1,182 Truyện
[CHUYỂN VER |DewNani|] Cưới trước yêu sau

[CHUYỂN VER |DewNani|] Cưới trước yêu sau

286 39 3

"Em sẽ chờ đến lúc anh yêu em!"Hắn-Dew Jirawat Sutivanichsak và cậu-Nani Hirunkit Changkham nên duyên nhờ một cuộc liên hôn thương mại.Nani cứ nghĩ chỉ cần mặc kệ đối phương mà chung sống cho đến khi có thể ly hôn nhưng không ngờ tình yêu lại bắt đầu nảy nở và cậu đã lỡ yêu đơn phương hắn.Trong chuyện tình cảm của người đang yêu và người được yêu ,không thể trách ai được.Có trách thì trách ai yêu nhiều hơn thì người đó đau hơn!Dew Jirawat và Nani Hirunkit đến cuối cùng thì ai mới là người đau hơn đây?CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.Tác giả:thienthanhNguồn:https://www.wattpad.com/story/234396961?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=SuzyChaengie&wp_originator=IaXuTow83h090kUrUt4jxrTftDjDMgJmfOh9JrEcgO223JLtjjWACdeCUfDeKHX8V6e6a9p1hZaNmzJO9g5toNZ%2F5xBLACgtu7vWsigC9G%2Fq%2Btl7jh16LjC8%2BlDT9OhHTớ có chế ra một số nhân vật cũng như là chỉnh sửa và thêm thắt một số tình tiết để phù hợp hơn với cp DewNani nhaaa.…

[ĐN Harry Potter] Past - Quá Khứ

[ĐN Harry Potter] Past - Quá Khứ

118 7 2

Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…