Đây là truyện ngắn dàmh tặng cho nàng @uyenphuongvotran3 mà author rất iiu quý !! □□□□□□□□ DESCRIPTION □□□□□□□□Tôi , Nhật Bảo Bình , là con cháu của vị thần Zeus lừng lẫy thiên hạ . Trong khi đó , nhắc đến tôi , họ lại nhắc tới nụ cười tỏa tia mặt trời tứ phương của tôi (như Kim Boem vậy * ATSM * ) và sức mạnh thiên nhiên "thần thánh"( mọi người nói thế ! ) mà Zeus ban tặng cho tôi . Chỉ tội mỗi cái , tôi có cái bản tính lạ thương là rất lăng nhăng , quả thật như câu nói : " Cuộc đời này không ai hoàn hảo , chẳng hạn như đẹp trai lời lợi thì phải lăng nhăng . "…
Ѯ[Khoái xuyên] Nam Thần Phản Diện Đừng Hắc Hóa.ѮTác giả: Y Thiên Hạm.ѮNguồn convert: Wikidich. ѮEdit: Meoxmeo.ѮTình trạng: Chưa Hoàn.ѮTình trạng edit: Nào ta cùng lết~ѮVăn án:Vai phản diện là như thế nào? Không chuyện xấu nào không làm, tam quan bất chính, tính tình cố chấp, nhân cách biến thái,...Nhưng là, có ai biết Boss phản diện cũng biết đau? Người đáng giận tất có chỗ đáng thương. Nhóm Boss phản diện độc ác tàn nhẫn luôn có cho mình một cái quá khứ thập phần bi thảm.Mà nhiệm vụ của Diệp Mộ Sanh chính là xuyên qua các vị diện, cứu chữa Boss phản diện, phòng ngừa bọn họ hắc hóa đi đến con đường tuyệt lộ.Bất quá có đôi khi boss vẫn sẽ đột nhiên hắc hóa...Diệp Mộ Sanh chẳng những thông minh tuyệt đỉnh, còn là người có thù tất báo, không muốn bị bất cứ người nào khống chế.Cho nên lúc phát hiện hệ thống không đơn giản, Diệp Mộ Sanh trực tiếp thiết kế xử lý hệ thống, một mình xuyên qua các vị diện cứu chữa Boss phản diện.Tóm lại, đây là một quyển vai chính vì trọng sinh, trói buộc với hệ thống, bắt đầu con đường chữa trị cho Boss, sau đó xử lý hệ thống, tiếp đó lại được Boss phản diện chữa trị lại. Cuối cùng, cùng đại Boss bên nhau happy happy~ѮXin nhắc nhở~ Edit là một con sâu lười mập ú~ thỉnh cẩn thận khi nhảy hố~…
Thời gian có thể làm phai nhạt rất nhiều thứ. Chỉ cần nguyện ý buông bỏ đau khổ,mở rộng trái tim mình,rồi sẽ lại có người vì bạn mà cùng trải qua năm dài tháng rộng,thiên địa hồng hoang.Hãy nhớ rằng,dù cố chấp đến đâu,không ai yêu mãi chỉ một người!…
Tình yêu anh dành cho em không gắt gao như nắng mặt trời, mà là như ánh trăng sáng, dịu dàng, nhẹ nhàng rơi đến bên em - Ngôn TuyểnTư Hoạ mang theo con tim chồng chất vết thương đến một thành phố mới, gặp được anh hàng xóm dịu dàng ấm áp mà lễ độ.Dù là lúc nào, dù là nơi đâu, Ngôn Tuyển cũng đều sẽ nói với cô, "Đừng lo lắng, có anh đây."Tỏ tình, cầu hôn, Tư Họa giờ đây mới chân chính biết được đâu mới thực sự là cảm giác an toàn tuyệt đối.…
Từ năm 9 tuổi, cô đã phải trải qua những việc đau khổ,phải sống đơn độc. Ba mẹ cô ly hôn rồi sau đó mấy năm mẹ cô mất. Cô đến sống với bố cùng mẹ kế và một đứa em gái. Từ một cô bé hồn nhiên, vui vẻ đã trở thành một cô gái lạnh lùng, lãnh đạm, khó gần.Cho đến khi cô gặp anh, anh như luồng nắng mới làm cuộc sống cô tươi đẹp hơn. Họ đã gặp nhau tại nhà cô và có duyên nên học cùng trường lớp. Anh bị thu hút bởi vẻ lãnh đạm, lạnh lùng của cô, còn cô rung động vì cách đối xử dịu dàng của anh. Anh với cô bắt đầu yêu nhau. Cứ ngỡ sẽ hạnh phúc nhưng vì một biến cố nhỏ anh ko tin cô nên cô đi nước ngoài học. Ba năm sau cô trở lại liệu anh và cô có giải quyết đc những hiểu lầm và trở lại bên nhau?…
