1,245 Truyện
[VKOOK]  TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG GIÁ?

[VKOOK] TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG GIÁ?

20 3 2

Vì lúc trước chuyên viết lạc đề nên sẽ ko viết mô tả nữa! Tuỳ hứng mà viết vậy!…

( CarlJos) Comme les fleurs et le vent

( CarlJos) Comme les fleurs et le vent

518 53 3

" Như hoa yêu gió, như gió yêu hoa" - Đó là tình yêu tôi dành cho người"Nhưng gió và hoa mãi mãi không đến được với nhau" - Người đã đáp lại như vậy -"Gió chỉ là chút vô tình lướt qua, bên hoa cả đời đến cuối cùng chỉ có mặt đất lạnh mà thôi"Hai con người, hai số phận "Thật khác nhưng cũng thật giống"Vốn dĩ sinh ra là dành cho nhau cớ sao lại thành một đoạn nghiệt duyên"Ta thích ngươi""Tôi đã có người mình thích rồi, thật xin lỗi ngài""Dù rằng người ấy đối với ngươi, một chút tình cũng không có""Xin lỗi ngài"___________________________________________"Ngươi chắc chưa?""Chắc chắn"Coi như là chút nhân từ cuối cùng ta dành cho tình cảm này điĐến lúc quyết định quay đầu, liền đã quá muộn chăng?" Ngài Joseph, tôi yêu ngài "" Cậu Carl, trò đùa này có hơi quá "" Tôi không đùa "" Không! Cậu đang đùa! Norton sẽ hiểu lầm đấy, ta không muốn hai bên khó xử "___________________________________________" Ngươi đã làm gì hả Carl!? "" Chỉ là cho hắn ngủ một giấc thôi "" Tại sao? "" Hắn đã cướp ngài khỏi tôi, tôi chỉ lấy lại thứ thuộc về mình "" Ngài là của một mình tôi " ___________________________________________" Tôi và ngài tựa như gió và hoa vậy "" Hoa và gió vĩnh viễn không thể bên nhau"" Ngài sai rồi " Hoa và gió sinh ra là để dành cho nhau, dù cho hoa chỉ có thể ở bên đất nhưng nào phải là vĩnh viễn, đến cuối cùng vẫn về với gió thôiHầy, deadline dí sấp mặt mà vã quá. Phải viết bất chấp cơn lườiAi không bt cx vô đọc đi, Ri bắt cóc lên thuyền…

BTS ONESHOT

BTS ONESHOT

58 1 1

Mở Request ahihi. Lần đầu tui viết oneshot đó, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua…

Xuyên qua thành hoa tâm kí chủ

Xuyên qua thành hoa tâm kí chủ

5 0 2

Ngày Trái Đất hằng năm lại tới, các đồng chí bên điện lực đúng theo chỉ thị 7:30 tức 19 giờ 30 phút sẽ đồng loạt ngắt điện toàn thành phố trong vòng 1 tiếng.Bạn học Trúc Vy, một con nghiện game địch thực, trẻ trung háu chiến. Vì lời thách thức của một tên cẩu wibu đồng thời cũng là bạn chí cốt của mình, cô nhấn vào dòng link đăng kí tài khoản cho một tựa game thịnh hành... vào đúng 7:30 ngày Trái Đất. Rồi cứ thế xuyên qua trở thành một phần của trò chơi.- Cái gì mà "Thống lĩnh thiên hạ" cái gì mà võ lâm a. Trả lại đồ ăn nhanh, trả lại chiến thần PC yêu dấu cho taaa!- Khóc nháo cái gì chứ nhóc con, câm miệng! Hệ thống đại nhân siêu soái ta đây sẽ đồng hành cùng cô kể từ bây giờ. Mau hoàn thành nhiệm vụ mà lên cấp đi!- ....- Im lặng là chấp thuận. Cho cô 10 phút chuẩn bị. Chúng ta đi thôi!- Dừng lại aaaaaaa.....Và đây chính là câu chuyện của Vy bạn học, một con nghiện game bỗng dưng trở thành Ký chủ và xưng bá thiên hạ, phá đảo trò chơi cùng với hệ thống phúc hắc mang tên Súp Lơ"Chuyện hay còn diễn ra sau đó a~~~~" _____________________________Tag nội dung: #Mauxuyên #Làmnhiệmvụ #HuyềnHuyễn #Thậpcẩmcảmtình #Hệthống #Np #NhatcongdathuĐộ dài chương: Tạm thời chưa biếtNhân vật chính: Trúc Vy, Vân Các, ?, ?, ?,... (còn nhiều chưa nghĩ ra)Nhân vật tô điểm: Gia Bảo,?, ?,?,...______________________________Đôi lời tác giả: Vừa viết vừa nghĩ cốt truyện nên tên nhân vật cũng là từ từ lồng ghép vào a...Mong các bạn ủng hộ mình và góp ý :3 mình cám ơn nhiều nhiều…

Cô bé Tarako:3

Cô bé Tarako:3

0 0 1

Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…