Huyết tộc bá tước hòa thiên niên bạch hồ
…
Thể loại:Ngôn tình, 1x2, xuyên không, âm nhạc, giải trí, tranh đoạt, trả thù, nữ phụ văn. Trích mở đầu:Doãn Âm chán đời, liền ra nhà sách mua một quyển ngôn tình đọc cho đỡ chán.Ai ngờ, lựa dính quyển nhảm vl ra! Tưởng đâu đỡ chán, lại bị tạt thêm vài xô máu chó. Uất ức quá liền... Die!Trích giữa:Doãn Âm cầm micro lên, từng âm thanh du dương như tiếng đàn violon vang lên, đánh động vào những người ngồi dưới khán đài, tiếng hát cô như có sự sống, len lỏi vào trong thâm tâm họ, khiến họ phải hoà quyện cùng.Nam chính Dương Gia Nghiên gắt gao nhìn cô, trong đôi mắt phượng là quyến luyến say mê.Nữ chính Hoàn Liêu ngồi kế bên thầm sỉ vả 'chỉ làm ra vẻ, dám tranh người của cô, hừ! Nằm mơ!'…
Cơ bản là đọc xong "Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ" của má Tâm tôi vẫn còn luyến tiếc kinh dị :< Thế nên sau khi mần mần mò mò, gãi đầu bứt tóc một hồi, tôi hạ quyết tâm viết tiếp theo cốt truyện của má 🤔 Có gọi là đạo không ạ? Dính vô hố của Mặc Mặc đại tỷ rồi, con dân này không thể chịu nổi 😭 *hất bàn**khịt mũi* thế nên là... *cầm bản thảo* nên tôi sẽ đăng dần cái tác phẩm đầy cẩu h..à nhầm tâm huyết này.*hít sâu* Mong các cậu yêu thích 💓 À còn nữa còn nữa chưa hết mà bà cố nó *đẩy khung màn hình* Với các bạn cùng hố với mình, tức là đã đọc tác phẩm của Tỷ tỷ thì không sao... còn chưa thì.. hắc hắc, đọc đi nheee bởi vì tác phẩm này mình viết nối tiếp và dựa vào tác phẩm của má Tâm *hohohooo hết rùi hết rùi, giới thiệu nhiều mất hay 🤣🤣*…
Giữa Liên Sơn nơi hoang tàn mọc lên một đóa sen. Một bông hoa tuyết vương trên đài sen nhờ hấp thụ linh lực của Ma Vương mà tu luyện thành yêu. Tuyết Yêu đi theo Ma Vương rời khỏi vùng núi quanh năm bao phủ bởi băng giá, nàng những tưởng nhân duyên giữa họ chỉ mới bắt đầu nào ngờ đâu số phận của họ đã vốn gắn liền với nhau."Cuối cùng ta đã hiểu vì sao núi Tuyết có tên là Liên Sơn. Trước khi ta tu luyện thành hình người, từng có một bông sen mọc ở nơi đó, mà ta chính là một bông hoa tuyết vương trên đài sen. Có người nói rằng nếu như hoa tuyết tan chảy thành nước, thấm vào đất của Liên Sơn thì bông sen năm xưa có thể hồi sinh." Tuyết Yêu mỉm cười chua chát. "Khi hoa sen thanh cao hồi sinh, liệu còn có ai nhớ đến một bông tuyết vương trên đài sen nữa đây!"…
Truyện được chuyển thể thành phim vào năm 2018 sắp tới. Tên gốc: 凉生, 我们可不可以不忧伤Tác giả: Nhạc Tiểu MễThể loại: ngôn tình, ngược tâm,...Độ dài: 4 quyển, quyển 1 gồm 83 chương, quyển 2 tầm 70 chương, quyển 3 tầm 50 chương, quyển 4 tầm 65 chương. Tổng cộng tầm 268 chương.Nguồn: Nhạc Vi…
