[TiênThy] Journée Ensoleillée
Một nơi nào đó, thật xa xôi, họ không phải là người mà ta biết.Một câu chuyện thoáng qua như giấc mơ thật xa, đến rồi đi không để lại điều gì.Phần giả dối đó, chỉ có tại nơi đây.Xin cảm ơn vì ghé qua.…
Một nơi nào đó, thật xa xôi, họ không phải là người mà ta biết.Một câu chuyện thoáng qua như giấc mơ thật xa, đến rồi đi không để lại điều gì.Phần giả dối đó, chỉ có tại nơi đây.Xin cảm ơn vì ghé qua.…
hoa trong gươngtrăng trong nước…
'Xuyên không'.Đọc trong truyện liền thấy chỉ cần xuyên không chắc chắn sẽ thành nữ chính, sau khi trải qua giông tố cuộc đời liền được sống cuộc sông giàu sang phú quý cùng một nam thần vừa soái vừa bá đạo, ai lại không mmuốn chứ??? Nhưng cô lại không, cuộc đời đang đẹp thế này, cô có tiền, có quyền, có thế, tại sao lại xuyên không chứ?!! Đã vậy còn xuyên không thành nữ PHỤ???…
Ác quỷ Choi Hyeonjoon muốn giam cầm tiểu thiên thần Jeong Jihoon bên mình mãi mãi!Warning!! Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, không liên quan đến tôn giáo!!…
chuyện kể anh gyuvin sinh viên trường công nghệ thông tin năm tư và em yujin sinh viên trường nghệ thuật năm nhất vô tình trở thành hàng xóm của nhau sau một thời gian dài chia tay.…
"Lời hẹn ước đừng bao giờ buông tay của hai ta...giờ còn ý nghĩa gì không?Tiếng yêu mà em thủ thỉ hằng đêm với tôi...rốt cuộc là gì chứ?Tôi đối với em...chỉ đến mức này thôi sao?".Song : For - Winner.Lại là ngược anh nhà nữa rồi, xin lỗi anh như em không nỡ để chị nhà khóc đâu ứ hư hư hư ~…
Lại mưa, những hạt mưa đêm lạnh. Sao đã tắt, thành phố đã chìm sâu vào giấc ngủ. Cớ sao, em vẫn còn thao thức nhớ anh?! -Tử Phàm--Những khoảng trời đêm, em và mưa-…
Cho tớ thôi. Đừng ai đọc hay quan tâm nhé. Học để biết thật nhiều.…
Truyện xuất phát từ trí tưởng tượng, đã là tưởng tượng thì không có thật mong mọi người không suy nghĩ quá nhiều về truyện của mình, hi vọng sẽ tôn trọng nội dung lẫn nhân vật bên trong. Đừng dùng lời quá thô, kém văn minh vì mình rất dễ bị tổn thương ༼;'༎ຶ ༎ຶ༽…
"Xin gửi những tháng năm thanh xuân nhiệt huyết vào mùa Hạ yêu dấu, để khi nhìn lại, thì Hạ vẫn sẽ mãi là Hạ..."…
um....đây là fic đầu tay cùa mình....có gì bỏ qua ạ, mình nhận mọi gạchtruyện thuộc quyền sở hữu của : CallMeKashiđược up trên nền tảng wattpadnếu bạn thấy chỗ khác nghĩa là ả ta là scammu…
『 Mimiko và Nanako thích ngày Chủ Nhật lắm. Vì hôm đó bố Suguru đóng cửa tiệm mì, bố được nghỉ ngơi.Mimiko và Nanako thích cả chú Gojo nữa. Chú cũng đóng cửa salon vào Chủ Nhật.Có hôm, hai cô nhóc nghe lén người lớn nói chuyện.Chú bảo: Suguru, người ta chọn nghỉ Chủ Nhật là vì cậu đấy. Có thể hôn một cái không?』Bố đơn thân chủ quán mì ramen Geto Suguru x Thiếu gia ở ẩn chủ tiệm cắt tóc Gojo Satoru. (có thể switch nên để tag GoGeGo rào trước nhưng hơi nghiêng về GeGo)Mô típ đời thường, chữa lành, chậm nhiệt. Artwork belongs to the artist. Please DM to take it down.…
