Tác giả : Giao ƯởngThể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, HENguồn: docke.wordpress.comTrạng thái: FullConverter: Nguyệt Ly (Nguồn: Tàng thư viện)Editor: DockeHiện đã chuyển thể thành phim: Ta Là Lưu Kim Phượng (do Lạt Mục Dương Tử vai Lưu Kim Phượng, Lý Hoành Nghị vai Đoàn Vân Chướng đóng chính)…
Tên truyện: Thâm cung phượng duy xuân túy: Phế phi/ 深宫凤帷春醉: 废妃Tên khác: Phượng hoàng say rượu sau màn che chốn thâm cungTác giả: Hoại Phi Vãn Vãn/ 坏妃晚晚Edit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬Thể loại: Cổ đại, Cung đấu, Triều ĐấuĐộ dài: 5 quyểnQuyển 1: Mới quen (49 chương)Quyển 2: Trục phong (49 chương)Quyển 3: Đoạt cung (48 chương)Quyển 4: Kinh đào (30 chương)Quyển 5: Duyệt quân (23 chương)Tình trạng: HoànGiới thiệu:Câu chuyện mở ra bằng một khung cảnh đẫm máu, hoàng đế Lê quốc bị quân Chu giết hại, Hoàng Hậu không muốn con mình phải chịu kiếp tù tội nhục nhã nên có ý định tự tay bóp chết thái tử và công chúa, nhưng một vị tướng trung thành đã ôm thái tử và công chúa trốn thoát. Trên người mỗi đứa trẻ đều có một miếng ngọc bội hình rồng. Hoàng Hậu thắt cổ tự vẫn, Lê Quốc bị Tây Chu tiêu diệt.Mọi chuyện bắt đầu đều có khởi nguồn của nó. Thượng Trang và Nguyên Duật Diệp, vòng xoáy sinh mệnh đã đẩy họ đến với nhau, đau thương, mất mát có đủ, chuyện tình này liệu có kết thúc tốt đẹp?...Nguồn tiếng trung: http://www.quanben5.com/n/shengongfengweichunzui-feifei/Nguồn convert: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=79614…
Ôi ước gì tôi có thể gặp emĐược ôm em trong ánh nắng sau rèmGió đầu thu đến mơn man da thịtMưa cuối hạ tô đậm mái tóc em.Và tôi thấy em trong màn đêmNhẹ mỉm cười trên nền phong rực đỏMắt rực rỡ như ánh dương vừa tỏĐẹp dịu dàng như gõ vào tim tôi.Nhưng tại sao tôi chẳng thể gặp em?Tại sao nay nụ cười em thấm lạnhTại sao nay cánh tay em mảnh khảnhÀ phải rồi em đâu phải người đâu...Là hình dáng đắp nên từ bột màuLà thạch cao tôi tạo hình tỉ mỉLà nghệ thuật đặt trên nền hoàn mỹHọ gọi em là kiệt tác của tôi.Tôi gọi em là người tình của tôiDù nụ hôn chẳng đượm tình hơi thởDù em đâu thể nặng lòng nhung nhớThậm chí em chẳng thể "sống" trên đời.Nhưng em vẫn là người tình của tôiNgười tôi yêu đến tận khi tôi chếtNgười tôi yêu đến tận cùng hủy diệtNguyện cầu người xin hãy thuộc về tôiNguyện cầu người xin hãy ở bên tôiDù bên tôi chỉ là một bức tượngMột bức tượng chẳng thể nói một lời.https://l.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Ftwitter.com%2Fwan___wa0%2Fstatus%2F1501068830600462341%3Fs%3D20%26t%3DoB54Ef1weifh67M5OyGfoA%26fbclid%3DIwAR1q42o1YIsyze3YQZ_2qLmgJGvsA9W66zoK2ucwCNXosAwvLfK1fZoEy1k&h=AT2TqKH6FaW3jhdubZdf2kkAE4lZR2cg64C9PtAgX3aqT3UIZEGs8KZ3_oI_qajapMJax88ufUlZrJTSlRjgqI5fema-oZ0D7NyYpdyFXhKTpQ1ntQq79oEEKChYcSTNsy9V&__tn__=-UK-R&c[0]=AT0PYnmM4MOY7bLyAq4y9HLZu31svpDsI0TdyCNERmp0sLwz6ZPCxdNhPWV7N_WKTUfilrI7knCWv8aJdtT3_IIt4TpZFhE0n8HWWGfXuXwVm7K9_KgUouljtvInVfkT-5dus6SMUtNm0PL_Y3c-NJHLn6Hh8WtSFj2_-NyJY7peR5c5kAA…
__"nhắc tới paris thì không thể nào không nhắc tới tháp eiffel , đại lộ champs và felix được , một phần không thể thiếu của paris , đối với mình"__"xa rồi , anh mới biết em khổ. mai anh về lại nhà , về xứ anh được sinh ra , chẳng thể ở đây được nữa , nhưng hẳn tình thương vẫn sẽ nằm trong tim. đừng buồn , người yêu nhé""em nhớ anh""ừm , da diết lắm , nỗi nhớ anh dành cho em."…
Tác giả :Nguyên Niê fic: nói về tình yêu ngọt ngào của cặp đôi Kim Đình Hựu và Kim Đông Vĩnh ,họ có duyên và gặp nhau tại tháp Eiffel lúc về đêm .Ý tưởng từ chuyến đi Paris của ba mẹ mk😘 Thể loại:có ngọt,ngược Công sức của mình tìm tòi và ý tưởng của mình mong mọi người không sao chép lại…