Thể loại:Ngôn tình, nữ phụ văn, 1x1, xuyên không, ngược, hiện đại, hắc bang, báo thù rửa hận. Trích mở đầu: Trọng khung cảnh tuyết trắng ấy, thân hình em như muốn hoà quyện vào màn đêm trắng xoá. Tim tôi như ngừng đậm, cảm giác ấy khiến tôi muốn phát điên. Tôi chạy điên cuồng về phía em, vươn bàn tay và ôm chặt em vào lòng. "Thật may quá, tôi đã bắt được em rồi!"Em quay lại và cười với tôi ngọt ngào: "Lưu ca, em yêu anh!"Trích kết thúc:Cuồng phong thổi bay mái tóc bạch kim của cô, những trận gió tuyết như đánh thẳng vào người, mang theo cái rét lạnh tận thấu xương. Cô điềm nhiên không để ý, cười nói: "Lưu ca, anh thật ngu ngốc. Mục đích của tôi từ trước đến nay chỉ muốn báo thù. Anh ngu ngốc cho rằng tôi yêu anh sao?"Lưu Mạc Phi chấn động, từng vết nứt trên trái tim anh ngày càng lan rộng, anh cười bi ai: "Dù cho em hận, anh cũng sẽ không buông tay."Cô nhẹ nhàng cười khẩy, nói một cách châm chọc: "Thế thì sao? Anh yêu tôi thế, tôi càng muốn dùng chính bản thân mình báo thù. Anh cũng đừng hòng bắt lấy tâm tôi! Vì nó đã vĩnh viễn biến mất." Dứt lời, cô vươn hai tay ra, nhảy xuống vực sâu vạn dặm.…
Ngoại trừ mẹ và anh ra, không ai biết cô có chút ngốc ngốc. Anh biết vậy nên tận tình chăm sóc cô nhưng người anh yêu vốn dĩ không phải là cô. Cô biết anh không thích cô làm nũng vì sợ cô ấy giận, không thích anh đút cô ăn hay giúp cô tắm vì sợ cô ấy không vui. Cô cũng đã cố gắng làm mọi thứ để anh vui, nhưng không hiểu tại sao cô ấy chảy máu anh lại quát cô, rồi đồ gì đó của cô ấy mất thì anh lại bảo cô là kẻ cắp, khi em bé của cô ấy đi xa, tự dưng anh đánh cô rồi còn bảo cô cút đi nữa. Nhưng... nhưng... cút đi đâu bây giờ? cô tự nghĩ: mẹ đi xa rồi mà. Cô cứ bước, bước mãi rồi gặp viện trưởng, viện trưởng chỉ cách cô trồng rau, thích lắm nhá. Hôm nay, cô lại ôm rau đi bán, thế mà lại gặp anh, trông anh cực kì tức giận, cô tự nghĩ:"Rau này cô tự trồng mà, có lấy cắp đâu". Cô giải thích:-Rau... rau... em tự... tự trồng, không... không... cắp... không lấy...cắpKhoảnh khắc đó, cô thấy khóe mắt anh ươn ướt, "sao vậy? Cô không lấy cắp mà."…
Nguồn: hactamnuong.usThể loại: Giang hồ, 5P, khả ái thụ+tứ xuất côngNguồn VNSharing
Tên: Mặc Vương Cưng Chiều Vương Phi Quá ĐộTác giả: Lạc Tầm Vô ƯuThể loại: Xuyên không, sủng tận trời, nữ 9 cường, nam 9 cường.Nàng kiều mị khuynh thành, hung hãn tàn nhẫn, lại nhập thể vào"nàng" yếu đuổi xấu nhan. Y thuật tinh thông, cổ trùng khiến nhiều kẻ kiêng dè, một cái phất tay , ngân châm phóng ra, liền bệnh không còn. Nội công thâm hậu, dị năng hô mưa gọi gió, từ đây, ai dám cùng nàng tranh phong. Nghe nói Mặc Vương Gia là Quỷ Vương chuyển thế, thấy rõ cô hồn dã quỷ, dung nhan bị huỷ, là một cái xấu nhan Vương gia. Nhãn đồng huyết sắc, băng lãnh nam nhân. Nội công bá đạo, không ai vượt nổi, lại chẳng ai biết, chàng là trúng độc cổ trùng khiến dung nhan huỷ phân nửa. [Trích]"Lăng Tử Tầm, ngươi đừng khinh người quá đáng!!! còn không mau thả Nhân Nhi ra, ta liền không khách khí!!! " trong đại sảnh Lạc Gia, một giọng nói oai hùng vang lên, phóng ra nội lực, khiến nàng nhăn mi bịt tai. "Thật là, tai của ta sắp thủng rồi nè, ngươi cần gì nói lớn vậy a, dù sao Nhân Nhi của thúc cái kia cũng tàn rồi, đâu còn tác dụng nối dõi tông đường nữa nha" nàng quoay quoay lỗ tai, dung nhan non nớt cười như có như không, khiến người ta cảm thấy quỷ dị, đặc biệt lời nói của nàng, khiến không ít người nhịn cười. "Ngươi--" Trương Bá run run cái tay, chỉ lên mặt nàng nửa ngày không nói nên lời.…