Tác giả : Mộng Vu Phương Tôi yêu anh ấy rất nhiều. Yêu một cách điên dại . Yêu anh gần ba năm tôi mới biết tên anh . Yêu anh hai năm tôi mới biết anh học chung lớp học thêm tiếng anh với tôi. Lúc đó tôi có cảm giác gì ? Mừng? Hạnh phúc ? Hay tiếc nuối? Anh không biết tôi yêu anh. Không đúng! Anh còn không biết tôi là ai. Thật đáng cười!Anh thì vẫn vui vẻ cùng bạn bè ,người thân không hề quan tâm đến sự xuất hiện của tôi. Nhiều lúc tôi tự hỏi có nên buông tay hay không. Nhưng tôi không nỡ. Điều làm tôi hạnh phúc nhất có lẽ là hàng ngày trên con đường đến trường sẽ phải đi qua nhà anh. Suốt ba năm liền mỗi khi đi học tôi đều vô tình như không nhìn vào nhà anh để tìm kiếm bóng hình ấy. Nhiều lúc không có tôi thất vọng đến nhường nào. Song nhiều lúc lại thấy anh đang đứng ngoài cửa để dắt xe đi học ,ánh mắt của anh tuy chỉ là vô trình lướt qua tôi nhưng cũng đủ khiến trái tim tôi đập loạn.Em thật muốn anh biết em yêu anh đến điên cuồng nhưng không thể được rồi . ---Cô ấy sẽ như thế nào khi người mình yêu đang rất hạnh phúc khi không có cô . Cô ấy lựa chọn buông tay hay tiếp tục đấu tranh cướp anh ta về . Liệu có một ai chịu đựng được mà yêu thương cô .Tình bạn hay tình yêu? Người cô muốn ở bên đến cuối đời là ai ?Chỉ cần bạn hi vọng , bạn hãy quay đầu nhìn về phía sau có người đang đợi bạn đấy !…
Hộp chứa ánh trăngTên gốc: 月光盒子Thể loại: hiện đại, HE, đô thị tình duyên, tình đơn phương, cưới trước yêu sau.Văn án:Cô chẳng thể ngờ được, người đến buổi xem mắt mà cô chuẩn bị qua quýt cho xong lại là người mà cô từng yêu đơn phương.Tựa như cỗ máy thời gian đưa anh đến trước mặt cô, khiến cô không biết phải làm sao."Tôi là Thẩm Điềm""Chu Thận Chi" Anh lạnh lùng bắt tay với cô.Thẩm Điềm mỉn cười rút lại câu nói: "Cậu còn nhớ tôi không? Hồi lớp 12 bọn mình học cùng lớp đó"....Tình đơn phương là một chiến trường của đời người.Từ khi nhập ngũ đến khi giải ngũ, có một người xông vào thế giới của bạn, rồi lại hóa thành tro tàn rơi trên bức tường thành của bạn.Vườn trưởng trước đô thị sauHết cốt truyện lớp 12 thì thời gian nhảy vọt, bước vào phần đô thi. Yêu đơn phương + cưới trước yêu sauCả hai đều sạchChậm nhiệt, chuyện hàng ngày"Tôi sẽ trao em tình yêu rực cháy nhất của mình." - Chu Thận Chi…
"Đơn phương là thế. Luôn nghĩ về người đó, luôn dành hết tình cảm của mình cho người đó mặc dù không thể nào biết được người ta suy nghĩ gì về mình hay cho dù người ta chỉ xem mình là bạn. Cứ tự nhiên như vậy, ở giữa lồng ngực luôn là hình bóng ấy, dù mờ ảo nhưng cũng rất rõ ràng, dù thoải mái nhưng cũng rất khó chịu; không thể nào dứt bỏ được."---First time writing.Thân gửi những ai đã và đang trong friendzone. Bạn không phải là người duy nhất đang mắc kẹt trong mối quan hệ đáng ghét này :)Sure, mô típ quá thường, but still, enjoy.Big thanks to NNN1489 and -hopewind-…
Đêm thứ nhất, mẹ bế cô ngây thơ vào trong tòa nhà lớn địa ngục, cầu xin chủ nhân bên trong có thể thu nhận cô; cô nhìn thấy thân thể hấp hối của mẹ mình đang ủy thân cho người đàn ông kia, cô lùi sâu vào trong góc!Đêm thứ hai, cô bị nhốt vào trong phòng tối, kêu trời không đáp, gọi đất không linh, hắn mở sầm cửa ra, mặt lạnh nhạt nói: Ầm ĩ chết mất!Đêm thứ ba, sinh nhật 18 tuổi, cô bị kéo vào trong phòng hắn, tròn một đêm, cô như búp bê vải rách, mặc hắn chà đạp!Đêm cuối cùng hôm đó, để cứu người con gái mà hắn yêu, cô dâng lên màng mắt của chính mình, cầm hai mươi triệu, tuyệt vọng xuất ngoại!6 năm sau, cô đã trở thành nhà thiết kế trang phục nổi tiếng quốc tế, nắm tay một cục cưng thiên tài năm tuổi!Trong buổi tiệc đính hôn của hắn, chẳng biết từ đâu nhảy ra một thằng bé: Chú này, chú là ai? Sao diện mạo của chú lại giống tôi vậy, chú có quan hệ gì với tôi thế!Mắt hắn trở nên tối sầm, người đàn bà này hoài thai nghiệt chủng mà không ngờ còn dám trở về!Cái gì! Còn trở thành nhà thiết kế cấp cao nhất của Lang Ức!Người đàn bà này thật có ý đồ xấu xa! Nếu cô ta muốn chơi, hắn rốt cuộc sẽ bồi cô ta chơi!