Sự khao khát của Alpha đối với Omega, sự dựa dẫm ỷ lại của Omega dành cho Alpha, sự trung hòa bình ổn của mỗi Beta đều tạo thành những sợi dây liên kết của hệ thống ABO trải dài trên khắp đế quốc Thiên Xứng.Mỗi AO đều tồn tại một ảnh thú bảo hộ, độ phù hợp càng cao sự gắn kết của ảnh thú càng lớn, chỉ có những cặp đôi AO định mệnh mới có thể nhìn thấy ảnh thú của nhau. Khoảnh khắc lời chúc phúc của thần linh bao phủ là lúc sự tồn tại của họ cạnh nhau trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Một đời không thể chia lìa.Bối cảnh tinh tế đế quốc, hệ thống ABO.Tác giả: 马明月 - Mã Minh Nguyệt…
Đến trễ ngày học đầu tiên, tôi trúng thưởng một người bạn cùng bàn vô cùng đặc biệt.✧Câu chuyện này ra đời như một cách bày tỏ tình cảm của mình dành cho Quang Hùng MasterD ♡…
Author : jackkicm.Pairings : Jack - Phương Tuấn, K-ICM - Khánh và một số cái tên khác ....Disclaimer : Ngoại trừ tên của mấy người nêu trên, tất cả những gì còn lại là của tớ.Rating : T.Category: romantic, funny... sad - maybe :)Poster design by: Sau_sau1807Summary: Chỉ là một câu chuyện về "tình bạn thân" dưới sự tưởng tượng của tớ :D.…
Một quân xanh kỳ lạMột lần gặp gỡ thoáng qua Hai con người ngỡ là hai đường thẳng song song lại đột nhiên chuyển hướng.Bác sĩ x VĐV Tác giả: 马明月 - Mã Minh Nguyệt…
Trước cưới sau yêu, Bác sĩ · Bộ đội, ABO, HHai kẻ bị ép kết hôn, cuối cùng lại vô cùng nồng thắm.Quang Hùng xem việc hôn nhân như nắm mồ cuộc đời cậu còn Đăng Dương lại coi mối hôn sự này bình thường mà diễn ra. Cậu biết cả hai đều là nạn nhân nhưng khi đối diện với anh cậu luôn cảm thấy chán ghét.…
Liệu rằng chúng ta có thể đi đến sau này???P/s: đây là bộ truyện đầu tay của mình, cũng là nơi mình thoả mãn trí tưởng tượng của bản thân. Mong mọi người bỏ qua cho sai sót của mìnhLƯU Ý: mọi chi tiết trong truyện là KHÔNG CÓ THẬT nhé…
!!!OOCQuang Hùng là một anti-fan của Dương Domic , vậy mà bây giờ hai người lại phải sống chung một nhà, cậu hoàn toàn không thích điều này một chút nào. Còn nữa, ai đó bảo Dương Domic đừng có ôm Quang Hùng nữa được không?------------------‼️ chuyển ver có sự cho phép của tác giả ‼️ Tác giả : @h_eunoia link tác phẩm gốc : https://www.wattpad.com/story/348774482?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=strawbstice…
Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả!!!Tên truyện gốc: 就是不离婚 - Tựu thị bất ly hôn Tác giả: Tố Nhục Bô 素肉脯Thể loại: Tinh tế, tình yêu và hôn nhân, cường cường, hào môn thế gia, ái thê cuồng ma ngạo kiều mặt than công X cao giá trị vũ lực mặt ngoài ôn nhuận nội tâm phùn tào thụ, ngọt.Số chương: 88 chương chính văn.Edit: http://www.wattpad.com/user/Winterwind0207Tình trạng: Hoàn (86c+2PN) (28/05/2018)------Văn ánLê Quang Hùng trọng thương sau khi tỉnh lại, cảm thấy được toàn bộ thế giới đều điên rồi.Chỉ là bị vũ khí kiểu mới của kẻ địch bắn trúng, anh lại bất ngờ bị vặn vẹo gien, không chỉ biến thành "phục tùng giả" chỉ có thể cúi người nằm dưới, còn bị ép gả cho tình địch của mình, bị nhân dân cả nước chỉ trích, đương nhiên quan trọng nhất không phải việc này, bởi vì không ai so với anh người làm cấp dưới thường thường bị bạo ngược rõ ràng hơn, vị trưởng quan kiêm trượng phu này kỳ thực là một kẻ mặt người dạ thú không hơn không kém.Đây là một câu chuyện trước tiên kết hôn sau yêu, (ngụy) tình địch biến tình nhân cẩu huyết, đại khái sẽ có bánh bao dễ thương qua lại, yêu vợ cuồng ma ngạo kiều mặt than công X cao giá trị vũ lực mặt ngoài ôn nhuận nội tâm phun tào thụ, 1V1, HE( Không lấy li hôn làm mục đích phá couple x tất cả đều là ân ái )( Tình địch thật giống thầm mến tôi làm sao bây giờ)Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Lê Quang Hùng, Trần Đăng Dương ┃ vai phụ: ┃ cái khác: 1V1, HE, điềm văn.Vui lòng không đem fic ra ngoài!!!…
Đăng Dương tức giận đánh người, vô tình đập chai rượu vào đầu học trưởng- Quang Hùng- người đã lặng lẽ yêu cậu suốt nhiều năm. Để bù đắp cho việc làm hết sức vô tình của mình, Đăng Dương quyết định đáp ứng một yêu cầu của Quang Hùng- Hẹn hò với anh trong vòng 3 tháng.…
Hùng nhìn tin nhắn, bật cười khẽ. Cậu không ngạc nhiên. Có lẽ, sâu trong lòng, cậu đã biết trước điều này sẽ đến. Ngọc không còn yêu cậu nữa - hoặc chưa từng yêu cậu như cậu đã yêu cô ấy.Mưa rơi nặng hạt hơn.Đúng lúc ấy, một chiếc ô màu đen che ngang đầu Hùng. Cậu ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt của một người lạ.Là Trần Đăng Dương."Ngồi như này không cảm lạnh à?" Dương hỏi, giọng trầm ấm nhưng xen chút bông đùa.Hùng im lặng. Cậu chẳng buồn trả lời. Nhưng Dương vẫn không rời đi."Đi đâu không? Tôi đưa cậu về."…