Thể loại: HE, ngược.Nội dung: tình yêu là một thứ khó tránh khỏi, tôi yêu anh nhưng anh lại từ từ giết lấy trái tim của tôi. Nhưng cuối cùng tôi cx có thể cướp được trái tim anh rồi.Truyện đầu của tui mong ủng hộ, nó hơi hư cấu xàm và nhạt nhẽo.HeheSẽ có 1 vài nhân vật xuất hiện về sau.hihi…
JB vs Suga hội cụ già khó ởJin vs Jinyoung hội bà mẹ bỉm sữaJackson vs RapMon hội bạn bè lâu năm có tâmV vs Mark hội không phải người trái đấtJ-Hope vs Youngjae hội nhây lầyBambam cs Jimin hội còn thừa =)) AhihiYugyeom vs Jungkook hội 2 con quỷ nhỏ…
bạn có thể bỏ qua, những dòng chữ tôi viết ở đây đếu là kỉ niệm khó phai trong lòng. nếu có đọc thì cảm ơn bạn đã giành thời gian đọc tâm tình của tôi đây;…
* Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, yêu thầm,HENếu nói thanh xuân là bốn mùa thì tình đầu lại là những khoảnh khắc đẹp nhất trong ấy. Lúc nhẹ nhàng mà quyến luyến như cơn mưa bụi mùa xuân, lúc náo nức, nóng bỏng như mặt trời vào hạ, lúc trong trắng, thơ ngây phản chiếu lòng người như mặt hồ mùa thu lại có lúc mang theo hơi thở ấm áp của khói bếp, của chăn ấm mùa đông.. thời gian sẽ mãi mãi luân chuyển, vạn vật dần đổi thay nhưng những gì còn là kí ức sẽ còn mãi trong lòng người . Với Nhã Tịnh, quá khứ đau buồn làm cô dần thay đổi, từ 1 cô bé nhí nhảnh sang một cô nàng trầm tĩnh .. những thứ cô còn lại chỉ còn là học tập ,là bạn bè và những kí ức nhẹ nhàng mà man mác buồn về anh... Với anh , cô là một cô mọt sách nhỏ chỉ biết học, mang trong mình một ý chí kiên cường, dũng cảm hơn bao người khác... thế nhưng cũng chỉ có mỗi anh biết, sâu thẳm trong trái tim cô luôn luôn khao khát được yêu thương , cô đơn và mềm yếu.. Hai người họ đã từng có một quá khứ yêu thầm lẫn nhau mà chẳng có ai trong số họ hay biết, chỉ vì một giây phút hiểu lầm mà tạm xa nhau trong thời gian dài... liệu rằng họ có đến được với nhau khi cả hai đã mang trong mình những nỗi đau của quá khứ..Cp: cô trưởng phòng trầm tính / anh bác sĩ ấm áp P/s.. tác giả lần đầu đăng truyện.. có nhiều chỗ có thể chưa được đúng lắm nhưng cũng mong mọi…
Cách biệt tuổi tác cùng thế hệ, liệu họ có thể thưc sự ở bên nhau trước sự phản đối của rất nhiều người đây? Tình yêu gặp bất trắc liệu có giúp con người ta trưởng thành và thực sự vượt qua mọi thứ mà trở về được bên cạnh nhau?…
Fic này Min sẽ hướng đến 1 thể loại mang tính chất hư cấu là chính :- Zombie- Năng lực siêu nhiên- Năng lực cấy ghép- Năng lực truyền tải- Và nhiều ....Fic lụm lặt từ nhiều game,movie,mv,fic khác nhau trong các thời kỳ resident evil...Và nhìn cái bìa cũng hiểu main chars là những ai rồi :3 TWICE đó :3…
NV nữ chính: Hàn An Như-Là 1 cô gái có ngoại hình bình thường, gia sản bình thường, 15 tuổi, hiền lành, dễ tin người, tính tình hướng ngoạiNV nam chính: Hoàng Hào Kiện- Là 1 chàng trai nghèo, rất đẹp trai, tính tình hướng nội, 15 tuổi1 vài diễn viên khác như Lục Thiên Thư (bạn thân của cô), Hắc Âu Dương (bạn thân của anh),...…
