đoản: trăm năm
tiễn dặn.…
tiễn dặn.…
sa mạc được thiên nhiên tạo ra để chỉ cho con người thấy thế nào là cô độc.…
Vào một ngày của cuối tháng 7, những đám mây ục ịch kéo nhau đi thành đàn che phủ cả bầu trời, chẳng có một tia sáng của mặt trời có thể xuyên qua được tầng mây dày đặc ấy được. Gió cứ rít theo từng hồi, như muốn cuốn bay đi những âu lo muộn phiền của người lớn, cuốn bay đi những chiếc diều bé nhỏ đang chao đảo trên bầu trời. Mưa thật rồi.... Bối Cảnh: Hòa Ninh- Lâm ĐồngNhân vật: Nguyễn Ngọc Gia Nghi Trần Hoàng Thế Hưng [ nam9 ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng từ TaeHyung ( V - BTS) do mình là army nên mong mọi người đọc truyện hoan hỉ nhé]…
lại tiếp tục là một tiểu luận nửa trang của chủ nghĩa xem phim không chỉ để giải trí.…
Đọc đyy rồi bít :333…
Fic dịch vì đói hàng Reddie (Richie/Eddie) ỤwU. Đã có sự cho phép của tác giả. Hơi buồn là fandom IT trong nước không lớn mạnh nên không có người đu chung~~_Tác giả: eds_spaghets_Thể loại: M/M (nam/nam)_Tóm tắt: Eddie tìm thấy nhật kí cũ của Richie và thó được vài thông tin thú vị.Nhớ ủng hộ tác giả và kudos ở link gốc này nha, bả đáng yêu lắm luôn: https://archiveofourown.org/works/18466261…
cho phong lạc hồi.…
đôi khi chỉ cần một từ ngữ đẹp là đủ thảo nên chương.…
nét chữ của hắn là cái chết đang nhảy múa.…
hai kẻ tồi tàn, phần 4.***viết cho những ngày tôi chôn cất cậu trong đầu mình.…
hai kẻ tồi tàn, phần 3.***ở tây tạng, người chết được treo trên cây.…
đau khổ làm một tác gia trở nên vĩ đại, còn nỗi buồn làm một tác phẩm chạm đến cảnh giới của cái đẹp khắc cốt ghi tâm.…
cuối cùng kira cũng chết, nhưng light là kẻ chết ngay từ đầu.…