Tác giả:Phương Xì Trúc TinaNgọc Lập là một chàng trai nhỏ nhắn,nhưng là giám đốc của một công ty có doanh thu đứng top tại Việt Nam hiện tại.Hồng Tú là chủ tịch mới của công ty HH và anh đã lỡ va vào một cậu trai dáng người khá nhỏ vào ngày đầu tiên làm việc...…
Author: HuangxiaoweiThể loại: Ngược, HECouple : Minayeon ( Mina x Nayeon ), Twice.Tình trạng: Hoàn. 7 Chap và 1 BonusĐôi lời .Lâu rồi mình mới viết Fic lại, cũng là Fic đầu tiên của Twice mà mình viết.Về phần Fic thì mình viết hoàn rồi, vì bản thân mình ghét chờ Chap ra sau đó bị Drop nên đã viết xong rồi mới Post. Giờ mình chỉ tốn thời gian edit kỹ lại thôi à, người đọc cũng không cần chờ lâu :D.Còn về phần văn của mình, mình cảm thấy không được ổn lắm, có gì mọi người cho ý kiến mình sẽ edit lại tốt hơn.Có bạn nào muốn lấy Fic đi qua nơi khác hay edit lại thì nhớ nói với Au nhé. Cảm ơn ^^Cảm ơn vì đã đọc :D.…
⭕Là cừu nhưng cũng là sóiMuốn đảo chính? Đừng hòng !⭕ Truyện của tác giả Bunie Yan - Tiểu Yêu Tham Ăn thuộc team #Surguei ⭕ Không chuyển ver khi chưa có sự cho phép của tác giả và team…
Cả tập đoàn gia tộc nhà họ Park hết lần này đến lần khác giành nhau báo mộng cho Park Jisung. Nhưng lần nào cậu cũng làm các cụ vô cùng thất vọng. Bởi Jisung cứ ra tới tiệm xổ số gặp con trai chủ tiệm Zhong Chenle là quên hết sạch dãy số được báo mộng.…
Do tui vã qá thoi các bác ạ UwUCp: XiaoAe, Chi/TatarLi, ChongXing, KaeLuc, Cynonari, Haikaveh,....Tui k thích switch cho lắm =(Có mấy doujinshi tiếng anh nên cuối trang tui có để phần dịch cho bạn nào ko hiểu nhéDịch còn hơi lủng củng mong các bạn thông cảm --No war pls--Drop vô thời hạn (tui vẫn còn chơi)…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…
'Lời nói ra chưa chắc đã thật lòng, điều thấy được chưa chắc đã là sự thật,mối quan hệ được xác định chưa chắc đã bền lâu, nhưng mối quan hệ đã bỏ lỡ, ngàn kiếp chưa chắc đã quên được "Jeong Jihoon×Lee SanghyeokChovy×Faker…
Trương Hân và Hứa Dương Ngọc Trác là thanh mai trúc mã, từng hứa sẽ cưới nhau khi mới 10 tuổi. Tình cảm lớn dần theo năm tháng, họ yêu nhau, kết hôn và tưởng chừng sẽ hạnh phúc mãi mãi. Thế nhưng... có thật sự là như vậy không?…
🐾 Tác giả: EvanesceABO, Diễn đàn, cp chính Nguyên Châu Luật, cp phụ Lâm Trận Mài ThươngDiễn Viên Cháo x Ca Sĩ Nguyên,Thời Gian: 5 năm sau khi Into1 giải tán.Đọc cho vui, đừng coi là thật.Truyện dịch đã được sự cho phép của tác giảbản dịch thuộc về blog Đôi Bàn Tay Em Là Điều Lãng Mạn Nhất…
Ở đây là truyện mình viết cho OTP RenHeng (Blade x Dan Heng) của Honkai Star Rail.Chắc chắn sẽ có tag OOC, ngoài ra sẽ có nhiều thứ mình tưởng tượng ra nên sẽ không giống cốt truyện trong game. Hoan hỉ bỏ qua nha mọi người.Ai đu khác OTP xin đừng vô đây buông lời cay đắng.…