146 Truyện
Tớ yêu mưa, là vì cậu sẽ đến

Tớ yêu mưa, là vì cậu sẽ đến

147 7 2

Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…

(EDIT) Mẹ Kế nuôi Con Ở Thập Niên 70

(EDIT) Mẹ Kế nuôi Con Ở Thập Niên 70

238 17 2

Tên hán việt: Thất Linh Kiều Hậu Nương Dưỡng Manh Tể TểTác giả: Kiều Vi AnNguồn: Wikidich+ Web TrungSố chương: 251 chương +Thể loại: Nguyên sang, Cận đại, Hiện Đại, Mỹ thực, HE.Editor: Khoai Lang MậtDịch: AnVăn án:Tô Tiếu Tiếu đọc sách giỏi, bây giờ thì cô lại thấy xấu hổ.Đã sáu năm trôi qua, cũng không ai biết tới khi nào kỳ thi tuyển sinh đại học mới tiếp tục lại.Người trong thôn không xứng với cô, người thành phố lại xem thường cô, cao không được mà thấp càng không, thật là tự biến mình thành "Gái già độc thân".Một thanh niên tri thức nói rằng anh ta sẵn sàng muốn quen thử, cha Tô hỏi anh ta khi nào kết hôn, anh ta liền nói rằng Tô Tiếu Tiếu chủ động quấn lấy anh ta, nên mới đồng ý quen thử, sau này muốn trở về thành phố, không có ý định lấy gái quê.Tô Tiếu Tiếu nhất thời nghĩ không thông nhảy xuống giếng tự vẫn, danh tiếng càng ngày thì càng xấu hơn, bà mai đi ngang qua Tô gia đều sẽ đi đường vòng.Ba Mẹ Tô tức giận đến thiếu chút nữa cưỡi Hạc quay về trời, kiên quyết không quan tâm có tốn bao nhiêu của hồi môn cũng phải để con gái gả đến thành phố ở...…

Ảnh hậu phục thù.

Ảnh hậu phục thù.

9 1 1

"Yêu là gì?Yêu là dành tất cả cho một người, là hi sinh để người đó hạnh phúc.Yêu có thể cho con người ta hạnh phúc nhưng cũng đủ để đẩy ta vào bất hạnh.Yêu vừa là thiên đường nhưng cũng là địa ngục.Nhưng tình yêu đẹp đẽ, hoàn mĩ có thật sự tồn tại?Liệu có ai yêu một người mãi mãi không thay đổi?Có lẽ là không!Tình yêu đẹp mãi chỉ có trong cổ tích, ngôn tình sẽ chẳng có ngoài đời thực.Lọ Lem mãi chỉ là Lọ Lem, sẽ chẳng thể cưới hoàng tử nếu bản thân nàng không có bà tiên giúp đỡ.Tôi không được may mắn như Lọ Lem, bởi tôi không có bà tiên, hay bất kì ai giúp đỡ. Mỗi lần đau đớn, thất bại chỉ có một mình tôi biết, một mình tôi đau, một mình tôi cảm nhận.Tôi yêu người ấy, yêu đến nỗi dù bị tổn thương đầy mình cũng chẳng thể từ bỏ.Tôi yêu người ấy nhưng người ấy lại chẳng yêu tôi...Một cuộc tình đầy mưu mô và toan tính liệu có thể dài lâu?Một cuộc tình chỉ có 1 người động tâm chắc có bền vững?Có lẽ ngay từ đầu, tôi đã sai khi để bản thân lún sâu vào mối tình vô nghĩa này.Đã đến lúc tôi mạnh mẽ hơn, từ bỏ tình yêu này để sống cho chính mình.Tôi đã lãng phí mấy năm thanh xuân để dành cho anh, có lẽ đã đến lúc dừng lại...Có lẽ, anh chính là hoàng tử nhưng tôi không phải là công chúa mà là cô ấy..."-----------------------------------Năm xưa, cô từ một thiên kim tiểu thư được cha mẹ yêu thương, trở thành một cô gái mồ côi đáng thương sau một đêm...Năm năm sau, cô trở về mang theo hận thù, từng bước từng bước trả lại những gì họ nợ cô, bắt những kẻ đã đẩy cha mẹ…

THUỘC VỀ

THUỘC VỀ

1 0 1

"Rồi mai sau có duyên hãy gặp lại, vào năm ta sáu mươi hết khờ dại." Có người từng nói hạnh phúc là khi được đi cùng nhau, khi được bên cạnh nhau. Nhưng duyên phận thật biết trêu đùa những người yêu nhau.Từ khi còn trẻ Thẩm Thanh yêu say đắm một người, một người với ngoại hình ưu tú nổi bật như thế nhưng quyết nắm chặt tay cô không muốn buông."Triệu Vân Khâm, rốt cuộc trong tim anh có một giây phút nào đặt em trong đó chưa?" - Thẩm Thanh nắm chặt tay mình giọng run run ngăn cho nước mắt không rơi xuống. Triệu Vân Khâm đứng ở đó không nói gì, lẳng lặng quay đi, để lại cho cô một bầu trời đen tối.2 ngày sau khi chia tay, Thẩm Thanh mượn rượu giải sầu, uống nhiều đến mức trong nhà cất đầy rượu. Cô không khóc, không quấy, cứ ngồi đó mà uống hết ly này đến ly khác.1 tuần sau khi chia tay, Thẩm trẻ hôm nào nay đã trưởng thành, làm việc siêng năng và có năng lượng nhiều hơn."Thẩm Thanh..." - Đang cười nói vui vẻ ở một quán bar sầm uất, Thẩm Thanh đột nhiên nghe được chất giọng quen thuộc, mười năm rồi không cóThanh nghĩ thông rồi. Cô tin nếu có duyên ắt sẽ gặp lại Triệu Vân Khâm một lần nữa, cô sẽ giải thích mọi chuyện cho anh.Không ngờ, thời gian trôi qua lâu quá, thấm thoát đã mười năm. Cô ấy khi nào là cô quên. Nhưng cô vẫn không có dũng khí quay đầu lại. Cô sợ không phải là...."Nếu không lấy được nhau khi thời trẻ, ta sẽ lấy nhau khi hóa bụi về già".Nếu hai con người thuộc về nhau chắc chắn sẽ tạo cho bản thân mình thêm một cơ hội để sửa đổi và rong tình yêu cũng thế.…

