Tags:
24 Truyện
Vũ Nghịch Càn Khôn

Vũ Nghịch Càn Khôn

76,410 501 1,414

Nội Dung Truyện : Vũ Nghịch Càn KhônThể loại: Tiên hiệpNguồn: sstruyen.comTa muốn trời này không che hết mắt ta….Ta muốn đất này không chôn được lòng ta….Ta muốn vận mệnh này chỉ do mình ta nắm giữ….Sở Nam, một thiếu niên bởi vì kinh mạch đứt đoạn mà không thể luyện võ, bị người khác cho rằng lúc 8 tuổi sẽ chết, thế nhưng hắn vẫn sống, mang trên mình cái danh phế vật bất tài suốt 16 năm.Một thiếu niên kiên cường đầy nghị lực, không cam lòng bị người khác xem thường, không cam lòng bị lão Thiên định đoạt, vượt qua mọi đau đớn, gian khổ, bằng ý chí kinh người bước trên con đường nghịch thiên.Thiên Vũ Đại Lục, 1 kỳ nhân xuất hiện, 1 tên phế vật trở thành tuyệt thế cường giả trong truyền thuyết, từng bước từng bước đột phá Võ Sĩ, Võ Sư, Đại Võ Sư, Võ Tướng, Võ Quân, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Đế, Võ Tôn, Võ Thánh, Võ Thần.…

[CHANGJIN] Hyunjin à, anh muốn hôn em.

[CHANGJIN] Hyunjin à, anh muốn hôn em.

555 46 1

Tác giả: Stupidcat25Rate: 16+Thể loại: FanfictionTóm tắtChangbin đã yêu Hyunjin ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh vẫn luôn cố gắng che giấu cảm xúc của mình nhưng Hyunjin- tên nhóc tinh ranh này lại thích đùa dai, luôn làm những điều khiến Changbin khó lòng kiểm soát được bản thân mình...Note: Những nhân vật trong Fic không thuộc về mình, chỉ có nội dung câu chuyện thuộc về mình.…

Làm mẹ tuổi 18

Làm mẹ tuổi 18

15 3 2

Mới chỉ 17 tuổi, cô đã phải chăm sóc đặc biệt một thiếu gia trẻ tuổi giàu có bậc nhất. Dù là ban ngày, cô cùng các nữ giúp việc nói chuyện phiếm, hoặc ban đêm, cô ngủ say. Chừng nào thiếu gia trẻ có hứng thú, cô đều phải ngoan ngoãn tắm rửa sạch sẽ và thực hiện công việc của mình.Điều này chẳng đáng kể gì, vì tiền, cô có thể chịu đựng được. Nhưng vấn đề là ở chỗ, nếu thiếu gia trẻ tuổi tức giận vì chuyện gì đó, cô lại trở thành cái thùng cho hắn trút giận, bị hắn hành hạ đến chết đi sống lại... Có thể ngay cả khi hắn đối xử với cô như vậy, cô vẫn yêu hắn. Bởi cô biết bản chất của hắn là người lương thiện. Khi cô quyết định sẽ chăm sóc hắn, yêu thương hắn cả đời thì hắn lại vô tình quyết định đuổi cô đi...Cô chỉ khóc , mang đứa con trong bụng mà rời đi. Vĩ Kỳ là con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn Vĩ thị, hắn đẹp trai, tuấn tú và lãng tử. Chính vì vậy mà phái nữ thì hâm mộ, còn phái nam thì ghen tị với bậc Đại thiếu gia như hắn. Thế nhưng sau một vụ tai nạn đột ngột, hắn đã mất đi thị giác và trở thành một người mù. Người con gái mà hắn yêu tha thiết lại tuyệt tình bỏ rơi hắn... Với hắn , đàn bà đều lạnh lùng vô tình, lại thấp hèn lẳng lơ. Hừ, cô - người con gái 17 tuổi không phải là loại người vì tiền mà bán chính mình hay sao?Lần sau gặp lại, hắn đã phục hồi thị giác và là một tổng tài thành đạt. Khi mới nhận ra nhau, cô cho rằng hắn sẽ yêu cô một lần nữa, thế nhưng hắn lại tuyệt tình phủ nhận đứa con của mình và nói với cô hãy bỏ đứa bé đó đi...…

|TRUYỆN NGẮN| ĐAM MỸ- CỔ TRANG| [NĂM ẤY VÌ NGƯỜI KHÔNG THIẾT SỐNG]

|TRUYỆN NGẮN| ĐAM MỸ- CỔ TRANG| [NĂM ẤY VÌ NGƯỜI KHÔNG THIẾT SỐNG]

41 5 2

⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…