convet nua voi
dammy…
dammy…
Summary: 1/2 Kawaki và Sarada đang cùng nhau đi dạo. Sau một khoảng thời gian dài, cô cuối cùng cũng thoát ra khỏi sự đau buồn. Kawaki luôn ở bên để giúp đỡ cô, thật lòng cô cũng rất biết ơn cậu. Sarada vừa nhâm nhi miếng bánh vừa ngước lên bầu trời, thông qua cảm nhận cô biết rằng nay là một ngày rất đẹp trời. Konoha đã trở về những ngày tháng của trước đây, tiếng chim hót, tiếng trẻ con nô đùa, tiếng mọi người tất bật làm việc. Chỉ khác là không còn nhẫn giả nữa, thời kì nhẫn giả đã chính thức chấm dứt.2/2 Đôi khi nhầm một chuyến xe lại đưa chúng ta về nơi muốn đếnNhưng em lại chẳng muốn quay về về nơi chúng ta dừng lạiAnh gom từng vệt nắng cuối trời để thắp sáng hy vọng rằng em sẽ trở vềChờ đợi đâu đáng sợ chỉ là anh không biết chờ đến bao giờ - "Chờ đợi có đáng sợ" - AndiezCre bìa: https://twitter.com/Solstice_Harr (xin lỗi vì không tìm thấy Mangekyou TvT)Cp chính: MitsuSaraCp phụ: BoruSara, KawaSaraAu: Vô đi rồi biết chứ ở đây làm gì. Đây là fic do mình tự viết, bản quyền thuộc về Phedra (mida_saybye), đừng đem đi nơi khác khi chưa được cho chépMình hiện chỉ hoạt động tại WATTPAD, mọi trang web khác đều không phải, nếu các cậu đọc được dòng này thì hãy thoát web đó ngay và quay trở lại wattpad @mida_saybye cùng mình:3RẤT MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ TRUYỆN CỦA MÌNH ;3Fanpage MitsuSara VN Group • Hoa nở dưới trăng • : https://www.facebook.com/MitsuSaraVNTwitter fanpage: https://mobile.twitter.com/MitsuSaraVN?fbclid=IwAR2z4X8DNN88Bn5eEIsqX-g0r6Ux5DlspEHgD2e46QGQQY8meIvosshkao4…
Chỉ về Byun Baekhyun của tôi ...…
Bị cạn ngôn ( ͡☉⁄ ⁄ ͜⁄ ͜ʖ̫⁄ ⁄ ͡☉)Nguồn: Google-sama :v…
Mitsuhiko Yuna là 1 neet. Cô thích chơi game về thám hiểm vũ trụ. Và 1 ngày, cô biến thành nhân vật mà cô tạo ra trong trò chơi đó, với tên gọi là Hildegard von Schleswig-Holstein. Rồi cô gái nhỏ sẽ ra sau nhỉ?…
Truyện đang bị tạm ngưng do tác giả có quá nhiều vấn đề. Hẹn ngày gặp lại! "Câu chuyện về những ký ức bị lãng quên."Năm 2021, khu dân cư Mira và một học viện lớn cùng tên, toạ lạc trên hòn đảo nhân tạo Mirabilis được xây nên. Câu chuyện xoay quanh Leon Yvette, một học sinh của lớp đặc biệt dành cho những học sinh bị khiếm khuyết hay thể trạng yếu. Cậu đã từng hy vọng rằng mình sẽ có một năm học thật vui cùng với những người bạn cùng lớp. Nhưng rồi cái chết của một giáo viên và sự biến mất của một người bạn đã khiến cho mọi thứ xoay vòng 360 độ."Rốt cuộc thì 'MOTH' là gì?" "Còn người lớn, họ đang cố tạo ra cái gì?"Đây là phần mở đầu của chuỗi series thuộc thể loại viễn tưởng, phản địa đàng về những thanh thiếu niên, cố gắng "tải lại" tương lai, thay đổi số phận nghiệt ngã của mình.------------------------------------------------------------------------------------Truyện không đăng trên các nền tảng nào khác trừ Wattpad.Không được phép re-up mà không có sự cho phép của tôi.Cre ảnh bìa:-Nền: Project SEKAI: Colorful Stage (featuring. Hatsune Miku)-Edit, chỉnh sửa: @Morana_x (tôi)…
đây là một fanfic cũ mình viết khá lâu. một câu chuyện tình khá hài hước của Natsu và Lucy trong bộ phim anime Fairy Tail . cốt truyện không hay mấy cũng chả có kịch tính gì, nếu mọi người muốn một câu chuyện kịch tính thì đây kh phải lựa chọn tốt cho mng :3 xin cảm ơn đã đọc…
