Tâm Nguyện Khó Yên
Tác giả: Tiểu Trì HàTóm tắt:Tuyết thời gian: Tất cả mới bắt đầu.Người của mỗi thế giới đều tới.Link: https://meiyou47618.lofter.com/post/4c4d1e54_2b442d9e0…
Tác giả: Tiểu Trì HàTóm tắt:Tuyết thời gian: Tất cả mới bắt đầu.Người của mỗi thế giới đều tới.Link: https://meiyou47618.lofter.com/post/4c4d1e54_2b442d9e0…
Năm đó có 2 nam diễn viên Thái được fan đẩy thuyền nghĩ rằng tình cảm giữa họ là thật, cho đến khi 1 trong 2 công khai người yêu từ đó tôi không còn thấy họ xuất hiện cùng nhau nữa.P/s: Truyện và đời thực không liên quan gì nhau…
Tittle: HanahakiAuthor: Kinoshita KanaCategory: twoshort, BG, tình cảmStatus: FinishedSummary:" Hanahaki disease là một căn bệnh sinh ra từ những mối đơn phương; lồng ngực của người bệnh sẽ sản sinh ra những cánh hoa và tự giải phóng chúng ra theo đường miệng - như nôn, hoặc ho, trong suốt thời gian bị giày vò trong thứ tình cảm không bao giờ được hồi đáp ấy.Hanahaki khá hiếm gặp, với tỉ lệ là một trên một trăm ngàn người.Bệnh có thể được chữa khỏi nhờ phẫu thuật, nhưng tất cả những xúc cảm nồng nhiệt kia cũng sẽ biến mất theo đó.Có một cách khác cũng có thể chữa khỏi căn bệnh này, đó là khi tình cảm của 'người bệnh' được đáp lại.Nhưng nếu hanahaki mãi mãi không được chữa lành, 'người bệnh' sẽ chết. "…
sg nắng hay mưachel…
"hồi đó anh bị sét đánh mà không chết.""sao không chết?""em hỏi câu khác thì chết à?""phải đổi à, ok.""ui sao anh lại bị sét đánh??""tại hồi đó anh gặp em."…
Đêm diễn cuối cùng -- Sân khấu đầu tiên…
Perth và Saint từ hai người xa lạ mang hai vết thương lòng khác nhau. Đinh mệnh xoay vần cho họ gặp nhau, cứ ngỡ đâu không là gì của nhau chỉ là người qua đường vô tình gặp nhau. Vậy mà họ lại bù đắp cho nhau lấp đầy khoảng trống cô đơn trong lòng và xoa dịu vết thương cho nhau.Saint giúp Perth tin tưởng vào tình yêu sau những tổn thương, từ ba mẹ để lại.Perth giúp Saint có động lực, tự tin để mạnh mẽ bước về phía trước mà quên đi nỗi mặc cảm của bản thân.Vào một ngày Perth đến bên nói với Saint không phải câu anh yêu em, cũng chẳng phải câu anh thích em mà là ""Mình yêu nhau đi!""…
Tác giả: Tôi không phải Tiểu Thất (我不是晓七)Edit: Bamboo724Thể loại: Tiểu thuyết huyền huyễnVăn án:Xuyên không đến thế giới huyền ảo tu tiên, trở thành thiếu tông chủ ma đạo, Lục Trầm thức tỉnh hệ thống tự cứu của phản diện. Hắn vốn định dẫm lên con cưng của khí vận, cưới thánh nữ của các tộc, bước lên đỉnh cao cuộc đời! Nhưng hệ thống lại báo cho Lục Trầm rằng anh chính là phản diện cuối cùng của thế giới này, tương lai sẽ bị nhân vật chính dùng làm bàn đạp, bị nhân vật chính tiêu diệt! Lục Trầm: "Cái gì! Ta lại không phải nhân vật chính?" Hệ thống: "Ký chủ là phản diện lớn nhất của thế giới này, hệ thống này cam kết giúp ký chủ tự