[NGƯUĐÀO] ÔNG XÃ YÊU DẤU
…
Thanh xuân là thứ quý giá nhất...…
noi ve nhom ban:Sakura , Syaoran ,Eriol ,Tomoyo ,Meling , Kanchi…
đăng art về AOV…
sự cô độc của tôi…
Ảnh đẹp đây^^. Nhớ bình chọn và bình luận nha…
ODC không thích thì click back…
Hình về fairy tail,các comple của chúng ta.…
xem đi rồi biết😂…
Tên: Đôi bờ vực thẳmTác giả: Tiêu Đường Đông QuaĐộ dài: 80 chương + 1 ngoại truyệnTrạng thái: Đã fullTình trạng: Đang đăngCông ty trách nhiệm một mình tao từ tìm đến beta edit nên các bạn đừng hối.Chu Trù chính là một nhân vật tinh anh trẻ tuổi của Interpol, là một người lạnh lùng, tĩnh lặng và biết kiềm chế, kỹ thuật bắn súng tinh chuẩn, cuộc sống của cậu chính là nên trường phong vạn lý nhưng trước Anson Lorenzo lại dừng lại.Mọi người đều bị đánh gục trước mị lực và tâm kế của Anson Lorenzo riêng Chu Trù vẫn bình thản.Thẳng đến khi cuộc sống của cậu bị xáo trộn bởi vụ nổ, từ một cảnh sát quốc tế nằm vùng cậu lại trở thành người thừa kế của gia tộc chuyên về kim cương, phụng mệnh tiếp cận người đàn ông bí hiểm này.Anson Lorenzo: Anh hưởng thụ cuộc đời xa xỉ cực điểm, anh tin phụng tiền tài và quyền lực, anh máu lạnh vô tình không theo trật tự mà xuất bài, trọng yếu nhất là anh không tin tưởng vào tình yêu -- bởi vì thứ không thể dùng tiền mua được mới là xa xỉ phẩm chân chính.Nhưng là khi anh lần đầu tiên trông thấy cậu cảnh sát quốc tế người châu Á trẻ tuổi ấy, anh biết có một luồng sáng mặt trời rọi xuống vực thẳm anh, anh muốn nắm giữ toàn bộ của cậu, biến cậu thành của mình, thành xa xỉ phẩm bậc nhất của anh.…
Writer: Kaori Beta: Shika, Vimi, RynDesigner: ShikaPairing: ChanWoo, YunHyeong (iKON)Category: Twoshot, Vampire, SERating: PG-15Disclaimer: Các nhân vật không thuộc về người viếtFrom: CHANUline - iKON Jung ChanWoo EvilMaknaeXin vui lòng không mang đi nơi khác ^^…
Các đoản văn ngắn, có tình tiết hài hước vui vẻ.…
"Có thể vào một lúc nào đó, một trong hai người họ đã từng động lòng" Cupid có khi sẽ nhắm trượt. Mũi tên không đâm vào trái tim họ, chỉ xoẹt qua một đường dài đầy đau đớn. Vết thương lành sẽ không đau, nhưng sẹo lại vĩnh viễn chẳng thể xóa nhòa. Không quá đau để trở thành ám ảnh, nhưng lại vừa đủ để con người luyến tiếc suốt đời.…
thiên vị ư?shiraishi mako, ngày đó ngồi lên kiệu đến gia trang, chị có nghĩ bản thân và các hộ vệ khác là công bằng?khôngnhưng tôi được nuôi dạy để trở thành hộ vệ của takeru chứ không phải là thiếu phu nhânthế nên là takeru đừng vì áy náy mà kết hôn với tôi…
Trong quá trình chúng ta trưởng thành sẽ có rất nhiều mối quan hệ. Người dạy dỗ chúng ta, những người chúng ta giúp đỡ, những người làm phiền chúng ta, bị chúng ta làm phiền, người chúng ta coi như địch thủ nhưng thực chất lại giúp đỡ lẫn nhau cùng nhau tiến bộ.…
2 năm trước- Taehyung à..- Anh đây.- Chúng ta. . .- Chia tay đi.- Vì sao?_________________________ Đó là câu hỏi em vẫn chưa trả lời được cho tôi. Vứt bỏ tôi rồi cắt đứt liên lạc. Em phải để tôi chật vật tìm kiếm em như một con chó tìm chủ? Rồi một ngày tôi phải tìm ra em để làm rõ! Park Soo Ra!…
"Em là của tôi."-- Syaoran, một học sinh cấp ba không có gì nổi trội có một mối quan hệ kì lạ với một nữ miêu đáng yêu- Sakura. Một cuộc sống bình thường đột nhiên trở nên rắc rối? Một mối tình kì lạ giữa hai con người đến từ hai thế giới khác nhau? Các bạn hãy cùng mình chờ xem nhé!#miusukiko_0205…
Viết tùy hứng thôi chứ ko biết nên làm content về cái gì nữa :")…
Tác giả : ...............Thể loại : học đường , phép thuậtNội dung : vào đọc thì biết…
" Trên thế giới này tôi chẳng tin tưởng ai...Nhưng từ khi gặp anh tôi đã đặt niềm tin, tin tưởng vào anh...Nhưng cái tôi nhận được chỉ là sự giả dối...Tại sao...Tại sao chứ...Tất cả mọi người đều có thể xa lánh tôi, phản bội tôi...Nhưng tại sao...cả anh cũng giống như họ...Bây giờ tôi chẳng muốn tin tưởng ai đặt niềm tin vào ai nữa...Số phận của tôi có lẽ cũng như cánh hoa đào kia, dù cố bám chặt lên cành nhưng chỉ cần cơn gió thổi qua cánh hoa đó cũng sẽ lìa cành và rơi xuống đất thôi..."" Tôi chẳng biết nói gì ngoài hai từ " xin lỗi "...Xin lỗi vì tôi đã xuất hiện trong cuộc đời em, xin lỗi vì đã làm em tổn thương, xin lỗi...vì tôi đã lừa dối em...Khi tôi và em gặp nhau tôi nghĩ chúng ta chỉ là người xa lạ nhưng số phận đã an bài...Dù tôi đã cố trốn tránh không làm cho em khóc, không để em tổn thương nhưng... Tất cả đã quá muộn...Bây giờ ánh mắt em dành cho tôi chỉ còn là hận thù...Nhưng như vậy cũng tốt...Nếu như thù hận có thể làm em quên đi những tổn thương mà tôi đã gây ra...Thì cho dù em có giết tôi thì tôi cũng sẽ không oán trách..."…