Một việc dù có thú vị đến đâu nhưng cứ lặp lại mãi thì dù là kẻ siêng năng nhất cũng cảm thấy chán nản....ai cũng có mong ước của mình và luôn cần một ai đó bên cạnh làm đồng hành...…
-Tên T/g: Kavin <3-Tên truyện: [Allharry/ABO] Kẻ tồn tại là kẻ được yêu...-nội dung-Em yêu họ như cách mà họ yêu những cô gái khác nhưng mà em chả bao giờ được đáp trả tình yêu từ họ... Em buồn lắm, em không dám tỏ tình.. Em chết đi vào năm em được 37 tuổi. Em đã tự tử , cho rằng tự tử là nơi em được giải thoát nhưng mà em lại xuyên không vào thế giới khác..-------------⚠️Warning ⚠️Truyện không giống gốc? Nhân vật sẽ OOC! Truyện này có vài lúc bị Logic! Nếu xin ý tưởng thì comment, lấy đi không cho phép của Tác giả thì tự hiểu kết cục! Nhắc trước , H chỉ 12 -----------Kết cuối của truyện là HE hay SE thì tùy tâm trạng của Tác giả!…
Đây là truyện mình tự viết theo sở thích vì vậy nếu bạn nào không thích có thể bỏ qua, còn ai muốn theo thì mình xin cám ơn.Do mới viết nên còn non tay=> miễn gạch đá và cầu chỉ điểm nhiều hơn.Xin chân thành cảm ơn! -------------------------------------------------------------------------Văn án:Thuở thiếu thời có người từng nói với hắn:"ca ca,đừng lo ta sẽ luôn ở sau bảo vệ huynh"."Chỉ cần huynh ngoảnh lại là có thể nhìn thấy ta rồi.""Ca ca đừng sợ" Hắn nhìn ra trong đôi mắt của đứa trẻ có chút sợ hãi cùng lo lắng nhưng nó vẫn cố tỏ vẻ dũng cảm.Đôi mắt ấy thật đẹp, nó trong sáng đến nỗi người ta không thể nhìn ra dù chỉ một chút tạp chất.Thật đáng cười là một đứa trẻ trông ốm yếu thế kia mà lại muốn bảo vệ hắn.Hắn đã trở nên yếu đuối từ khi nào vậy?Sợ hãi sao? Đó là gì vậy?hắn không có.Bảo vệ? Một đại ma đầu như hắn còn cần người khác bảo vệ? Thật nực cười.Nhưng chẳng hiểu sao khi nhìn vào đôi mắt ấy hắn lại chẳng thể thốt ra được lời châm chọc nào.Nó quá chân thành...------Tám trăm năm sauGặp lại nhau trên cây cầu, vẫn đôi mắt ấy đứa trẻ khi xưa bây giờ đã là một vị thần lòng mang chúng sinh vạn vật khiến hắn không khỏi ngoảnh lại nhìn theo....Thần sao? Hắn chán ghét từ này... ----------------------------------------------------Thể loại:đam mỹ, huyền huyễn.Ngày đào hố: 15/6/2020.Ngày lấp hố: chưa biết.…
Vì em anh nguyện yêu cả thế giới được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Đường Gia Tam Thiếu. Nội dung phim là giấc mơ tình yêu ngọt ngào giữa "hiệp nữ đương thời" Lý Mộc Tử phóng khoáng và nam nhà văn nổi tiếng Trương Trường Cung…
(16+)Truyện chủ yếu là nói về cuộc đời của Thanh Vy, lâu lâu sẽ có những cảnh hơi nóng tăng phần kích thích và gay cấn cho truyện. Tác giả: Akina McCavourNhân vật chính: Lê Thanh Vy, Trần Quang Hải.Năm 8 tuổi Thanh Vy gặp tai nạn mất tích đồng thời cũng bị mất kí ức. Đến năm 16 tuổi, cứ ngỡ là cuộc sống thật hạnh phúc, được người cô yêu ngỏ lời, Lê Thanh Tú - cha ruột đích thân tìm đến nhận lại cô, biến cô trở thành tiểu thư của một gia đình giàu có, muốn gì cũng được thì sóng gió bắt đầu nổi lên, hết lần này đến lần khác ép cô vào đường cùng, đẩy cô xuống vực sâu của tuyệt vọng.…
Cứ tưởng quá khứ vẫn là quá khứ và sẽ bị thời gian chôn vùi nhưng rồi chúa trời lại đưa họ gặp nhau khi cứ tưởng rằng mọi thứ đã kết thúc . Mở ra một trang mới cho cuộc tình đang dở dang với những điều giấu kín trong tâm .…
Cứ ngỡ 3 năm cấp 3 sẽ trải qua một cách êm đẹp nhưng từ khi cậu xuất hiện mọi thứ đã thay đổi.Tình đầu năm 17 tuổi sẽ khiến người ta nhớ mãi khôn nguôi.Cùng cậu cười,cùng cậu khóc tất cả đã như một thói quen- Ê sao lại tặng tôi xương rồng thế?- Bởi vì xương rồng,tớ thích cậu!Liệu tất cả rồi sẽ hạnh phúc?Hay lại sẽ đi theo một định lí vẫn luôn trường tồn với thời gian:"Người bên bạn năm 17 tuổi sẽ chẳng thể cùng bạn đi đến cuối con đường?…
Phía xa xăm trong khu rừng kia, có anh khỉ và em ếch đang ngồi thẫn thờ, họ nghĩ gì vậy nhỉ?• 🐵🐸 đa vũ trụ.• Chap tuy ngắn nhưng được cái lòng vòng thì dài. 🧌tớ cảm ơn đã đọc, iu các babi nhìu 🫰🏻…
Đây là một vài đoạn mà mình viết khi cảm xúc không được ổn định cho lắm.Hầu hết mình viết để giải toả tâm trạng và mình không khuyến cáo bạn nào có tâm lý yếu nên đọc nó.Mình biết là các bạn không để ý và cũng không đọc đâu nhưng mình không muốn mọi người bị cuốn theo dòng cảm xúc của mình.Mình khá ghét việc bị "người lạ" nắm bắt cảm xúc của bản thân nên thông cảm=)))…