Thể loại: đam mỹ, ngược thụ ngược công, sủng, lạnh lùng vô cảm thụ x ôn nhu trong sáng (ban đầu) sau trưởng thành, cường công. _____________________________Biển... Nghiên Dương thích dư vị của biển... Thích hòa mình vào biển...Để tất cả những muộn phiền hòa vào trong mặt nước... Để che giấu một bí mật?Một Phong Hiên ngây ngốc, tràn đầy nhiệt huyết... Vì tham vọng của tuổi trẻ nên anh đã gạt bỏ tất cả để theo đuổi mục tiêu của mình...Một Nghiên Dương mang gương mặt lạnh băng, yêu cây cỏ, mang trong mình những nỗi niềm... Luôn chìm đắm vào những dòng nước lạnh giá để che giấu bản thân mình...__________________________" 'Sau này tôi quay lại, sẽ là chỗ dựa cho cậu, hãy sống tốt, đợi tôi rồi chúng ta gặp nhau' 'Được! Tôi đợi cậu' "" 'Cậu có biết hoa Tử Đằng tượng trưng cho điều gì?' 'Ngoài tình bạn vĩnh cửu, thực ra còn có một ý nghĩa khác' ""Rốt cuộc cậu muốn thế nào đây? Tôi luôn coi cậu là người bạn tốt nhất, cậu còn muốn gì nữa? Tôi không thể coi cậu hơn một người bạn...""Cứ từng giọt từng giọt nước rơi vào lòng anh, để rồi khi quay lại anh mới ngỡ ra là một đại dương...""Nếu một ngày nào đó em quên anh, thì anh cũng hãy quên em đi, Phong Hiên..."…
ANh là một hotboy lạnh lùng. Cậu là một học sinh nghèo. Giữa hai người có một Khoảng cánh rất lớn, liệu hai người có bước qua được thử thách ấy. Hay anh hoặc cậu sẽ phải ra đi…
Thương em là thật, yêu em là thật và xa em cũng chính là sự thật. Cùng em trải qua tất thẩy những câu chuyện của ngày trẻ. Đã nắm tay em qua biết bao bước ngoặc nhưng khoảnh khắc em đón lễ trưởng thành của cuộc đời lại không có tôi. Đến lúc gặp lại, em đã có ai đó bên cạnh nhìn cử chỉ ấy nụ cười ấy chắc em đã có người mới cùng san sẻ vui buồn, vui vì em đã quên được một gã tồi như tôi, chúc em hạnh phúc. Từng hi vọng rồi lại thất vọng, từng chờ đợi đến mỏi mòn rồi phải cố từ bỏ, từng yêu đến điên dại và phải tỉnh lại sau cơn mê với men tình. Anh cho tôi biết làm sao để yêu một người thật sự và cũng cho tôi biết không phải chỉ cần yêu hết lòng và chờ đợi kiên trì là sẽ được đáp lại. Anh nói tôi hãy chờ anh, rồi một năm, năm năm, và mười năm tôi cũng gặp lại anh nhưng là anh và cô ấy. Chúc anh hạnh phúc cùng người con gái anh thương nắm tay bước vào một lễ đường trải đầy hoa hồng, dưới sự chúc phúc của tất cả mọi người mà không phải lo sợ bất kì một lời dị nghị hay bàn tán nào cả, và cảm ơn anh. Cứ như thế hai con người còn thương nhau lại bị một thứ lý trí nào đó ngăn cản không dám tỏ bày lòng mình cho đối phương. Không biết đến cuối cùng đoạn tình cảm ấy sẽ ra sao nhỉ ? Au : VA ( Trần Duyên ) 🥑🥑…
Trước khi rời khỏi ga tàu, Đan Trúc đã lưỡng lự rất lâu. Trong vô thức, cô luôn nhìn vào khoảng không vô định để tìm kiếm một điều mà cô luôn trông ngóng, chờ đợi nhưng vô vọng. Nhìn dòng người tấp nập trong sân ga, họ rất ồn ào nhưng tuyệt nhiên mọi thứ trong tầm mắt của Đan Trúc bỗng trở nên ù đi một cách khó hiểu. Đan Trúc nắm chặt quần, thở dài một hơi. Đành thôi!! Đan Trúc đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi, tiến nhanh vào bên trong tàu, đoàn tàu sau vài phút cũng từ từ tiến về phía trước, mang theo một cô gái đầy vết xước cùng với tương lai vể phía trước. Chỉ có duy nhất một ánh mắt lặng lẽ dõi theo đoàn tàu dần rời sân ga, cùng với hàng nước mắt nóng hổi chảy dài trên má. Bóng lưng cao lớn run nhẹ lên, cuối cùng thì sự chần chừ, lưỡng lự đã khiến mọi thứ muộn màng. Cho anh xin vài phút viết tình ca Gửi tặng em người tên Trúc điệu đà Nếu một ngày em cần người che chở Anh xin nguyện yêu em mãi đến già.…
Họ trong thế giới thực thuộc về họ Họ trong câu chuyện của tớ thuộc về tớ"Nguyên Nhi, ta đợi em ở kiếp sau, kiếp sau nữa. Ta sẽ đợi em đến khi thiên địa bất dung, đào lý bất thu. Ta sẽ đợi em đến khi ta sức tàn lực kiệt!"…