- Đề cử:Truyện này mô típ báo thù + ngược, oán thù kết sâu khó giải (cũng không biết tác giả làm sao có thể xử lý nổi!)Muốn xem nữ chính từ con mèo nhỏ ngây ngô yếu đuối, 6 năm sau lột xác trở thành hồ ly tinh, quay về câu dẫn nam chính và từng bước báo thù gia đình nam chính, mời vào quán theo dõi truyện!Nữ chính bảo đảm không hề yếu đuối, không hề nhún nhường!…
Có những điều chưa nói bởi vì nó không thể diễn đạt thành lời... Anh đã muốn nói ra tình cảm của mình nhưng vô dụng. Bởi trái tim anh ngập tràn một hình ảnh trong quá khứ. Anh không thể, anh không thể, nhưng nếu một ngày anh có đủ dũng khí. Liệu em có ở bên và ủng hộ anh không? Dù hôm nay, ngày mai, hay mãi đến sau này... (Ngoại truyện về Triệu Vỹ của ĐPKVN)…
Ngay cả công chúa còn cô đơn, kẻ tầm thường như ta thì có là gì ? Tình yêu ai chẳng có, nhưng thứ khó kiếm hơn cả lại là duyên phận. Đến cuối cùng, ai mới là người em yêu, ai mới là ngươi yêu em ?…
Ký Hoài Xuy từ nhỏ đã không nhận được mấy tình yêu thương, vì vậy quyết định phải dùng hết tâm can cho người mình thật sự để trong lòng. Đáng thương là người trong lòng cậu như ngựa hoang trên thảo nguyên, nào biết ngoái đầu nhìn cậu dù chỉ một lần.Mang cái danh thiếu gia hào môn, thứ Thụy Vũ không thiếu đó chính là lời đường mật nịnh hót xung quanh. Hắn khinh thường thứ tình cảm rẻ mạt từ người bên ngoài, vốn dĩ hắn đâu thiếu kẻ theo đuôi nên cần gì phải trân trọng những mối quan hệ qua đường do tiền tài mang lại. Thế mà Hoài Xuy lại khác, thay vì buông lời phục tùng hắn, cậu hờ hững lộ thẳng vẻ muốn tiền từ hắn, miễn có tiền thì bắt cậu làm gì cũng được. Hắn không khỏi nghi ngờ tên du côn xếp chót lớp này có phải ngốc đến ấm đầu hay không, nhưng chẳng sao, thêm một đồ chơi mới cũng không hại gì.Từ đó, mối quan hệ đầy oan nghiệt này bắt đầu không hồi kết.…
Em cũng chỉ là con gái, em cũng biết đau mà Anh sẽ không bao giờ nhìn thấy được hình ảnh của một đứa con gái vừa xem lại những tin nhắn cũ, vừa lấy tay lau đi những giọt nước mắt như mưa đang thấm nhòe trên khuôn mặt Anh sẽ không bao giờ biết được nơi anh đi, nơi anh đến, nơi anh bước qua luôn có một đôi mắt luôn dõi theo anh,luôn quan tâm Anh trong âm thầm Và anh cũng sẽ không bao giờ biết nơi đây có một người luôn mong mỏi anh, luôn từng ngày chờ đợi anh, nhưng chờ đợi trong vô vọng kia…
Gương vỡ không dễ lành, người tổn thương nào lại muốn tiếp tục nhớ về tổn thương của mình, hay bởi vì tổn thương ấy cũng mang dáng hình nào đó tươi đẹp?Truyện mang cảm xúc không tươi sáng, cân nhắc trước khi đọc.Đây là truyện ngắn.…
Tac giả: Bạch BạchThể loại: Đam mỹ, vườn trường, niên thượng, thầm mến, đổi công, gương vỡ không lành, thanh mai trúc mã, si tình trung khuyển công x ngoài nóng trong lạnh thụ, 1vs1, HE. Văn ánLiễu Ký Minh, từ lúc đó, tớ đã luôn thích cậu, làm mọi thứ để theo đuổi cậu, nghĩ về cậu, oán trách cậu, thoả mãn dục vọng thân thể cậu. Trong 3 năm, cậu là tất cả đối với tớ. Thế nhưng cậu một chút cũng chẳng hề rung động, thậm chí làm tổn thương tớ bằng những lời miệt thị ác độc. Tớ mệt rồi. Từ nay về sau, hãy xem nhau như người xa lạ đi. Tạm biệt.…