cứu, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ giúp nhân vật chính trưởng thành, đạt đủ độ hảo cảm của nhân vật chính là có thể tránh được kết cục tử vong." Hệ thống của người khác giúp ký chủ đi lên đỉnh cao, hệ thống của Lục Trầm lại ép hắn làm kẻ nịnh nọt để tăng độ hảo cảm! Để bảo toàn mạng sống, Lục Trầm quyết định cố gắng hết sức để có quan hệ tốt với nhân vật chính. Ai ngờ, khi độ hảo cảm dần tăng lên, ánh mắt nhân vật chính nhìn Lục Trầm ngày càng kỳ lạ. Nhà ai lại có nhân vật chính thích nhìn chằm chằm vào mặt phản diện cả ngày rồi cười ngây ngô như vậy chứ!Lục Trầm: "Nhân vật chính, tay ngươi để trên eo ta có thể đừng động lung tung được không!"____Chú ý: Đây là truyện song nam chính, viết theo phong cách dành cho nam! Những ai không thích nên cân nhắc trước khi đọc!…
Một lần cảm nắng kéo dài tận 7 năm.Tác giả: Phương Rùa Tôi kể bạn nghe một tình yêu lạ... Đó vẫn là một mối tình đơn phương chưa có điểm dừng, bởi, dù đã 7 năm, hình bóng cậu vẫn chưa hề phai nhạt trong tâm trí tôi. Tình yêu đơn phương quả thực rất giống một thanh chocolate đen. Vị đắng nhiều hơn ngọt nhưng để lại một dư vị thật đậm sâu, làm chúng ta muốn cắn thêm miếng nữa để cảm nhận hương vị quyến rũ đó. Thanh chocolate đen, thơm mùi cacao, ăn chẳng ngán, tuy chẳng ngọt vẫn làm ta mê mẩn. Cũng giống như tình yêu đơn phương, dù đắng, dù chẳng đi về đâu vẫn khiến ta vì chút ngọt ngào thoảng qua mà đâm đầu. Tình yêu giống như chất gây nghiện, đã thử sẽ lún sâu, đến cuối chẳng thể thoát ra nổi, để bản thân chìm trong vòng xoáy phức tạp của cảm xúc. Nhưng dư vị ngọt ngào sẽ còn mãi, để lại trong tâm trí tôi những kí ức đẹp nhất. Để tôi kể bạn nghe một tình yêu lạ, chuyện tình trong sáng của một cô gái thơ ngây đã lỡ phải lòng cậu bạn cùng bàn...…
Viết về cuộc sống của Bâng, Jiro ở GMHP/S: mọi thứ đều là truyện, không có thật nha…
Một tình yêu trong sáng của Vy, một người học sinh dành cho cô Vân, giáo viên chủ nhiệm lớp mình. Vy luôn quan tâm và dành những thứ tốt đẹp cho cô Vân. Đến một khoảng thời gian dài, Vy đã quyết định sẽ thổ lộ tâm tư tình cảm của mình cho cô Vân. Và rồi..…
Xin chào các cậu, đây là một fic tầm thường trong nhiều fic tầm thường khác của tớ. Fic này được tạo ra chỉ là j4f, tớ biết mình nên có tâm hơn về cái mô tả fic của tớ nhưng xin lỗi, tớ chỉ giỏi viết lan man.. Fic viết về cảm tưởng của tớ về các char tớ yêu thích, và nó được tạo ra chỉ để thõa mãn thói viết văn dài lan man và lủng củng của tớ, tớ không trông mong các cậu yêu thích nó hay ủng hộ, nếu các cậu không thích thì các cậu có thể click back, không nhất thiết các bạn phải vào nói fic tớ.Nếu các cậu thích nó và ủng hộ nó, tớ chỉ mong các cậu cmt, không nhất thiết phải vote cho fic ạ, có thể là nhận xét hay nêu cảm nghĩ chung chăng? Vì đây là lần đầu tớ viết các cảm tưởng về nhân vật mà mình ấn tượng, husbando hay waifu của tớ và nó chỉ ấn định trong vài Fandom, mong các cậu không phiền. Một lần nữa, xin chân thành xin lỗi vì phần giới thiệu dài loằng ngoằng mà chả ra vào đâu và cả cách hành văn của tớ..…