Đây không hẳn là truyện mà chỉ là lời lảm nhảm của một con hủ kín chỉ dám show hàng chỗ ít người, thôi thì coi như là mấy câu tâm sự đi...…
Fourth Nattawat - một diễn viên vô cùng nổi tiếng. Nhưng cậu lại mắc một cái bẫy lớn khiến sự nghiệp lao đao và phải bỏ trốn. Vô tình về quê cậu biết được vị tiền bối trong nghề đã giải nghệ ở ẩn thế mà lại ở nhà cậu. Hai người cứ thế bắt đầu một cuộc sống có mặt đối phương...…
Học đường cẩu huyết thôi mấy mẹ…
Nói về hành trình khởi nghiệp của ông trùm Lee Soo Man người đã tạo nên Đế Chế SM - Tập đoàn giải trí Số 1 Hàn Quốc với các nhóm nhạc huyền thoại như: H.O.T; Shinwa; SNSD; Super Junior; EXO ...…
Nhưng nếu một ngày nào đó, trong quãng đời sau này, em dừng lại và tự hỏi: "Tại sao mình vẫn còn sống?"Thì có lẽ, cái chết của anh sẽ là một phần trong câu trả lời ấy.Cảm ơn em, vì đã làm nạn nhân cho những xúc cảm hời hợt của anh."Thank you for being the victim of my shallow emotions."viết cho ftour năm nay, nhưng chờ up lâu quá mình hết kiên nhẫn rồi. yêu và thương ivantill.…
Author: Jin (Sunguyn3)Parings: Hoàng - Lâm, Lân - Phúc, Khoa - Nam,....Summary: Truyện kể về một cặp đôi trong lớp 7A3 trường LSTS để thoả mãn trí tưởng tượng của một đứa hủ. Đương nhiên là cái này là do tưởng tượng mà ra. Có một số chi tiết trong truyện là thật và còn cảm xúc của nhân vật thì vẫn là do chất xám của tác giả.Rating: KCategory: Tình yêu tuổi học trò, nhẹ nhàng, trong sáng.Status: - Ai dị ứng hoặc không thích BL, click back.- Không gây warXin cám ơn.…
Làm thế nào cậu có thể diễn đạt cảm giác tách biệt này-đối với cơ thể, những cảm xúc của cậu, và tất cả mọi thứ? Nó giống như việc điều khiển những sợi dây của con rối, một sự phức tạp quá rối ren đối với một thế giới đòi hỏi câu trả lời chỉ bằng một từ duy nhất: "Ổn."Vì thế, Nobita luôn chăm chỉ hoàn thành các bài tập, nghiền ngẫm kỹ lưỡng những bài đọc được giao, ôn tập cho các bài kiểm tra sắp tới, ăn bữa tối một cách máy móc, và cuối cùng là rút vào giường ngủ. Ở đó, cậu nhìn chằm chằm lên trần nhà cho đến khi giấc ngủ nhẹ nhàng ập đến, cảm thấy thật xa lạ hơn bao giờ hết với những điều tốt đẹp.________________________________________________Tác giả: MaelstromOfEmotionsDịch giả: foxcutiie_Tình trạng: Hoàn thành (1/1)Nguồn AO3: https://archiveofourown.org/works/54827995Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.⚠️ Cảnh báo:• Mặc dù không có gì quá nặng nề hay mô tả chi tiết, nhưng có một đoạn nói về việc Nobita cố ý ép mình vượt quá giới hạn và tự làm tổn thương bản thân để cảm thấy điều gì đó. Bao gồm việc vặn nước nóng đến bỏng da, hi sinh giấc ngủ để học bài, đi bộ bất chấp đau đớn về thể xác để cảm nhận nhiều hơn về nó, viết bài ngay cả khi tay bị chuột rút, và nắm chặt bút đến mức đau đớn. Có thể nhiều người sẽ không đồng ý, nhưng mình coi đây là hành vi tự hủy hoại và tổn thương bản thân. Vì vậy, nếu điều này khiến các độc giả cảm thấy khó chịu, xin hãy lưu ý trước.Chúc mọi người có một khoảng thời gian đọc truyện vui …
Lần đầu gặp nhau:-Tôi và anh không có gì để nói...Và rồi em bước qua đời tôi như chưa từng gặp nhauLần thứ hai gặp nhau: -Xin lỗi! Con tôi cần phải đi học, phiền anh tránh ra...Tôi chỉ còn biết âm thầm nhìn em từ phía sau. Đứa trẻ đó tôi muốn em cho tôi biết cha nó là ai?Lần này gặp nhau, tôi nhất định không để em đi lần nữa. Cả đời này tôi chưa từng cầu xin ai điều gì ... Nhưng giờ đây, tôi quỳ gối xuống cầu xin em một điều. Ở lại bên tôi có được không?…
