Hành trình trở lại với nhau qua một cây kẹo mút. Chữa lành thời gian tổn thương của cả hai. Bù đắp những thứ em đã mất, kể cả anh. Toàn top, Big shark bot. (Ship nhân vật game, không ảnh hưởng đến đời thực )Mọi người đọc truyện vui vẻ, vui lòng không toxic nhé!…
1. OOC báo động trước2. Văn dã if tuyến xem ảnh thểNguồn: https://bcy.net/collection/5825539Copyright Strike: Only in StrayDogsHouse - Wattpad. You don't have any permission to upload this outside Wattpad !!!…
Cả Bắc Kinh trắng xóa trong màn tuyết rơi.Có người lựa chọn rời đi, chỉ vì khao khát được yêu.___Tác giả: ineverseenthat - Tác giả "Hổ Mùa Thu"Chàng trai độc thân kim cương x nữ thư ký SaKim chủ bao nuôi · Tra nam phong lưu rửa tay gác kiếm · OOCMột đoản văn ngắn, vừa sến súa vừa tầm thường____"Trên máy bay không có gì làm, liền viết một câu chuyện vị hạt dẻ mùa đông, chỉ dừng lại ở mức chớm nếm. Cá nhân tôi thì thích kiểu truyện kéo qua kéo lại, dự định đăng xong trong ba bốn chương."…
"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Vài ngày sau khi gặp lần đầu, Vương Sở Khâm lại đưa Mộ Thừa tới sân bóng, kể cho Mộ Thừa về kế hoạch cầu hôn của mình.Mộ Thừa như một người lớn nhỏ, nghe xong rất nghiêm túc, nhận lời mời ăn bánh quy gấu của Vương Sở Khâm không giới hạn, và đặc biệt nghiêm túc nói với Vương Sở Khâm: "Ba đẹp trai, mặc dù mẹ rất yêu ba, ba cũng là ba ruột của Mộ Thừa, nhưng ba phải yêu mẹ như Mộ Thừa yêu mẹ, phải yêu mẹ còn hơn cả mẹ yêu Mộ Thừa, thì ba mới là ba thật sự của Mộ Thừa!"…
"Mở ngăn kéo ra, dải lụa đen rối rắm tuôn xuống đầy đất.Vương Sở Khâm lục lọi vài cái, dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp ra một mảnh giấy."Đều là đồ em đã mặc rồi, để anh dùng khi tự sướng."Hừ, Tôn Dĩnh Sa, em thật là giỏi quá đi.Vương Sở Khâm gấp mảnh giấy lại hai lần bằng một tay, nhét bừa vào túi quần, quay người rời đi."__________Sát thủ nữ mang tất ren × Lập trình viên lông bôngThanh mai trúc mãGiả lạnh lùng, thật ra là tình yêu thuần khiếtĐoản văn AU, đã hoàn thành.…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…