Người ta thường nhớ nhất những cái "lần đầu" và "lần cuối", vậy có ai nhớ những "lần đã qua"...?Không hoa mĩ, bởi chẳng phải văn chương.Không tầm thường,bởi chẳng phải than thở.Đây là ô cửa kính nhìn vào tâm hồn tôi.🐚🌊_menhmangnang(Nguồn ảnh: page Đi mãi dưới những vì sao)…
Tác giả: Lễ DãThể loại: Tình hữu độc trung (chỉ yêu một người), duyên trời tác hợp, thanh mai trúc mã, điền văn, thanh xuân vườn, trời giáng, chữa lành.Một câu vắn tắt nội dung: Thanh xuân chăm chỉ nhiệt liệt học hành.Văn án chỉ là trò đùa ô long thui, không mô tả cảm xúc của trẻ vị thành niên.Văn án:Nam sinh mới chuyển tới nọ tên là Lý Khâm Thần, hạnh kiểm và học lực đều ưu tú, đẹp trai ít nói, nghe đồn còn là thanh mai trúc mã quen biết nhiều năm của Lê Linh Linh, nhưng bọn họ cứ gặp là cà khịa nhau, mới ngày đầu tiên đã gây thù chuốc oán.Một ngày nọ, Lê Linh Linh bỗng nảy ra một chủ ý xấu từ cái đám bạn tồi. Chiếm lấy cậu ta rồi đá cậu ta đi, cho cậu ta nếm mùi đau khổ của trần gian! Nhưng mà quả kế hoạch này độ khó hơi cao, sau khi dành cả một đêm để nghiên cứu tiểu thuyết cũ - Lê đại tiểu thư quyết tâm đi đường tắt..."Các cậu vẫn chưa biết sao? Ở ngay phòng dụng cụ của tiết thể dục ý, cậu ta đã chặn tớ ở trỏng rồi như this như that một tiếng liền..."Cái đám bạn hư hỏng đang nghe tới đây thì mắt nhìn ra đằng sau, đột nhiên xanh mặt ấm ĩ tản ra.Lê Linh Linh chẳng hiểu gì cả, cho đến khi cái cổ quý giá bị tóm lấy từ đằng sau, tai cô mới nghe thấy tiếng cười giễu cợt của vị thiếu niên: "Một tiếng liền?""........."Sau đó tin đồn nhảm ấy được quần chúng ăn dưa theo dõi từ đầu đến cuối bác bỏ: Là giả! Chỉ có mười phút thôi!~ Dùng hết ngày nắng của mùa hè, chỉ muốn say đắm cùng với cậu ~…
đây là những đoạn mình viết theo cảm xúc bộc phát của mình nên sẽ không có thời gian chính thức về việc đăng bài và sau cùng vẫn là các cậu nhớ theo dõi truyện của mình nha ^^…
Cảm xúc của tôi cũng như vậy đó. Rắc rối, lộn xộn, hỗn loạn. Có thể cười nhưng không thể khóc. Tim có thể ngưng đập chứ không thể quặn thắt, vì nó gãy làm đôi rồi...Tác giả: Lưu Hoàng AnhEditor: @_kayoko_ | NAME TEAM.…
Bạn có tin vào những cuộc gặp gỡ vô tình không? Trong cuộc sống, có những cuộc gặp gỡ đã được sắp đặt trước, cũng có những cuộc gặp gỡ vô tình, và trong tình yêu cũng thế. Chẳng ai biết sự vô tình ấy là may mắn hay là kiếp nạn. Chỉ khi chúng ta gặp nhau, ở bên nhau, tìm hiểu về nhau thì mới biết được rằng, lần gặp vô tình ấy có xứng đáng để chúng ta ghi nhớ trong lòng hay không.…
Một số đoản văn về BTS, EXO do mình trong lúc não hoạt động nghĩ ra, nên không có lịch ra chap mới. Đương nhiên những bạn nào anti xin out dùm ạ !.Và những tâm sự, những câu truyện dài hoặc ngắn trong cuộc đời của một fan girl, là mình. Cũng có khi là những câu truyện không đầu, không đuôi ....…
"Sẽ không có kết thúc nếu ta vô tình gặp lại nhau""Mãi mãi vẫn là không có gì!" NguynNguynĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD DƯỚI TÀI KHOẢN @NguynNguyn262256 KHÔNG ĐƯỢC PHÉP SAO CHÉP, BƯNG BÊ ĐI CHỖ KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. NẾU AI ĐỌC TRUYỆN NÀY Ở WEB KHÁC MÀ KHÔNG PHẢI WATTPAD THÌ XIN QUAY VỀ TÀI KHOẢN NÀY.…
Đoản văn được viết ngẫu hứng, không đề tài, nhân vật giấu tên, sử dụng các đại từ nhân xưng chung chỉ người, không quá dài, chỉ có duy nhất một phần truyện, các phần chuyện riêng biệt không liên quan đến nhau.Mong mọi người lướt qua, đọc và cảm nhận và xin hãy để lại chút dấu vết.Cảm ơn mọi người đã lướt qua...…
Bạch Tuyết là 1 trong những câu chuyện tuổi thơ của chúng ta. Vậy nếu bây giờ tôi phá hủy tuổi thơ của bạn thì bạn sẽ thấy sao nhỉ?. Tất cả đều là ý tưởng của mình, hoàn toàn không phải sự thật!…
Anh có mặt trong thanh xuân của tôi, hình bóng của tôi xuất hiện trong tuổi trẻ của anh. Chuyện tình của ta vội vàng đi qua nhau trong những năm tháng mơ mộng ấy. Ngọt ngào nhưng đầy bị thương..…
thể loại : đam mỹ hiện đại, 1v1, nhẹ nhàng, chữa lành, tình cảm, ngọt sủng, sảng văn, biến thành động vật, HE thiết lập nhân vật : mềm yếu hay làm nũng, mau nước mắt mèo nhỏ nhân viên thụ x ông chủ lớn giàu có, chiếm hữu mạnh, yêu đơn phương cônggiới thiệu : Đào đào vừa là mèo Munchkin chân ngắn cũn vừa là nhân viên tiệm bánh của Tần Minh. một ngày đẹp trời sau giờ làm, đào đào nhỏ vừa hoá thành mèo lại bị Tần Minh đi ngang qua tưởng là mèo hoang liền nhặt về nuôi. ông chủ lớn đang đi dạo thì đụng phải cục lông trắng biết meo meo : "... chắc không ai biết đâu " mèo nhỏ đang trên đường về bị ông chủ lớn xách đi : " cứu bé!!!! "…
Tôi cố chờ để nhắn anh rằng "Em sẽ ngủ một giấc thật dài, khi tỉnh lại, hy vọng thấy mình vẫn nằm trong tay anh, thấy anh cười và nói mình sẽ mãi bên nhau như cái đêm đầu tiên em đến đây". Anh từ chối, và chúng tôi chia tay.…