Bao lời chưa ngỏ

Bao lời chưa ngỏ

1 0 1

Trước cổng trường trung học Phan Minh- nơi nổi tiếng với kỷ luật nghiêm ngặt và những học sinh ưu tú - sáng sớm luôn là thời điểm bận rộn nhất. Học sinh tấp nập đến trường , người thì hấp tấp vì sắp trễ, người thì thong dong tận hưởng phút cuối cùng trước giờ vào lớp.Giữa dòng người vội vã ấy, một chiếc xe phân khối lớn dừng xoẹt ngay trước cổng, làm bao ánh mắt đổ dồn về. Trên xe, một nam sinh với mái tóc nhuộm nâu, đeo kính râm ngầu lòi, tháo nón bảo hiểm xuống với nụ cười nhếch mép quen thuộc. Đó chính là Quân - học sinh "cá biệt" trẻ trâu nổi tiếng nhất trường: đẹp trai, nhà giàu, học lực tàm tạm nhưng chuyên gây rối trật tự.Nhưng rất nhanh tầm mắt của mọi người đã đổ dồn lên người đang đứng nghiêm chỉnh,tóc cắt ngắn gọn gàng chuẩn mực mà một nam sinh cấp 3 nên có .Tay anh đeo băng "Sao Đỏ" , trong mắt mọi học sinh nơi đây anh là "con nhà người ta" trong truyền thuyết .Tại sao lại nói như vậy?vì anh học lực giỏi, sống kỷ luật và là hình mẫu công dân tốt của xã hội hiện nay , gia đình lại gia giáo có mẹ là tiến sĩ còn bố là luật sư nổi tiếng trong nước .Ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ cuộc đời mà anh có , giờ đây anh đang nhìn thẳng vào cái tên học sinh trẻ trâu đang làm màu cách đó vài bước chân, cuốn sổ được cả trường mệnh danh là sổ sinh tử đang được anh lật mở từng trang, không nói cũng biết anh đang làm gì "Đinh Hoàng Quân vi phạm lần thứ 15 trong tuần!!" dòng chữ ngay thẳng nằm ở vị trí đầu tiên của ngày thứ 6Còn kẻ được ghi tên thì đang cười rạng rỡ , tiến tới gục đầu l…

ĐỂ TÔI VẼ LẠI CHUYỆN TÌNH

ĐỂ TÔI VẼ LẠI CHUYỆN TÌNH

11 0 6

Sau đêm xảy ra một cuộc tai nạn giao thông kinh hoàng.Đại người trực tiếp gây nên vụ tai nạn dường như đã bị rơi vào một lỗ hỏng thời gian.Cả quá trình xảy ra như một thướt phim tua nhanh về những mảnh kí ức cách đây 7 năm,cùng những chuyện cậu chưa biết,với một cái tên hết sức lạ lẫm khiến cậu phải khắc cốt ghi tâm.Đến khi mọi thứ kết thúc cũng là lúc Đại bị kéo về năm 2018 năm hắn 19 tuổi là sinh viên của trường Đại Học Kinh Tế.Về phía của Đông nạn nhân của vụ tai nạn cũng không tránh khỏi việc bị kéo về quá khứ, nhưng chẳng có một hồi ức nào được tua nhanh ngoài việc cũng thoáng nghe thấy một cái tên lạ lẫm, cứ thế trở về cuộc sống của anh năm 21 tuổi và là sinh viên của trường Đại Học LuậtSau khi trở về quá khứ vô tình họ lại gặp được nhau nhưng chỉ có mỗi Đại nhớ ra anh. Để bớt cảm giác tội lỗi,hắn bắt đầu công cuộc"bù đắp"của mình,từ đó cũng bất đắc dĩ mà cũng "vẽ" lại chuyện tình của đời mình cùng với người nạn nhân xa lạ**_" Mẹ đừng tốn công vô ích nữa,con sẽ không yêu ai khác ngoài cô ấy đâu!"._" Nếu anh không thể tô màu , thì hãy cứ để em sẽ là người hoàn thiện nốt những bức tranh vô sắc của anh ."_" Tệ thật, từ khi có sự xuất hiện của em tôi chẳng thể đợi thêm một ai lâu được như vậy nữa. Em biết đấy, tôi già rồi , nên thời gian của tôi quý lắm !Nhưng đối với em, đừng nói là 6 năm hay 60 năm, tôi thậm chí đã định rằng sẽ dùng cả đời này chỉ để đợi mình em rồi. "_"Chào buổi sáng, anh chồng già của em !"tác giả:Trambootruyện: ĐỂ TÔI VẼ LẠI C…