Thể loại :Ngôn tình, xuyên không, 1x1, nữ phụ văn, chiến trường, linh hồn trọng sinh, ân oán tình cừu.Trích mở đầu:Diệp Huân đưa tay lên miệng ho khan không ngớt, ho như muốn phun cả nội tạng ra. Liễu thái y bên cạnh lo lắng đến đổ mồ hôi. Một tay không ngừng sắc thuốc, tay kia thì vỗ vỗ lưng nàng. Hiền quý phi nhìn nàng rồi lắc đầu, trước khi đi, nàng nói: "Ân oán các ngươi, ta không xen vào. Nhưng Huân nhi, ngươi phải biết chừng mực, kẻo lại rước hoạ vào thân." Trích kết thúc:Ngoài trời, mưa đang rơi từng giọt nặng trĩu. Diệp Huân quỳ dưới mưa cuối đầu cười, cười to đến mức ho khan không ngừng. Hoài vương nhìn nàng, y cũng không nỡ để nàng như vậy, nhưng hết cách rồi, hoànv huynh không cho phép, y cũng không thể làm gì được.Bắc vương bước đến mặt nàng, khẽ nâng cằm nàng lên. Diệp Huân ngừng cười, hoang mang nhìn vào y như con thú nhỏ đang bị đe doạ. Y cười lạnh nói: "Công chúa, ngươi còn biết thân phận mình sao? Dám chạy trốn khỏi bổn vương? Gan ngươi to lắm!"Diệp Huân nhìn y một lúc lâu, một dòng máu tươi tiên diễm chảy trên người nàng, Bắc vương hoảng sợ, ôm chắt lấy nàng gầm lên: "Thái y, thái y!"Liễu thái y chạy nhanh tới, cầm tay lên bắt mạch cho nàng, một lúc sau mới thở dài: "Công chúa, người đã...chết.."…
Hơn chục năm đọc Đam và kinh qua quá nhiều truyện thể loại thú nhân thì hệ liệt này đối với mình là đọc lại không bao giờ chánĐÂY CHỈ LÀ BẢN REUP Tác giả : Phong Chi Vạn LýThể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Truyện Sắc, Đam Mỹ, Khoa HuyễnTrạng thái: FullSố chương: 326Nguồn: hactamnuong.usThể loại: ngoại tinh, khoa học viễn tưởng, nhân thú, sinh tử, 1×1,HeEdit: Cáo-Sắc HồBeta: Thổ Long-Long Phi VânThiếu úy Khải Ân trong chiến tranh thứ nhất bị cuốn vào hắc động đi tới một tinh cầu lạ lẫm, gặp được những sinh vật không thể tưởng tượng được: chuồn chuồn to như một con chim ưng, rết dài mấy mét, còn có một loại sinh vật trên lưng mọc vây như cánh buồm, hình dáng hệt như loài khủng long, ngoài ra còn có rùa đen cực lớn, đồng dạng là tê giác khổng lồ, hợp lại thành một đám đông, cùng gầm lên một tiếng, có những loài động vật bò sát dài 3,5 mét và các loài cá ăn thịt vô cùng hung mãnh.Nhưng chúa tể của tinh cầu này lại là những sinh vật chưa biến hóa hoàn toàn thành hình người, thân cao tới hai thước,những thú nhân cao lớn cường tráng. Đồng thời cuộc sống trong bộ lạc cũng tương tự như loài người hiện đại, nhưng những người được thú nhân xem là "giống cái" lại là những nam nhân phát triển thành con người hoàn toàn. Tất cả những điều này rốt cuộc là sao a--…