Cuộc gặp gở định mệnh
Nghỉ, nghiêm!” “Toàn đội đều có, bốn mươi phút, tư thế quân đội!” Tiếng còi thật dài kết thúc, thao trường bị mặt trời đốt nóng lâm vào yên tĩnh, tân sinh mặc áo rằn ri đứng thẳng tắp. Năm phút sau. “ JM té xỉu!” “ JK đưa vào phòng y tế.” Sau khi phòng bệnh bận rộn một trận, liền trở nên yên tĩnh. Trên giường bệnh, JM nhỏ an tĩnh nằm, tóc có hơi lộn xộn, lông mi thật dài hơi cong, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mũm mĩm, tú sắc khả xan (tú sắc khả xan chỉ người có tư sắc mê người). Mấy phút sau, JM nhỏ trên giường mở đôi mắt long lanh , ánh mắt di chuyển, tháo mũi kim tiêm trên cánh tay raJM vừa xuống giường nhô đầu nhỏ ra bên ngoài, chỉ thấy một y tá cầm con chuột trong tay, mắt không chớp nhìn màn hình máy vi tính. Y tá trong quân khu vẫn rất nhàn nhãJM thu hồi cái đầu nhỏ, dựa lưng vào tường “Ôi, ôi, tôi đau bụng quá…” Lập tức bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, JK bảnh bao xuất hiện trước mặt JMNhưng JM giơ một con dao sắc bén vào mặt JK nhưng JM không ngờ là JK lạiHai tay ôm eo mình lại mắt JK nhìn quần áo trên người JM như này chắc chắn không thể ra ngoài. JM đã vùng vãy ra khỏi JK một lát sau, JM mặc đồng phục y tá, mang theo khẩu trang, đi ra ngoài phòng y tế. Đối diện, liền đụng phải bác sĩ mặc áo khoác trắng “Nhanh, cầm rương thuốc, đi theo JM .” Tim JM run lên, ngốc trệ một chút, muốn đi đâu? JM muốn rời khỏi nơi này a.…