sắc sảo,nhưng có đôi khi ...ngây thơ, đáng yêu!******Bạn nào có đăng lại truyện lên trang khác thì vui lòn…
Là một câu chuyện kể về cuộc sống tương đối hường phấn của couple chính Khải Thiên và những người xung quanh họ( í là nhân vật phản diện và couple phụ í).Câu chuyện này là mình cùng một người bạn cx ship couple nì cùng viết . Chỉ là mình là người đăng thui. Mong các bạn vào đọc truyện tôn trọng truyện của mình. Ai thích couple hay là hủ thì đọc , ko thích thì clickback ok?!?…
•Tên gốc: Hôn sắc liêu nhân: Tư thiếu độc sủng tân thê•Tác giả: Yêu Cửu Dạ•Số chương: 583•Link convert:https://wikidich.com/truyen/hon-sac-lieu-nhan-tu-thieu-doc-sung-tan-/chuong-583-tu-tien-sinh-muon-hay-khong-c-W8dGv8QsRED_sLKY•Bản edit này thuộc về em ạ, chỉ vì muốn đọc được mượt hơn nên em đã tự edit và lôi về đây cho mọi người đọc chung nếu thích 🙃🙆…
Hừm.....mời ngủ dậy thì tôi phát hiện ra bản thân đã xuyên ko.---Cp trong truyện đa phần là nam x nam nữ x nữ thế nên ai dị ứng hoặc không thích phiền thoát ra.Nhân vật của Ken Wakui.OOC và lệch nguyện tác./hành động/*suy nghĩ*lạnh*"giao tiếp bằng mắt"_nhắn tin_Nhân vật chính là tôi…
Một lúc sau đó, Diệp Nhã Tịnh trầm ổn nói, "Nghĩa Kiện, anh có nhớ em từng nói gì với anh không?."Nói xong cô quay lại nhìn anh, thấy anh đã yên vị ngồi trên giường đang ngước mắt sang nhìn cô. Cô cười, nói, "Em từng nói em là Diệp Nhã Tịnh, xin anh đừng quên tên em cơ mà. Huh?."Câu nói có mười phần sự chua xót của bản thân, thêm vào đó còn có chút căm phẫn. Anh nhìn cô nói, "Anh chưa từng quên điều đó."…