-Tên Truyện: Người Tôi Thích Là Cậu Ấy - He's My Crush.-Tên Tác Giả: Nhi Nguyen-Bút Danh: M2-Thể Loại Truyện: Truyện ngắn tình yêu, học trò, lãng mạn, xen lẫn tiếng Anh.-Nguồn gốc: Truyện sáng tác.-Nội dung truyện:Câu chuyện về tình yêu đầu tiên của tôi tại Mỹ, những cảm xúc trộn lẫn của lứa tuổi vị thành niên chưa hiểu chuyện đời. Cùng chung là con người Việt Nam nhưng cách sinh sống và nói chuyện khác nhau. Cậu ấy là một người sinh ra tại Mỹ, lớn lên trong sự bảo bọc của ba mẹ và xã hội Mỹ nên cách giao tiếp có phần khác biệt và độc lập từ nhỏ. Cậu ấy nói tiếng anh và thông thạo tiếng Việt - tíếng mẹ đẻ. Tôi - một con nhỏ mới lơ ngơ bước chân sang Mỹ chưa được bao lâu - khoảng gần hai tháng. Sinh ra và lớn lên trong tình yêu của gia đình, từ nhỏ luôn dựa dẫm vào ba mẹ, anh chị, lớn lên một chút thì học giỏi nhưng tiếng anh thì chắc tôi chỉ nằm ở mức thấp tẹt nhất lớp Chuyên Anh. Tôi rất giỏi văn và ngữ pháp Tiếng Việt. Tiếng anh gà mờ nhưng đã quyết tâm đi học tại Mỹ nên tôi luôn cố gắng để khiến ba mẹ hài lòng và tự hào về tôi. Ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường Edna Brewer Middle School, tôi đã trúng ngay tiếng sét ái tình ngay lần đầu gặp mặt cậu ấy. Nắng không đẹp trai, chỉ là tôi thích cậu ấy thôi - tình cảm là do tự nhiên mà đến - là do ý trời đưa đẩy.…
Mùa thu đã nối gót chân tôi. Nó vắt mình trên những cành cây khô để tìm em sau hàng giờ xa vắng. Có lẽ nó cũng nhớ em, cũng mong mỏi những vì sao trong đôi mắt tam bạch xanh hổ phách hiếm có.…
Không ai biết được rằng, cậu ta đã từng là một người rất yêu nắng- Cậu say mê mơn trớn những tia nắng vàng của buổi sớm tinh tươi, của ánh bình minh nhẹ nhàng- Cũng chẳng ai hay biết, cậu cũng yêu lắm cơn nắng gay gắt của buổi trưa hè, dưới những tán phượng đỏ rực rỡ...- Và cũng chẳng thèm để ý tới, rằng cậu cũng yêu những tia nắng hiu hoắt yếu ớt của buổi tà dương.-----------------------------------------Cậu từng mơ được làm một nhạc sĩ, hay một nhà thơ nào đó, sống bằng mộng mơ hơn là thực tại đầy rẫy tiếng cười nhạo.Nhưng rồi, người ta dập tắt tất cả."Thằng ái nam ái nữ.""Điệu quá, chắc bị ảo tưởng rồi?""Mày tưởng ai cũng muốn chơi với mày à?"Cậu học cách im lặng, học cách giả vờ như không nghe thấy. Nhưng mà... vết thương đâu nằm ở tai. Nó nằm ở nơi sâu hơn - nơi chẳng ai thèm nhìn vào.Có hôm, cậu đứng thật lâu trong nhà vệ sinh, nhìn mặt mình dưới làn nước. Không khóc. Không tức giận. Chỉ thấy... mình mờ nhạt quá."Tôi là ai?""Nếu ngày mai biến mất... có ai đi tìm tôi không?"--------------------------------------------Tôi nhớ có lần tôi lỡ tay đổ nước lên vở của Khánh. Cậu chỉ cười, rồi nói không sao. Nhưng tôi lại tức - vì cái nụ cười đó."Giả tạo." - tôi nghĩ vậy.Giờ thì nghĩ lại... có khi đó là nụ cười cuối cùng tôi nhìn thấy thật lòng.Tôi từng ước gì cậu biến mất.Và giờ, ước nguyện đó thành thật rồi.Nhưng sao tôi thấy mình trống rỗng đến thế?-----------------------------------------------ĐẾN cuối cùng, cậu mơ thấy mình đứng trên một sườn đồi, dưới trời đổ nắng...…
Vkook…