Ngôi Trường Ma Thuật Ver 2
Tóm cái gọn lại là ai ở Ngôi Trường Ma Thuật của Yul-chan thì vào đọc thôi. À mà không biết thì... các bạn lỗ chứ chả ai khác đâu. Á hi hi…
Tóm cái gọn lại là ai ở Ngôi Trường Ma Thuật của Yul-chan thì vào đọc thôi. À mà không biết thì... các bạn lỗ chứ chả ai khác đâu. Á hi hi…
Tác giả: Băng HạThể loại: Đam mỹ, vườn trường, hội trưởng công, tiểu học đệ thụ.Nhân vật chính: Hoàng Vân, Phàm Vũchú thích: truyện dựa trên bài dự thi viết đoản văn của ta trên trang Đoản văn đam mỹ, nên ta sẽ lấy đoản đó làm văn án.Văn án:Hoàng Vân là một "thẳng" nam. Đó là do cậu ta tự công nhận. Nhưng thực tế nữ sinh trong trường đều nói cậu rất là "thụ", thụ từ trong ra ngoài. Và cũng vì điều đó mà cậu bị các chị em trong trường đối xử như em gái nhỏ. Lúc nào cũng kề kề bên cạnh phòng ngừa sắc lang dòm ngó.Nhưng, nếu là sắc lang bình thường còn được. Các chị em hủ nữ không ngờ rằng Hoàng Vân lại câu được một con đại đại sắc lang biến thái, hội trưởng hội học sinh bề ngoài anh tuấn nho nhã, nội tâm phúc hắc không từ nào tả nổi.Vậy nên, các liệt nữ quyết tâm bảo vệ Hoàng Vân bại trận thảm hại, để lại tiểu Hoàng Vân bị đại sắc lang hội trưởng dụ dỗ kéo đi…
Câu chuyện kể về cuộc hành trình dài thời học sinh của nữ chính Nghiêm Dương Ngân từ từ theo đuổi tính cảm của mình với bạn cùng lớp sau khi chuyển về trường ở quê nội là nam chính Dương Mạnh Trường…
Có một người, dành cả cuộc đời để mơ giấc mơ về mối tình đầu...Dẫu năm tháng trôi qua, kí ức ấy vẫn sẽ còn mãi...…
Truyện viết theo mô típ: cưới trước - yêu sau. Hơi hướng theo lối hài hướcNội dung: Mười hai lần xem mắt rốt cuộc cũng dính. Nhưng ai biết được đây chỉ là cuộc hôn nhân ảo của hai con người sợ "thảm cảnh xem mắt"...…
Thời học sinh, bạn đã bao giờ rung động trước một cậu học sinh có đôi mắt đẹp?…
Thanh xuân là thời gian đẹp nhất của đời người, giống như bông hoa chỉ nở một lần duy nhấtKhi nở ngạt ngào hương sắc hành phúc, tàn rồi chỉ còn nuối tiếc xót xa ....…
"Thanh xuân như một ly trà. Ăn vài miếng bánh hết bà thanh xuân"Đúng như câu nói ấy thanh xuân trôi đi thật nhanh , trôi đi theo dòng thời gian để không bao giờ trở về được . Có lẽ vì vậy mà mọi khoảnh khắc của thời thiếu niên tươi đẹp chúng ta luôn gửi gắm vào cuốn băng xinh xắn nhất cất cẩn thận trong đầu để mà sau này nhớ lại một thời tuổi trẻ điên cuồng .Cũng như bao người Trần Thanh Phong - nhân vật chính trong chuyện , cũng có câu chuyện thanh xuân của riêng mình bên những người bạn thân thiết . Với những kỉ niệm bên cô bạn gái Ngô Cẩm Anh . Chào mừng mọi người đến với cau chuyện " HỒI KÝ THANH XUÂN " và mình là Minh Thư tác giả câu chuyện này . Chúc mọi người đọc ngon miệng !…
Tác phẩm: TÔI VÀ NGƯỜI ĐÓTác giả: Cái cây xanh xanhĐây là lần đầu tiên tôi viết truyện cho nên sẽ có những sai sót mong độc giả hiểu và thông cảm. Tôi sẵn sàng đón nhận những ý kiến đóng góp của mọi người để hoàn thiện tác phẩm tôi ấm ủ lâu nay. 🤓💕"Thanh xuân như cơn mưa rào. Dù bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm vào trong đó một lần nữa. Thanh xuân chính là vào sai thời điểm, gặp được đúng người, dù là lựa chọn cái gì thì cũng có điều tiếc nuối." Câu chuyện về quãng thời gian cấp 3 và những ngày tháng sau khi trưởng thành của tôi và người đó. 🌳🍃🍂…
