1,623 Truyện
Tám Mùa Xuân - Lê Đồ

Tám Mùa Xuân - Lê Đồ

1,233 31 4

- Tên tác giả: Lê Đô- Edit: Ngọc Ngọc- Beta: Đá Nhỏ- Bìa: Gác nhỏ nhà Zynni (cảm ơn shop iu vì bìa siêu đẹp)- Raw: Tấn Giang- Văn án:Sinh nhật 18 tuổi năm đó, Vạn Xuân quyết định "điên" một lần.Cô lấy toàn bộ dũng khí, hướng về chàng trai đó.Cô chờ rồi lại chờ, đến khi hoàng hôn buông xuống, những vì sao sáng lên cũng không thể cản được nổi mong mỏi nhen nhóm.Cô cũng không ngờ rằng,Cái buổi tối hôm đó, tên phóng đãng kia không thể kềm chế nổi bản tính tuổi trẻ xốc nổi, sa vào vũng máu.Cô lại càng không thể ngờ là,Đằng sau khung ảnh ngày đó có một lá thư tỏ tình không thể mở ra, nó chứa đựng rất nhiều lời muốn nói nhưng rốt cục cũng xóa xóa tẩy tẩy chỉ còn vài chữ:"Vạn Xuân, tôi thích cậu!"(...)Tám năm sau, hai người gặp lại nhau ở cục cảnh sát.Vạn Xuân của năm 18 tuổi thích cậu sống lại, nhưng cô lại không dám đứng lên thừa nhận.Trần Chu, đã từng là người vô cùng sôi nổi, người dùng những ngón tay thô ráp ôn nhu lau đi dòng nước mắt của cô.Hiện tại, chỉ biết đem cô đẩy ra thật xa.Nếu không phải một lần uống say, hắn ôm cô không chịu buông, đáng thương nói:"Vạn Xuân, đừng không cần tôi mà, tôi chỉ còn mình cậu thôi!"Vạn Xuân đã từng cho rằng, chỉ có mình yêu thầm đến tám năm, là tình cảm một phía...- Lưu ý từ tác giả:Là truyện ngọt, xin hãy tin tôi đi!Thể loại: Yêu thầm, tình đầu, trưởng thành, cứu rỗi.Cốt truyện thiên về tình cảm nhân vật.Nếu bạn theo đuổi chuyện đào sâu về tình tiết, xin hãy lướt qua.[Truyện sẽ cố gắng cập nhật vào thứ Bảy hàng tuần.…

[TR] Làm diễn viên Bale thật khó

[TR] Làm diễn viên Bale thật khó

163 39 2

Kouyo Furen năm nay mười sáu là học sinh nam duy nhất của câu lạc bộ Bale, tuy nhiên thì đời không như là mơ và đi lại với tất cả thì chắc chắn không tìm thấy an nhàn.Nhắc lại, Kouyo Furen năm nay mười sáu tuổi và là học sinh của trường Mizo...nói đơn giản, là ngôi trường mà nhân vật K.h.ô.n.g B.ì.n.h T.h.ư.ờ.n.g Hanagaki Takemichi theo học.Tại sao không bình thường? Vì bạn học này là thầy bối aka thành viên nhà nghèo aka luôn học sinh chăm ngoan nhưng đi làm bất lương cũng kiêm luôn chức linh vật của bộ ngũ Mizochu tạm được coi là nổi tiếng.Lí do nổi tiếng? Do Takemichi xinh!Và nam thần đi trái với mọi định luật giới tính Kouyo Furen là bạn thân của Hanagaki Takemichi, và vì là bạn thân của thằng nhân vật chính trong nguyên tác và có giá trị vũ lực cao cho nên...Kouyo Furen không thoát khỏi phận bị dính vào bất lương và còn là bất lương có số có má có tiếng trong vùng.Tổng hợp là vậy, nhưng cuộc đời tràn ngập drama không phải là xấu.Trích đoạn một:"Hey Fuchin!""Xin chào Mikey, em là làm gì ở đây vậy? À đúng, Shin tỉnh chưa thế?"Takemichi đang định giới thiệu Furen với Touman há hóc mồm trong kinh cmn ngạc.Trích đoạn hai:"Furen-san?""Ara Han-chan? Em ở Ba Lưu Bá La gì đó à?"Ba Lưu Bá La lúc này:"..."Touman cũng vậy:"..."Trích đoạn ba:"Ủa Furen?""Ơ kìa Koko, Sei?"Chúng ta tạm thời bỏ qua không nhắc tới câu chuyện quan hệ rộng này nữa.Hay còn có tên khác:[TR] Quan Hệ Của Tôi Có Chút Rộng…

Cô Thành Bế

Cô Thành Bế

16 0 12

Tác giả: Milan LadyMô tả:Tuyết trên thềm, trăng trước đình, hãy còn chập chờn nơi đáy mộng. Yến tan tác, người bặt thinh, chẳng buồn ngoảnh trông xuân năm nào.Vốn là một thiếu niên tài tuấn, qua lại giữa nhân sĩ danh thần, nhân sinh tưởng chừng như nước chảy róc rách, như xuân xa um tùm, chàng lại chẳng chạy thoát được vòng xoáy vận mệnh cuốn vào vực sâu. Lưu ly dễ vỡ (*), cửa cấm nặng nề đóng lại, ngăn cách với trần duyên.May còn có nàng, cùng thưởng nến bạc trăng thu, cùng vượt giá lạnh cung khuyết, thấm thoắt đã mười năm."Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia."Sống trong nhung lụa gấm hoa, được đế vương cưng chiều cũng chẳng cách nào mở được cánh cổng đóng chặt của tòa thành cô độc. Trên bước đường đời, dù yêu hay hận cũng đều không phải chỉ cần một lòng là đạt được."Hoài Cát, chúng ta đều bị vây hãm trong đây rồi." Câu nói đùa thuở thơ bé đã trở thành lời sấm.Một bức tường thành, chia lìa đôi ngả. Tiếng đồng hồ nước văng vẳng xa xôi chẳng thể phá vỡ được lời thề ước: "Nếu người là bông sen, thần sẽ là gợn sóng vờn dưới hoa lá người, năm năm tháng tháng, theo gió đuổi mưa hướng bạn lòng."Bóng hình trên gối đầu, dáng ảnh dưới lần áo, đến cùng lại hóa cơn ác mộng mùa xuân. Cầm bức tranh cuộn của câu chuyện khi xưa, bước ra khỏi nơi sân sâu đương độ thắm sắc, khóa nỗi lưu luyến hồng…