Một nhóm bạn chơi thân với nhau từ đầu năm học lớp 6 . Sau bao nhiêu năm tháng chơi thân với nhau , 2 người trong nhóm đã nãy sinh tình cảm . Nhưng vì người con trai xảy ra xích mích với các bạn khác trong nhóm nên bị đuổi ra khỏi nhóm . Người con gái trung thành với đám bạn thân ở lại nhưng ...…
"Câu chuyện chỉ bắt đầu với bảy bước hòng cố chiếm lấy trái tim kẻ được chọn - Harry Potter, nhưng cuộc sống và các mối quan hệ xung quanh nào có dễ dàng như danh sách thực hiện trong tờ giấy da đã viết?"Dịch: @pallasknjas…
Một câu chuyện tưởng chừng như đơn giản nhưng phía sau lại cất giấu nhiều âm mưu không lường trước được . Sự thù hận , tham lam cùng toan tính mưu lợi. Mọi chuyện rồi sẽ về đâu??? Nữ chính:??? Nam chính :??? Ở đây có rất nhiều nam- nữ chính điển hình. Mọi người cùng đoán đi nào.Những chương đầu hơi ít, mong mọi người bỏ qua. Truyện có hơi hướng phản teen^^ và yếu tố giả tưởng. Đây là fic đầu mình viết, mọi người cho mình xin ít gạch đi ạ ^^…
Giới thiệu: An Diệu Vân biết đời mình sẽ chẳng bao giờ bình yên. Em vốn sinh ra với sứ mệnh làm pháp sư mà đời đời gia tộc truyền lại. Trong dòng tộc em đặc biệt được ưu ái cho hẳn những năng lực đặc biệt hơn người khiến toàn giới pháp sư đều phải ngước nhìn. Những kẻ mạnh vĩnh viễn là kẻ thiệt thòi, bởi em mang sự tự hào của thế gian, của gia tộc nhưng cũng gánh luôn cả trách nhiệm mà một kẻ đầy quyền năng cần phải làm, để rồi em phải trả một cái giá quá đắt. Mái tóc đen tuyền dần phủ bạc, sức sống của tuổi trẻ lụi tàn theo tháng năm, người thân cũng buông tay em mà đi. Cho đến khi em nhận ra thì có lẽ đã quá muộn, liệu rằng có lối thoát nào dành cho em?…
Tôi hận mình rất nhiều.hận vì không cho em được một câu tỏ tình hận mình vì không cho em được một tình yêu đẹp hận mình vì không cho em một cái đám cưới hận mình vì không lo được cho emhận mình vì không cho em một bản tình ca.Phác Thái Anh tôi yêu nước, nhưng tôi cũng yêu em trong lòng em có ai, thì sao mà tôi biết được, đừng khóc khi tôi không còn vì dù không còn nhưng tôi vẫn luôn ở bên cạnh em.…
Thầy Trò này có thật nhưng câu chuyện trong đây sẽ khác ngoài đời , đây là những gì tui có thể nghĩ ra và dự lên 1 câu chuyện giả không có thật ^^! Mong Mng cho ý kiến và góp ý ạ Team Crushgiaovien có ở đó không ạ ! _____________________________________________ Giới Thiệu Nhân VậtNgười Thầy tên BắcTính cách : tính nóng , quan tâm , hiền hậu , đặc biệt là nhẹ nhàng mỗi mình Hà .Học Trò tên Hà Tính cách : dễ khóc , giàu tình cảm , hiền lành , đặc biệt là yêu thương thầy Bắc hết mực .Còn các nhận vật phụ khác sẽ xuất hiện…