Chỉ là tác giả rảnh rỗi,muốn viết về tuổi trẻ của bản thân qua những dòng tiểu thuyết(?)hoặc là có thể coi là nhật kí nhỏ của tác giả thôi.…
Thể loại: 1v1, nhẹ nhàng , xuyên sách , pháo hôi , hài hước , ngôn tình , sủng. Bộ truyện này nói về giới khảo cổ.Vũ Tử Hạ vừa mở mắt liền xuýt bị đè chết!Nàng tỏ vẻ , không vấn đề, ta chung sống hàng ngày với vai ác boss vẫn không sao, này tính gì.Vũ Tử Hạ đọc truyện liền xuyên qua , làm trợ lý của vai ác boss trong truyện .Ha hả , nhà người khác vai boss đều là soái ca, lãnh khốc. Nhà mình vai ác vừa lôi thôi vừa có điểm ngốc. Nàng lại tỏ vẻ, không vấn đề , nàng có thể biến hắn thành cái ngoan ngoãn mỹ nam lão công.Lịch đăng: 2 chap / tuầnCầu view, cầu vote, cầu folow.🐵🐵🐵…
Gió thu thoảng qua nơi đây, mang theo cả hương thơm của hoa và cỏ dại. Nó rũ mắt nhìn xuống những chiếc lá thu khô rơi xuống mặt hồ, hình bóng chàng trai ấy chẳng hề mờ phai theo thời gian[ Nó rơm rớm nước mắt hỏi khẽ :" An Trường.. mày sẽ không quay trở về nữa.."Trường kéo nó lại ôm chặt lấy như muốn hòa vào làm một" Tao đi nhanh thôi, Trăng nhỏ đợi tao nhé?" ] Nó men theo con ngõ nhỏ năm ấy vẫn hay đến, nỗi nhớ chẳng thể nào nguôi. Nó nhớ nụ cười ấy, nhớ vòng tay ấm áp khi nó cô đơn nhất, nhớ nụ hôn đầu tuổi 17.... Đến lúc này nó ngồi khẽ xuống dựa vào bức tường, mắt nó đỏ hoe " Nguyễn Nhật An Trường ! 8 năm rồi.. "Tác giả: LhuongCre ảnh: Pinterest…
truyện có yếu tố bạo lực học đường, góc khuất của xã hội, cân nhắc trước khi đọc.kể về mối tình thời thanh xuân của 2 chàng trai, khoảng thời gian ấy không chỉ có sự hạnh phúc mà còn là hành trình theo đuổi ước mơ, ôm theo những hoài bão mà chạy cùng nhau đến gần cuối con đường.bắt đầu bằng những tiếng đốp chát, kết thúc bằng câu tỏ tình đầy rung động, liệu họ sẽ đi về đâu đây?…
**Giữa cái nắng ấm áp và dịu nhẹ của mùa thu, có hai cô cậu thanh niên đang tay trong tay tản bộChợt cô quay sang hỏi:"Nếu một ngày anh mất hết tiền tài và danh vọng, anh có muốn sống tiếp không?"Anh khẽ nhíu mày, khó hiểu sao cô lại đặt câu hỏi kì lạ như vậy, không suy nghĩ nhiều anh nhẹ nhàng ghé vào tai cô:"Chỉ cần em là đủ!! "Giọng nói vừa trầm vừa ấm của trai thủ đô ngọt ngào phảng phất bên tai, vô thức mặt cô đỏ bừng lên vội đẩy anh ra(còn típ)***Tác giả: iam_ngânnTruyện còn nhiều thiếu sót và đôi lúc cũng có chút nhầm lẫn và hơi mâu thuẫn, mong mọi người thông cảm và góp ý ạXin Chân Thành Cảm Ơn(^∀^●)ノシ…
truyện mình tùy hứng viết trong một ngày mưamà chắc còn chẳng phải truyện nữakiểu những suy nghĩ linh tinh vớ vẩn về một thời xa lắm rồi ấy…
Cậu yêu anh nhưng anh lại lợi dụng cậu, làm tổn thương cậu bằng nhiều cách khác nhau..…
Ngọc Anh -nữ sinh mắc chứng trầm cảm trong tuổi thơ thiếu thời đầy nỗi đau do bạo lực gia đình, cách biệt với xã hội. Minh Trường cũng là một nam sinh khó khăn sống trong cái cảnh gia đình ly thân khiến cậu trở nên thờ ơ với đời.…
Tác giả: Thuấn Gian Khuynh Thành Chuyển ngữ: EgoBản dịch chưa được sự cho phép của tác giả, mang đi nhớ ghi nguồn gốc lẫn nguồn dịch…
ta là Lăng Thiên Y , moá nó , đi ngoài đường đạp phải bãi phân chó , đột nhiên xuyên không về thời cổ đại ( ngay cả trong sử sách cũng không ghi chép về thời đại này ) , cứu lấy nữ phụ đau khổ chết oan .…