---Cùng nhau đi đến đỉnh vinh quang--- Hành trình chinh phục APL2023 cùng với SGP.Lưu ý:- Nhân vật trong truyện không thuộc về tác giả.- Được viết dựa trên trí tưởng tượng của tác giả nên tình tiết sẽ có thể không giống với thực tế.- Nhân vật trong truyện có thật và có thể bị OOC.- Truyện chỉ được đăng tại Wattpad. Những nơi khác đều là reup! 👉Ai không hợp vui lòng click back👈…
Tác phẩm: Tôi Mù Mặt Nhưng Tôi Nhan Khống Tác giả: Đăng Tiểu Hắc Editor: CO6TINY Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Nguyên sang, Đam mĩ, Cận đại, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, Vườn trường, Cường cường, Thanh mai trúc mã, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, nhiều CP, Duyên trời tác hợp, 1X1, Võng hồng, Học bá, Đơn hướng thầm mến, Mỹ công ------ (Trừ bỏ bạn trai ai cũng mù mặt thụ x Tính tình nóng nảy mĩ nhân công) Vai chính: Đường Uất Thanh, Tô Bách ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Một câu tóm gọn: Mù mặt tiêu chuẩn kép-- ------ 🗝️VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, CHUYỂN VER.v.v. ------ 🧐Truyện chỉ đăng duy nhất trên: wattpad.com/user/CO6TINY🍀…
Tên gốc: 威猛先生和小助理.Tác giả: Trương Đại Cát (张大吉).Độ dài: 55 chương.Thể loại: Hiện đại, đoản văn, ngọt sủng, hài, có chút ngược, trúc mã (cùng trường), thầm mến, song khiết, thẳng bẻ cong (?), cua đồng, 1x1, HE, ĐAM MỸ NHA.Văn án do editor tự biên:Cao Quả vẫn luôn muốn thử yêu đương một lần, nhưng vẫn luôn không tìm được đối tượng hẹn hò, nhưng khi Hảo Vệ Manh* xuất hiện, Cao Quả cảm thấy mình biết yêu rồi.*: ở đây tác giả đang chơi chữ, tên của công trong tiếng Hoa là 郝卫萌 aka Hảo Vệ Manh, Manh trong bán manh (kawaii), phiên âm là hao wei meng, cùng phiên âm với 好威猛 nghĩa là rất uy mãnh :)))))))))))))Cp: uy mãnh tiên sinh- Hảo Vệ Manh (đẹp trai, to con, từng đi lính, ôn nhu, có chút phúc hắc công) x tiểu trợ lý- Cao Quả (dễ thương xinh đẹp, dương quang, thích đắp mặt nạ cho mông và tốn khá nhiều tiền để chăm sóc mông, trợ lý thụ). Note: Là hệ liệt của "Tiểu Mỹ Nhân Và Chồng Trước Của Cậu Ấy" trong nhà đã dịch, mọi người có thể đi tìm coi. Cả hai truyện đều rất ngắn thôi, nhưng dễ thương chua ngọt đầy đủ nhé. "Tiểu Mỹ Nhân" xảy ra trước. Không coi "Tiểu mỹ nhân" thì có thể đọc chương Văn án, tui có giới thiệu nhân vật cho mọi người dễ hiểu hơn.P/s: cái gì cũng chưa xin, dịch vì thích, hết rảnh rồi :)))))))))))). Cảm phiền đừng nhắn tin xin chuyển ver ạ. Chủ nhà mắc chứng không biết cách từ chối, từ chối rồi sẽ cảm thấy tội lỗi, xin đừng khiến chủ nhà khó xử ạ. Xin cám ơn.Lịch: 1 chương /ngày. Editor: K&D.…
Văn án: Năm 16 tuổi, Ken gặp lại Kresh tại ngôi trường mà cả hai từng mong mỏi. Nhưng giờ đây, gặp lại nhau cả hai đã ở hai thế giới hoàn toàn tách biệt. Anh như ánh nắng sớm mai, chiếu rọi nhưng tâm tư dằn vặt của cậu. Còn cậu, mãi mãi là vầng trăng thu mình sau màn đêm, ôm hết phiền muộn cho bản thân. "Cậu thích anh ấy? " " Ừm " Cậu khẽ đáp. " Vậy sao cậu không tỏ tình? " Cậu ngừng lại, ngước nhìn bầu trời đang xám xịt ngoài cửa sổ. "Đến cả can đảm nhìn thẳng vào anh ấy tôi còn không có, tôi lấy đâu rả dũng cảm để tỏ tình? "…
