
Như Đã Phải Lòng Anh
-" Tần Dực, không ai là không có ba mẹ cả, cậu không phải đứa trẻ bị bỏ rơi cũng không phải đứa mồ côi gì hết, ba mẹ cậu vẫn luôn dõi theo từng bước đi của cậu, đồng hành cùng cậu trưởng thành."Tần Dực nhìn cô chằm chằm, ngay tại khoảnh khắc này, anh chỉ muốn khắc sâu những lời nói này vào tận xưởng tủy, khắc sâu hình bóng cô vào nơi sâu nhất của trái tim.…

Tôi và những giấc mơ
Giấc mơ của tôi là những thế giới đầy màu sắc, ở đó có những chân trời mới lạ khiến tôi lưu luyến nhưng cũng có những thứ rùng rợn khiến tôi không muốn mơ lại. Trong mỗi giấc mơ tôi có thể sống trong nhiều thế giới khác với thực tại, ngắm nhìn những cảnh đẹp bất tận mà ở trên thế giới này không có và nếu thiếu nó tôi không tưởng tượng được cuộc sống của tôi sẽ tẻ nhạt đến mức nào. Tôi thích những thứ phi thực tế của nó và tôi yêu những giấc mơ của mình ♡.…

JUST DREAM IN MINE !!!
Cô là một cô gái bình thường, nhưng lại hậu đậu, hay quên, cái j cũng chậm tiêu. Nhưng luôn mộng mơ về những cuộc tình lãng mạn, đẹp đẽ như những quyển tiểu thuyết, ngôn tình. Mỗi tối trog những giấc mơ, cô lại vẽ cho chính mình một tình yêu màu hồng mà cô muốn, một cuộc tình mà chỉ dành cho chính cô. Tưởng chỉ có thể là mơ nhưng nào ngờ một ngày cô lại có thể được làm một cô gái may mắn có được tình yêu hồng mà hằng mơ ước. Tại sao lại như vậy, tại sao có thể xảy ra với một cô gái bình thuờng ấy ???…

Chạy trốn khỏi anh
Định nói: "Tao biết, tao đã linh cảm thấy khi hai người gặp nhau thể nào cũng sẽ xảy ra chuyện gì đó nên tao không bao giờ muốn giới thiệu hai người với nhau!"Biết làm sao khi cô cũng không hiểu tại sao ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy người ấy, cô cảm giác như tim bị bóp nghẹt, ngừng đập, run rẩy. Cô ấy biết đó là người yêu của bạn mình mà không đừng lại được si mê, không đừng lại được say đắm. Những gì cô làm sau khoảng khắc ánh nhìn đầu tiên ấy chỉ là để khoả lấp sự bối rối trước hình dáng đi thẳng vào trí não mình. Cô biết cô điên, cô biết cô sai. Cô đã cố chạy trốn, nhưng tại sao những sự gặp gỡ tình cờ cứ làm cô đau khổ. Tại sao lại nhìn cô như vậy, tại sao lại quan tâm cô, tại sao lại tình cờ gặp cô trên chuyến xe buýt ấy? Dù nhủ lòng mình rằng đó không phải của mình, không bao giờ là của mình, khi nhìn bóng lưng ấy ngay trước mặt, cô không thể kiềm được việc giơ tay ôm choàng người ấy, và khóc, nói em muốn chỉ ôm anh một lần thôi. Cho em một phút, em muốn đánh cắp một phút cho riêng mình. Giá lúc đó anh dừng lại, giá lúc đó cô có một chút lý trí. Bọn họ không có một nửa lý trí đó. Anh nắm đôi tay cô rồi quay lại ôm cô một cái ôm nghẹt thở. Trái tim cô vỡ oà sung sướng. Anh nói em điên rồi, anh cũng điên rồi. ..…

Lạc Mưa
Những mẩu kí ức rời rạc không theo một thứ tự logic nào cả. Nó cuốn đến từng đợt một như những cơn mưa ngoài kia, bất chợt đến rồi hờ hững đi.Tâm trạng thì cũng như mưa vậy, lúc vui hay buồn đều dễ dàng thay đổi, càng muốn níu kéo bao nhiêu sẽ càng hời hợt bấy nhiêu.Nếu bạn đang mải mê đi tìm một điều lý tưởng cho cuộc sống của bạn, một kịch bản hoàn hảo và logic đến từng chi tiết, hãy dừng lại ở đây và đừng đọc nữa vì đây không phải là một câu chuyện mà chỉ là cảm xúc của riêng tôi... "Tình yêu còn lại trong anh giờ đã cuốn theo cơn mưa vừa lạc mất. Hãy giữ lại trong em những tia nắng cuối cùng để rồi yên bình đón nhận những tia nắng khác. Con đường anh đi hôm nay đã lạc mất em, cơn mưa chiều nay vừa dứt, cũng là lúc anh vội vã đi tìm..."…