Căn phòng nhỏ phảng phất mùi nắng ấm sớm mai,khung cửa sổ hiện rõ cảnh bầu trời xanh ngát.Làn khí nhẹ bay qua khung cửa làm tiếng chuông gió kêu leng keng âm thanh thật dịu tai.Trên kệ tủ của phòng còn có một quả cầu thủy tinh trang trí màu xanh lam đẹp mắt.Tại góc bàn học trong phòng.Chồng sách vở,bài tập chất đống lộn xộn.Có một cuốn nhật kí được mở ra với cây bút màu xanh xinh xắn đặt trên trang giấy trắng tinh non nớt, ghi rõ dòng chữ nắn nót,cẩn thận:[Ngày 12/6 ...không hiểu trời ngày đó đẹp tựa trong mơ.Tôi nghe nhịp đập trái tim mình rõ ràng.Tôi đã thầm mến một người.Người đó tên là Việt Trạch!]…
đăng tik tok thì nhớ wattpad lâu ngày đóng meo đóng móc hết rồi nên ngoi lên đăng 1 chương rồi lặn tiếp hahaCó tên của nick mình bên trong, mọi người có thể vào xem cho vui lun nheĐây là Đồng nhân…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
Dùng cái gì hóa điệpTác giả: đêm tiểu tịchỞ lớn dần đích trên đường,Có lẽ sự thật tới quá mức tàn khốc,Nhưng đều để bất quá ngươi một câu cúi đầu đích nỉ non.Lớn dần như hóa điệp bàn đích thống khổ cùng xinh đẹp,Một màn mạc đích nhớ lại, vô tình địa hồi tưởng bên tai tế,Vận mệnh niên kỉ luân làm cho ta gặp gỡ ngươi, trở thành ta vĩnh viễn đích ràng buộc!Cái gì là thương tổn, cái gì là bất lực, từ có ngươi ta sớm phai nhạt chúng nó đích bộ dáng!Vô luận bỉ phương hội kéo dài tới làm sao, chúng ta đô hội gắt gao ôm nhauĐây là một thiên có quan hệ phụ tử, huynh đệ, sư sinh, hắc bang, thương chiến, nhà giàu có, đam mĩ. . . Đích SP răn dạy văn!…
Tôi và bạn thân cùng xuyên vào 1 bộ tiểu thuyết!!!Nghe thì có vẻ vô lí nhưng rất có lí...Xuyên vào phải đi làm nhiệm vụ và ở bên nhân vật nam phụ yêu thầm nữ chính..ai chịu cho nổi!!!"Ôi trời ơi..cho tôi về điii, tôi không muốn dính dáng đến mấy thằng nhân vật phụ não tàn nàyyy khônggg"Và đó chính là cái đó...lí do bị xuyên vào thì...ai mà có ngờ là do sau khi nằm ngủ trên đống bài tập vật lí chết tiệt đó rồi xuyên luôn:) thật ngớ ngẩn nhưng đó là sự thật...Còn nhỏ bạn thân, chỉ có thể là die trên đống tiểu thuyết và đam mỹ được chất đầy phòng nó...điên rồ...quá điên rồ... [Truyện đầu tay 100% sáng tác của người Việt!!] Chấp nhận tất cả mọi góp ý của độc giả nhưng mà có gì nhẹ tay vì tâm lí tác giả mong manh dễ vỡ .Xin cảm ơn.…
Chúng ta đều trải qua cái thời ngông cuồng của tuổi trẻ, hết thảy, tất cả chỉ còn gói gọn lại hai chữ "kỉ niệm". Chúng ta ở hiện tại phải cứng cỏi hơn bao giờ hết, để chống lại những thế lực đen tối đang bào mòn ý chí, thời gian của chính mình. Luyện tập trở thành những chiến binh dũng mãnh nhất không phải chiến đấu hào hùng trên đường đời, mà mỗi khi đêm về, ta dũng cảm đối mặt với nỗi cô đơn, và ngự trị nỗi đau.…
Đào Điệp là một cô con gái của gia đình nhà họ Tống. Đến một hôm thì cô đã bỏ nhà ra đi vì một lý do riêng, mặc dù chỉ mới 14 tuổi nhưng cô đã biết tự lập và luôn luôn ẩn mình vào xã hội, cuộc sống của cô đang bình yên vui vẻ thì chợt phát hiện ra có một điều gì đó rất là lạ vào những lúc cô đi làm, cô cảm nhận được có ai đó đang theo dõi mình và đột nhiên.....................Đọc truyện vui vẻLƯU Ý!ĐÂY LÀ VỀ THỂ LOẠI HUẤN, NẾU KHÔNG THÍCH HUẤN THÌ NÉ TRUYỆN CỦA TÔI RA!!! CẢM ƠN!…