Anh là bạn hồi còn chung lớp học thêm với tôi. Nhưng hình như anh không thích tôi, thậm chí còn né tôi sau khi cô Linh đã đồn tôi thích ảnh. Kể từ lúc đó là anh nghỉ học thêm nên tôi không thể giải thích được.Sau này chúng tôi không còn gặp lại nhau, nhưng tôi đã vô tình đậu vào cùng ngôi trường với anh. Và mọi thứ bắt đầu xoay chuyển từ đây.Au: Truyện viết vui là chính. Xả stress sau khi thi cử. Và lấy một phần cảm hứng là câu chuyện của bản thân.…
Tên tôi là Hoàng Liêu Liêu, trong 3 năm cấp 3 tôi đã làm được 2 việc lớn. Thứ nhất là học tập, việc còn lại chính là theo đuổi Lục Thừa. Cái tên nam thần này dường như chẳng hề quan tâm tới tôi. Đến viên đá còn phải tan chảy trước trước sự đáng yêu của tôi, vậy mà cậu ta thì không. Cậu ta còn chẳng bao giờ đối xử tốt với tôi ấy........Thế là, sau khi uống chút rượu để tăng dũng khí, nhân lúc mọi người mất cảnh giác, tôi liền cưỡng hôn Lục Thừa._______________Nguồn bài viết: https://www.zhihu.com/question/467051073/answer/2042142789…
Tên tác phẩm : Ta Vốn Phúc HậuTác giả : Tuyệt CaThể loại : Hoan hỉ oan gia, tu tiên, điền vănEditor : Lạc Thủy Vô Tâm (Từ Chương 01 - 186) ====Văn án.Lúc Ngọc Mật gặp phải Bao Cốc.......Rốt cuộc là Ngọc Mật lừa gạt Bao Cốc? Hay là Bao Cốc lừa gạt Ngọc Mật đây?Tuyệt ca: không cần tranh cãi, hai ngươi một loại, thuộc tính: hàng kém chất lượng!Thanh Sơn quận yêu ma tác quái, ba năm đại hạn.Ngọc Mật tiên tử đi ngang qua quận Thanh Sơn, lúc xuống trừ yêu quái gặp phải Bao Cốc thấy nàng linh căn sung túc, cho rằng nhặt được bảo vật, nên nhanh chóng lừa về.Ngọc Mật tiên tử trăm triệu không nghĩ tới tìm linh thạch tìm ra Bao Cốc linh căn sung túc cư nhiên bị gọi là tu tiên phế tài thuộc tính "ngũ tạp căn" ! ( suất, đặc biệt kém chất lượng a, có thể trả lại hàng sao?)Bao Cốc thật không ngờ Ngọc Mật tiên tử mang nàng vào nơi gọi là cửa tiên cư nhiên sẽ là hoang sơn dã lĩnh? Nói làm thần tiên đâu? Nói quỳnh lâu ngọc vũ nhà cao cửa rộng linh thảo tiên bảo đâu? Cái gì? Cuộc sống tự gánh vác? Đồ đệ tán dưỡng? Tất cả lương thực trong rừng núi muốn bản thân đi tìm? Môn phái hoang phế như vậy, chưởng môn đại nhân mặc kệ sao? Gì? Chưởng môn mất tích? Vậy sư phụ đâu? Hà Mễ? Sư phụ đang bế sinh tử quan hiện tại không biết sống chết ?Bao Cốc cùng Ngọc Mật đối mặt với nghèo khổ, khổ sư tỷ muội tự lực cánh sinh đi trên con đường tu tiên.....…
Tide: Thương là Đau (Tên khác: Tôi thành công cua con trai chủ quán nước)Author: VeraCategory: University!Au; OOC; Hurt no Comfort; Angst; Ngược nhẹ; slow burn (cháy chậm); Unrequited love (đơn phương); HE; Sorry not sorry ;)Summary:Fang với tư cách là sinh viên ngành Nhiếp ảnh và Quản lý công. Cộng thêm kinh nghiệm thủy chung chỉ thương một mình Boboiboy - con trai của chủ thương hiệu lâu năm ngay ngã tư mặt tiền...Thì cuối cùng! Tấm chân tình này đã được anh sinh viên nhà giàu, trai đẹp thủ khoa năm ba ngành quản trị kinh doanh đáp lại bằng câu: 'Tớ mong chúng mình chỉ dừng ở mức bạn bè'"Wèn chá nà!" - Fang tự an ủi mình, thể nào cũng phải có cách cua được ảnh!Người ta hay nói đó: 'Có công mài sắc có ngày nên kim'Hãy cùng đón chờ câu chuyện tình yêu đẹp và ngọt như mật của hai bạn trẻ nhé!!!"Fang fell first...but Boboiboy never fell for him..."Lịch ra truyện không cố định!Yêu yêu các cậu 🫶🏻❤️…