"Chia ly là thứ tất yếu trong cuộc đời.""...""Vạn vật tác hợp, rồi lại rời xa. Con nhìn xem?! Chẳng ai có thể ở bên con mãi mãi,""Vì Chung Ly ơi, tha thứ cho ta, con, là bất tử!".Ảnh của mẹ lại ướt đẫm nước mắt. Diluc không chịu được nữa rồi. Đêm đó, anh chuẩn bị thuốc ngủ. Đem theo di ảnh của mẹ và ảnh gia đình, Diluc đến dưới gốc anh đào trên núi cao. Anh chắp tay ước nguyện, rồi dứt khoát uống thẳng ba hộp thuốc. Anh đào đang mùa nở rộ, từng cánh hoa phủ đầy lên mái tóc đỏ như máu. Diluc nằm im lặng dưới gốc anh đào, đầu gục xuống mớ rễ cây nhẵn nhụi.Đêm càng trở nên tĩnh lặng. Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, bên cạnh Diluc xuất hiện một người đàn ông tóc nâu kì lạ. Hắn nhẹ nhàng vuốt cánh hoa trên tóc Diluc, khẽ thở dài. Trên đầu hắn mọc ra sừng rồng nhọn hoắt, và mắt hắn co lại, đồng tử mở to, trong như hổ phách được đẽo trực tiếp từ núi Nagoyama. " Xin giới thiệu, tôi là Chung Ly.""Tôi được lệnh phải trừng phạt em."…
Ngọt hay ngược tùy hứng .Cp này là người thật! Chỉ là , mối quan hệ của họ ở ngoài đời một trời một vực so với fic của tôi.Nếu các bạn có ủng hộ fic này, cảm ơn các bạn rất nhiều!Mô tả:Anh giã từ Barcelona thân yêu để đến với Paris, nơi mà anh gặp hắn.Rồi chuyện tình này sẽ đi về đâu?…
Anh là CEO, em là sinh viên đại họcAnh được mời về làm giảng viên trường em, em là học viên của anhEm xin vào công ty, anh là giám đốc của emAnh và em cùng uống chung một tiệm cà phê, ăn chung một quán ănLà sự trùng hợp hay sắp đặt......Đọc rồi sẽ biết nha Tác phẩm đầu tay, xin mọi người đừng ném đá…
Em và anh như trái tim lạc lõng ở lòng đại lộ, em thì là dòng sông Saine ấm áp còn anh là tháp Eiffel cao hãi hùng. Cũng như em luôn bên cạnh anh vậy, uốn lượn quanh anh, che chở và bảo vệ anh. Lạc nhau ở Paris là câu chuyện mình tự sáng tác lấy cảm hứng từ thành phố tình yêu của đất nước mà mình muốn tới từ lâu, hai con người xa lạ đến từ hai đất nước khác nhau, mà đất nước của anh là nơi mà em đặt chân đến đầu tiên trong hành trình du lịch của cuộc đời, nhưng vì thành phố này quá đẹp nên nó đã gắn kết anh và em lại với nhau...Yêu anh nhiều, chúc anh, em và Paris ngày càng tươi đẹp.…
HOAN NGHÊNH GHÉ THĂM đây là nhạc được lượm về để nghe không mang tính chất câu vote trong này có bài về hủ đấy *^.^*đam / bách hợprin lenluân tangnữ thầntây qua…
Một người được chuyển sinh tới Teyvat, chính vì sự xuất hiện của cô đã làm thay đổi cốt truyện chính trong game. Hai anh em nhà lữ hành không bị tách rời nhưng họ đã mất đi sức mạnh trước kia.Cùng nhau cả 3 người bắt đầu phiêu lưu tại Teyvat, một hành trình đầy nguy hiểm nhưng lại có nhiều cảm xúc.…
"Vì sao em lại chọn tới Paris mà không phải tới một ơi nào khác vậy?" Anh hỏi nhỏ dưới chân tháp lộng lẫy..."Vì...em thấy chỉ có nơi này là hợp với em nhất, em yêu tháp Eiffel, yêu cả những ánh sao trên bầu trời của nước Pháp, yêu nhà thờ công giáo phía xa kia, và em đã không hối hận khi tới đây, bởi vì em gặp được anh..." Rồi cô gái đáng yêu đó nhìn anh bằng đôi mắt chân thành nhất có thể, và ngay tại khoảnh khắc này, anh không thể nào rời đi, cũng như không thể xa em được.…
my memory has all faded away completely. but i will always remember how much she too, loved these flowers.#DAINSLEIF/LUMINE↳ [multi-chapter ; on-going]…