[ Sáng Tác] Chuông
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD.…
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD.…
một câu chuyện bình thường với xàm🤥…
Trung bình cơ thể con người gồm có 60 nghìn tỉ tế bào. Mỗi tế bào tuy nhỏ bé nhưng đều bận rộn tất bật với công việc và chức năng của riêng mình: Hồng Cầu giúp vận chuyển Oxi, Tiểu Cầu giúp làm đông máu... Khi con người bị thương, virus và vi khuẩn sẽ nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể, và khi dị ứng bắt đầu lan tỏa, tất cả các tế bào sẽ nhường chỗ cho Bạch Cầu và Tế Bào nơ-ron thần kinh để họ làm nhiệm vụ tiêu diệt kẻ xâm nhập. Bộ anime sẽ khắc họa hình ảnh của các tế bào ấy dưới hình ảnh trai xinh, gái đẹp trong thế giới Au: đậu móa mình viết lâu vãi chưởng, thông cảm…
Nói chung là zị đóa :))…
bìa truyện chỉ để cho đẹp chứ chẳng liên quan gi tới moko nhé, cm mng đã đọc><…
Đây là một vài thông báo vặt mik cần hỏi ý kiến các bạn…
Yoongie ảnh hơi giận người yêu của anh lắm nha như vẫn rất thương cậu…
Truyện được nhân vật chính kể lại câu chuyện tình yêu của chính mình…
vui thôi các bạn à..…
Ko phải là sẽ gầy đâu!!!…
Tác giả: Thương Lan Chỉ QuaDịnh giả: Rosie.RBeta: Leo. (Kobe)Tình trạng : đang tiến hànhCố Duệ là nhà khảo cổ học xinh đẹp, mạnh mẽ mang tính tình của những cô gái thời hiện đại. Trên đường đi làm bỗng nhiên cô bị hút vào không gian xuyên ngược về thời cổ đại nhà Đường.Nhưng lại trái ngang khi ngày đầu tiên cô xuyên qua lại bị ép pgải lên kiệu hoa xuất giả, không những vậy trên đường đi cô còn gặp pgải một quỷ nữ vô cùng đáng sợ. Và cũng trải qua nhiều chuyện khiến cô nhớ mãi không quên và còn được gặp những con người kỳ lạ...Lão sư phụ: "cô gái, sao trên đời này lại có một người có cốt cách hoàn mỹ, mệnh cách cao quý , không yêu ma nào có thể nhập vậy. "Cố Duệ" Nói tiếng người dùm đi"Lão sư phụ " mạng của cô "cứng" lắm nên hãy bước lên trước và trừ tà đi" Cố tiểu hữu "..."CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI TRANG CỦA KOBELEO!!!KHÔNG TỰ Ý CHUYỂN VER, RE-UP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA #Leo#…
Ủng hộ đi cho bé sao nha ahihi có j xai xót mong mọi người bỏ qua…
:)))Cre :MonKoBo…
chúng ta là 'định mệnh', nhưng chúng ta không 'mãi mãi'…