Có những bài toán không lời giải.Có những người bước vào đời nhau, để lại một giới hạn - không xác định.Đây là câu chuyện của Vinh, với biệt danh EzLuv - một thằng con trai "dễ yêu", hay mơ mộng - và Hân - một cô gái giỏi Toán, lạnh lùng nhưng có ánh mắt làm người ta nhớ mãi. Họ gặp nhau trong lớp ôn thi chuyên, cùng nhau bước qua những con số, bài kiểm tra, buổi thi thử... và những giới hạn mơ hồ giữa tình bạn, tình yêu và chính mình."Toán, Tim và Cậu" không chỉ là một câu chuyện tuổi học trò, mà còn là lời thì thầm về những điều không ai dạy:Yêu như thế nào cho vừa đủ, và rời đi khi nào cho không muộn.Có những người đi ngang qua thanh xuân ta như một biến số,Để rồi mãi mãi nằm trong miền nhớ,Dù không còn thuộc về hàm số nào trong đời nữa...…
Là tôi thích cậu, mối tình đầu của tôi, một mối tình mờ ám, không lối thoát, một mối tình không thành, một mối tình có thật, một con người bình thường thích một con người bình thường, chắng dám dùng từ yêu, nhưng chẳng phải say nắng nhất thời, là thích, thương một người sâu đậm!Cậu là người tôi từng theo đuổi, một người tôi từng không với tới, cậu là người tôi sẽ nhớ mãi không quên!...Mưa có nắng là có cầu vồng, tôi có cậu là có hạnh phúc!...Thế thì cứ thích nhau như thế này cậu nhé! Không phô trương, âm thầm nhưng ấm áp. Cứ bên tôi như thế cậu nhé, đừng bên ai khác!...Thấy người mình thương thân mật với đứa khác nhưng chẳng thể làm được gì, khó chịu! Là ghen?...Chúng ta liệu sẽ còn thân như lúc này khi tôi nói ra nỗi lòng của tôi? Tôi muốn dũng cảm nói ra nhưng lại giấu vào trong trái tim mình...._Tớ hỏi cậu nhé?_Ừ _Có khi nào cậu nghiêm túc thích tớ chưa?_Im lặng......Mãi thích mình tôi thôi cậu nhé!...Có cậu tôi ấm, tuổi thơ tôi có cậu thật ấm nhưng tình đầu của tôi là cậu, thật lạnh!...Ta không thể nhắm mắt khi băng qua đường càng không thể ghét một người mình đã từng thương, là lỗi của tôi, là tôi ĐÃ TỪNG đơn phương cậu!____________________________________Cậu là mảnh ghép không thể thiếu của tuổi thơ tôi nhưng thật tiếc, thanh xuân tôi không có cậu...…
Quyển 7: <'re up Sự Trả Thù Ngọt Ngào>Trong cuộc sống có quy luật bù trừ, đúng không các bạn? Trời sinh ra con người phải có một nhu một cương mới có thể kết hợp thành một cặp hoàn hảo. Những thứ gì giống hệt nhau sẽ loại trừ lẫn nhau, giống như ngọn lửa vậy nếu cả hai điều là ngọn đuốt lớn thì sẽ bùng cháy lớn chứ không thể dập tắt được. Vậy mà lại có trường hợp lại khác biệt đi bạn có tin không?Xoay quanh hai nhân vật Aaron Yan và GuiGui Wu. Có lẽ hai người có rất nhiều điểm trùng nhau.Anh thuộc chòm sao: Bò cạp - Chủ tịch hội đồng quản trị Yan thị. Tính tình lạnh lùng, khó hiểu, tuy nhiên cậu ta lại là một chàng trai được tạo ra bằng hai từ "hoàn hảo". Thừa hưởng một cơ nghiệp đồ sồ và gia tài khổng lồ do