663 Truyện
mùa hạ thoáng qua

mùa hạ thoáng qua

354 4 4

Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…

Tình Người Duyên Ma {ZSWW}

Tình Người Duyên Ma {ZSWW}

324 46 3

Nhất Bác là cậu nhóc chỉ mới 15 tuổi, ngoại hình trắng trẻo xinh trai với mái tóc vàng chanh điểm thu hút chính là đôi mắt trong veo xanh lục của cậu, đôi mắt đó rất giống với mẹ cậu, một người phụ nữ xinh đẹp đến từ vương quốc Anh, bà là con gái đầu lòng của công tước Wiliams Jackson và công chúa Lil Shady, cha Nhất Bác là dân thường quốc tịch Trung Hoa họ Vương tên Viên Thiệu. Trong một cuộc chiến tranh giữa hai nước giành quyền thống trị đế quốc Anh. Một chuyện không hay đã xảy ra mẹ cậu bị đánh đuổi ra tận biên giới nhưng may mắn được cha Nhất Bác cứu về là Viên Thiệu, hai người chung sống từ đó. Vương quốc Anh thì vĩnh viễn không thể tìm thấy Annie Williams hoàn toàn mất tung tích về bà. Nhiều năm trôi qua người ta cũng không còn nhớ đến Annie, còn bà và Vương Viên Thiệu sống một cuộc sống bình dân giản dị và có một đứa con là Vương Nhất Bác. Cậu lớn lên trong sự đùm bọc tình yêu thương của Annie và Viên Thiệu. Nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu thì tai họa lại ập đến gia đình cậu, mẹ cậu Annie Wiliams... đột nhiên biến mất không chút dấu vết khi cậu chỉ mới lên 3, cha cậu đi thêm bước nữa với một người phụ nữ xinh đẹp nhất vùng tên Yên Hoa, bà ta đã có một đời chồng và một đứa con trai, nhưng sau đó đứa con trai của bà ta cũng biến mất và không bao giờ trở về.Cuộc sống Nhất Bác bắt đầu thay đổi từ khi cậu lên 5, gia đình cậu có một chuyến du lịch đi đến London, dừng chân tại một khách sạn, chính nơi đây đã làm thay đổi cuộc đời cậu mãi mãi, những chuyện kỳ lạ, dị thường hay thậm chí là…

[Oneshot] [Meanie] The first snowfall.

[Oneshot] [Meanie] The first snowfall.

182 8 1

17/7/2020"Thật biết ơn khoảng thời gian chúng ta đã ở bên nhau...Chỉ cần là anh, mọi thứ đều sẽ ổn...Anh quay lại được không?"____________*Lưu ý nho nhỏ: Thật ra thì, các cậu à, đây là fic đầu tiên mà mình viết. Nó cũng chẳng phải là xuất sắc lắm, nhưng mà các cậu ơi, chẳng ai muốn đứa con tinh thần của mình bị mang đi nơi đâu khác ngoài nhà cả, phải không? Mặc dù mình biết là fic của mình lượt đọc cũng chưa nhiều, nhưng nếu hiện tại, hay sau này, cậu nào đã đọc, đang đọc và tương lai sẽ ghé qua mùa hoa 1997 nơi đây thì hãy nhớ rằng, đừng mang bất cứ thứ gì ở đây đi nhé. Đây là lần đầu tiên mình viết fic, vậy nên mình sẽ nói luôn, để sau này sẽ không phải căng thẳng tranh luận cùng với một trong những readers mà mình yêu thương nhất nữa. Mình không muốn nhìn thấy bất kể một điều gì đó xấu xa ở đây cả, vì nơi đây luôn là mùa hoa 1997 của Mingyu mà mình yêu thương nhất mà. Vậy nên, chúng mình hãy hứa với nhau rằng, kể từ lúc mới quen nhau, cho đến khi mọi người đều đã già, đừng ai làm tổn thương nhau, chỉ ở bên nhau, hạnh phúc, vậy là đủ. Chúng mình sẽ vì nhau mà sống nhé, yêu thương ơi!?Các cậu à, cái tên Calantha, nó có nghĩa là mùa hoa nở rộ. Vì thế, mình mong tất cả các cậu, đừng ai làm nó phải u buồn, đừng ai khiến nó phải chết lặng đi vì những lời đớn đau. Hy vọng chúng mình sẽ luôn ủng hộ nhau, và bên nhau. Chúng mình sẽ cùng nhau gieo trồng những bông hoa thật xinh đẹp, nhé!? Các cậu, ở nơi đây, cùng với mình, sẽ chẳng ai phải cô đơn hay buồn tủi cả, mình hứa!Yêu thương các cậu, suốt đời…