Một trong những bộ có văn phong Mèo thích nhất. Tra cha khê uyển có 2 loại: 1 là cha tra có thể tẩy trắng, cha ngược con và sau biết hối hận, cha thật lòng thương con, ngược xong ngọt rồi đối với cha đứa con là người quan trọng nhất. 2 là tra cha không thể tẩy trắng, cha giả tạo, cha khốn nạn, là cái loại cha mồm luôn bảo thương con nhưng trong tất cả mọi chuyện con luôn xếp sau người/ việc abcxyz, có tư tưởng thà tổn thương con mình chứ không dám làm cái đếch gì với người ngoài để bảo vệ con! Và Dịch cha là 1 tra cha không thể tẩy trắng điển hình!!!…
Authour: Quỳnh Beta-reader: Ngoc Disclaimer: trừ nhân vật thì những thứ khác mình nghĩ ra. Và mình viết với mục đích cho vui Rating: K+Pairing: ST-Lan NgọcCategory: học đường, tình yêuStatus: đang viếtNote: Câu chuyện kể về tình yêu giữa chàng hotboy và cô gái cá biệtNếu mình có cần sửa gì thì mong mọi người góp ý cho mình!…
Câu chuyện về cuộc sống và chuyện tình của Minh Dương và Hải Đăng. Hai con người có những bất hạnh trong cuộc sống.Hai kẻ tổn thương tìm tới nhau, chọn cách ở bên nhau và chữa lành cho nhau...Câu chuyện còn là cuộc sống học đường của hai cô cậu học trò trẻ tuổi, là những phút giây sống hết mình với thanh xuân của hai bản trẻ đang ở độ tuổi mười mấy đôi mươi. Cách họ cùng nhau vượt qua khó khăn, đứng lên từ thất bại và trưởng thành cùng nhau...Lưu ý : Bìa truyện được tạo ra bởi app Canva và lấy ảnh ở pin.Truyện được viết bởi Daito ( Huỳnh Đăng)…
✨Tên truyện: Em là niềm vui đến muộn✨ Tác giả: Cố Liễu Chi✨ Thể loại: Tình yêu đô thị, tình hữu độc chung, ngọt văn, HE✨ Tóm tắt: Cửu biệt trùng phùng, hai bên yêu thầm✨ Nhân vật chính: Nguyễn Dụ, Hứa Hoài Tụng✨ Người dịch: Quả Mận Chín Rồi✨ Design bìa: Quả Mận Chín Rồi @Canva✨ Văn án:Tất cả những mối tình yêu thầm gặp lại sau một khoảng thời gian xa cách đều là những cái bẫy đã được lên men từ rất lâu về trước.Tác phẩm "Rất muốn cắn đôi tai của anh" được Nguyễn Dụ đăng tải trên Tấn Giang bị nghi ngờ là đạo nhái.Cô đăng status trên Weibo nói rằng: "Có trời mới biết rằng câu chuyện yêu thầm này chính là trải nghiệm của chính bản thân tôi thời còn đi học".Tác giả phía bên kia đã gọi một cuộc điện thoại: "Anh ơi, hình như em....tìm được người yêu thầm anh rồi".Mấy ngày sau, Nguyễn Dụ đã bị người ta tìm ra thông tin cá nhân, cô nhìn nguyên mẫu cho nam chính trong tiểu thuyết của mình thì xua tay nói rằng: "Tôi không quen, không quen mà...."Hứa Hoài Tụng cười cười cắn răng nói: Đến cả tai anh, em cũng cắn rồi, sao giờ lại giả ngốc có phải là hơi muộn không?✨ Vở kịch nhỏ:Hứa: Kinh nghiệm yêu đương thì không có, sao lại viết cảnh hôn giỏi thế nhỉ?Nguyễn: Em chưa ăn thịt heo, cũng chưa thấy heo chạy bao giờ.....Anh, anh làm gì thế?Hứa: Bón thịt lợn cho em ăn✨ Note: VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI BẤT CỨ NƠI ĐÂU MÀ KHÔNG GHI CHÚ NGƯỜI DỊCH, VUI LÒNG TÔN TRỌNG CÔNG SỨC CỦA NGƯỜI DỊCHTruyện chỉ được đăng trên Wattpad, muốn tìm hiểu về các tác phẩm khác có thể ghé thăm fanpage Facebook của mình nhaFacebook: h…