Bối cảnh: Hiện đại, lính cứu hoả.•CP chính: Song Kyungho x Kim Hyukkyu•CP phụ: Bae Eojin x Jang Hyungseok"Giây phút bị khói lửa vây quanh cũng chính là thời khắc cảm thấy tự do nhất.Có thể hết mình vì giấc mộng tuổi trẻ là tự do, có thể quật cường hơn lửa cháy hung hăng là tự do, có thể sát cánh bên người mình yêu không màng sống chết, là tự do."…
Hic hic đây là một trong những lí do để toi sống tiếp trong cái fandom này toi yêu hai tác giả Slime và Quill quá trời oi*Tác giả đã đồng ý cho tôi sửa và đăng lại. *Đây là link đến trang của tác giả: https://somebodyalreadytookthis2.tumblr.com/*Hãy hỏi để được repost.…
• [ Kimetsu No Yaiba ] Cứu Lấy Bias Bởi Sức Mạnh Của Thế Giới Khác - Quyển 1 • Là một phần xong câu truyện dài tập về việc cô gái đam mê truyện tranh và manga vô tình có được những quyển manga mang cánh cổng đi đến thế giới khác và cứu lấy tất cả! • Văn chương nghèo nàn , không thích hãy rời đi xin đừng buông lời cay đắng • Cốt truyện trong các quyệt hoàn toàn không liên quan đến mạch truyện chính! • DO NOT REPORT…
Fic này sẽ mang thể loại na ná với fic mọi người yêu cầu, mà fic nào thì mọi người cũng biết rồi ha, nhưng với fic này mình khuyến cáo là tâm lý nặng, nên ai nhạy cảm hoặc không thích có thể sang fic khác đừng để lại những bình luận khó nghe nhé và những thứ mang nét tâm linh bùa ngãi thì trong đây hoàn toàn do mình nghĩ ra để hợp với cốt truyện, đừng tranh cãi về nó và so sánh nó với thông tin ngoài đời và trên mạng, vì do mình nghĩ đương nhiên 100% là không giống mấy cái mọi người biết rồi, cuối năm đọc hoan hỉ thôi, vui vẻ nhé…
"i fucked up, i know but you know you're guilty, too".có yếu tố tự hại (selfharm), rebound relationship, character x oc.-----------------từ ban công, mắt nó nhìn vô định ra phía bầu trời đêm thăm thẳm với một đống mông lung trong lòng, khẽ châm điếu thuốc lên nhưng lại chỉ ngậm đầu lọc chứ không hút, khói thuốc cứ lẫn vào không khí mà khiến tầm nhìn trước mắt của nó cay nhòe, thật ra nếu không vì khói thì mắt nó cũng đỏ hoen vì những cảm xúc ấy rồi. Gió thì cứ thổi, thuốc vẫn cháy, nhưng người thì đã đi từ lúc nào rồi. Bỗng có đôi tay chạy lại ôm chầm nó mà nũng nịu với giọng điệu lơ mơ, uể oải:"michael hút thuốc đấy à, em không thích anh nghĩ linh tinh đâu, vào ngủ thôi anh""à..ừ, không có gì, chuyện vặt vãnh thôi em, em ngủ trước đi"…