cha để lại, cậu đã nhanh chóng nối nghiệp trở thành doanh nhân thành đạt trong phúc chốc bằng tài năng và trí tuệ của mình. Nếu trên thương trường Aaron là một người nghiêm túc và lạnh lùng thì cuộc sống đời tư của anh lại vô cùng phóng túng. Không biết có bao nhiêu bóng hồng đã qua tay, thay người yêu như thay áo chính vì vậy scandal về những cuộc tình ái của anh cũng đầy ấp trên các bìa báo.Cô thuộc chòm sao: Sư Tử - CEO của Wu thị. Cô là đại tiểu thư của Wu gia, nhà cô cũng chỉ là một doanh nghiệp nhỏ nhưng cũng có thể xem như có dư giả nên cô mới được mang ba tiếng đại tiểu thư. Sau 7 năm du học ở Pháp trở về Gui trở thành một cô gái phóng khoáng, bướng bỉnh, ngang ngược..nói đúng hơn từ khi trở về Đài Loan cô đã thay đổi từ chất đến lượng. Nếu như trước đây nhữn…
"Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình áiAnh chỉ là người say bên đường em nhìn thấyEm đi đi người điên không biết nhớVà người say không biết buồn"Mùa đông ở Sa Pa cứ thế bủa vây lấy tôi. Cái lạnh bấu chặt vào da thịt, rét buốt như những lời chưa kịp nói ra. Anh biến mất, chỉ để lại một bức tranh trên giá vẽ, như một vết cứa lên khoảng trống trong lòng tôi. Tôi biết anh sẽ rời đi. Chỉ là, tôi đã hy vọng... Một điều gì đó. Một sự lưu luyến. Một chút lưỡng lự. Nhưng không có. Anh để lại bức tranh, còn tôi để lại chính mình. Tôi đứng đó, nhìn những sắc màu loang lổ, tự hỏi: Có phải tôi đã yêu một kẻ chưa từng dừng chân? Có phải tôi đã yêu mùa đông của anh?…
Mùa Hoa Nở Rộ Giữa Chúng TaTrong thế giới rực rỡ của ánh đèn sân khấu và những khung hình điện ảnh, có những câu chuyện không bao giờ được kể.Sơn Thạch - một ca sĩ mang giọng hát dịu dàng, và Neko - một đạo diễn trẻ đầy khát vọng, tưởng như là hai người xa lạ, nhưng giữa họ tồn tại một sợi dây vô hình.Những cánh hoa Lưu Ly và Cẩm Tú Cầu bắt đầu rơi - lặng lẽ và đau đớn. Phải chăng đó là dấu hiệu của những bí mật đang dần bị phơi bày? Hay là tiếng gọi của những trái tim khao khát mà không dám bước tới?Lưu Ly - loài hoa nhỏ bé, khiêm nhường, mang trong mình lời nguyện cầu: "Xin đừng quên tôi." Những cánh hoa xanh dịu dàng như nỗi lòng của một trái tim sợ hãi bị lãng quên, âm thầm yêu nhưng không dám nói.Cẩm Tú Cầu - rực rỡ mà mong manh, mỗi cánh hoa là một mảnh cảm xúc thay đổi theo thời gian. Tựa như tình yêu nặng trĩu không bao giờ được gửi trao, loài hoa ấy nở ra giữa những niềm đau và khát vọng.Hai loài hoa ấy, mỗi cánh rơi xuống đều như một lời thầm thì. Trong im lặng, chúng giữ lấy những bí mật của những trái tim yêu đơn phương, nở rộ không phải để được nhìn thấy, mà để nói lên một tình yêu không lời.Mùa hoa ấy sẽ nở rộ - nhưng liệu những bông hoa có còn phải rơi nữa hay không?Một câu chuyện về tình yêu giấu kín, những cánh hoa rơi và hành trình vượt qua nỗi đau để tìm lại ánh sáng.…
. Tôi và em vốn sinh ra không dành cho nhau. Em là dành cho hắn chứ không phải tôi. Nhưng sao số phận lại cho tôi gặp em và yêu em. Để rồi tôi lại đau thế này ?. Ông Trời ! Ông đùa tôi chắc. Tại sao lại nhẫn tâm với tôi như vậy.. Tàn tạ trái tim nhỏ bé của tôi.…