Có phải, bất lực là khi giữa hai chúng ta có ,một khoảng cách vô hình mang tên thời gian?Là không thể tìm đến nhau dẫu biết một trong hai đang ở đâu đó, có thể xa hoặc có thể gần. Là không thể dựa vào nhau phút yếu đuối. Là đơn giản không cùng nhau ngồi ăn cơm chiều, không nắm tay nhau đi qua dòng người xa lạ...Một kẻ lớn lên trong vàng ngọcMột kẻ sinh ra trong rơm rácĐịa vị cũng là một trong những khoảng cách khó khăn giữa ta và người.Một người hiền lành chất phát.Một người ương bướng ngang ngạch.Bản chất dâng lên cái tôi như con dao rạch xé sự gần gũi của hai người.Một đời thì cô độc.Một đời thì sum vầy.Xã hội lại là cầu nối cho hai chữ xa cách đến với họ.Tất cả dẫu bi quan vẫn có thể xóa sạch bởi chữ yêu, chữ thương sâu trong đáy lòng của hai người...còn khoảng cách thời gian, lấy gì mà bù đắp, lấy gì để cho nó trôi nhanh hơn?Một người chọn công việc để lấy đầy thời gian.Một người thì lấy mạng người để giết thời gian.Hai kẻ không đụng chung bầu trời và bị xa cách bằng thời gian nhưng được đưa đến với nhau bởi thời gian...Chạy đua với thời gian sẽ kiệt sức nhưng họ biết ai trong số hai người luôn có người kia ở trong tim.Cái kết đôi khi cũng sẽ quá thảm hại nhưng dư âm để lại quá là hạnh phúc.Màn kịch đẫm máu này, có chút viễn tưởng, có chút mơ mộng của chính bản thân Hy, nhưng hầu hết trong từng mẩu chuyện vụn vặt là những điều mà bình thường ta hay gặp phải, chạm đến rồi để lỡ nó đi.…
[Văn án: Ta Không Muốn Là Nữ Vương!]Người đời nói: "Phượng Mị là thiên mệnh chi nữ, sinh ra để thống lĩnh tam giới, hợp nhất càn khôn."Phượng Mị nói: "Thiên mệnh? Ta thà lấy chồng nghèo nuôi mèo trồng rau!"Từ nhỏ đến lớn, nàng bị nhồi nhét đủ thứ: kiếm pháp nghìn chiêu, chính trị ba tộc, cả cách ngồi sao cho "đúng thần thái nữ vương". Nhưng điều nàng giỏi nhất... là trốn.Một đêm trăng non, nàng trốn khỏi cung bằng đường hầm tự đào, bắt đầu hành trình "rũ bỏ vận mệnh". Tưởng đâu tự do đến rồi, ai ngờ trời lại khui ra một bí mật động trời:Phượng Mị không chỉ mang mệnh "nữ vương" - mà còn là kẻ duy nhất mang "Phá Vận" - có thể xoá sổ cả Thiên Cơ.Từ đó, nàng bị cả ba giới săn lùng. May thay (hoặc không may), bên cạnh nàng có ba kẻ không dễ gì buông tay: • Một cận vệ lạnh như băng, suốt đời theo sát, dù nàng có chạy đến chân trời góc bể. • Một sư phụ quái tính, nửa thần nửa điên, dạy nàng mọi thứ... trừ cách yêu. • Một kẻ săn mệnh bí ẩn, cười như gió xuân, nhưng ánh mắt lại như giam giữ vận mệnh nàng từ kiếp nào.Khi vận mệnh trói buộc, tình cảm rối ren, còn quá khứ thì bắt đầu trỗi dậy từ Cổ Vân Cốc sâu thẳm...Phượng Mị chỉ còn hai lựa chọn: Một là trở thành kẻ hủy diệt Thiên Cơ.Hai là... để ba người đàn ông cùng lúc đòi cưới mình...."Ta không muốn làm nữ vương! Ta chỉ muốn yên ổn ăn chè!"Nhưng ông trời: Cưng ăn xong rồi... cứu thiên hạ giùm cái.…