Em đã thắp sáng trong tôi ngọn lửa hi vọng~…
Tôi là một cô gái rất hậu đậu, ít nói, không quan tâm bất cứ thứ gì xung quanh. Nhưng từ khi có cậu ấy xuất hiện tôi đã thay đổi.…
[tổng hợp oneshot][Đọc kỹ warning ở chương đầu]Author: CuSO4Couple: Tấn Khoa x Phoenix (Updating)…
Một chút nắng mùa hạ.Một chút hoài niệm về mối tình tuổi 17 của hai ta.Lưu ý: tất cả chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không áp đặt lên người thật.Chúc các cậu đọc truyện vui vẻ, góp ý cho tớ nhé 💗🐆🍪…
Viết cho một ngày mưa buồn......…
Mười ba năm trước, Minh Nguyệt kiên trì theo đuổi anh suốt một ngàn bốn trăm năm mươi chín ngày. Anh dứt khoát ra đi, chẳng quay đầu đáp lại.Mười ba năm sau, anh đột ngột trở về. Minh Nguyệt lùi một bước, anh chủ động tiến ba bước. Minh Nguyệt càng muốn vạch rõ ranh giới, anh càng tích cực xoá đi."Con người anh đúng là không có gì ngoài kiêu ngạo. Có thể trích một phần ra làm việc hữu ích nào khác không?""Không, toàn bộ kiêu ngạo của anh đều bận lắm.""Bận làm gì?""Yêu em."Tình cảm đôi khi đơn giản là chỉ cần thời gian để xác nhận. Đến một lúc nào đó người ta sẽ nhận ra, dù có ra sức phủ định đến mức nào, tiềm thức vẫn không chối bỏ được yêu thương.Drago chính là điểm giao của rất-nhiều-chân-lý như vậy.Hệ liệt này bắt đầu bằng một câu chuyện nhẹ nhàng thôi.Dành cho những ai tìm kiếm ở đời ngọt ngào, dịu dàng từ những câu chuyện tình....P/s: "Nhưng mãi mãi trong những năm tháng của cuộc đời, tôi sẽ vẫn là một mắt xích giữa những vòng tròn của các mối quan hệ, của những trò đùa, những vở kịch, những thước phim dài hàng chục năm mà tôi vốn chỉ là một vai diễn."*Dành tặng bạn tôi, cảm ơn thật nhiều, VTGA.…
Tên: "Lùi Một Bước Biển Rộng Trời Xanh"Tác giả: Miêu Miêu Thích Viết. Thể loại: Hiện đại, anh em không cùng huyết thống, ABO, ngược tâm. "Thật xin lỗi, anh..." Khi tay anh ấy sắp chạm vào đầu cậu, không hiểu sao cậu lại nhớ đến những lần cậu thấy anh bên người khác, rồi cả những lời anh nói hôm qua... Cạnh. Cậu hoảng hốt lùi về sau né tránh khiến cái ghế bị ngã ra sàn, bàn tay anh cũng dừng lại giữa khoảng không của cả hai. Cậu chợt nhận ra mình vừa làm gì, bối rối muốn giải thích, nhưng lại không biết phải giải thích điều gì, vì vậy chỉ có thể lắp bắp lặp lại "Thật xin lỗi, em, em chỉ là, chỉ là..." Anh cũng sực tỉnh, nhẹ nhàng nở một nụ cười rồi đưa tay muốn vuốt ve đầu cậu như mọi lần để bảo: "Không sao đâu." Nhưng, cậu lùi về sau, bàn tay anh lần nữa dừng giữa không trung, nụ cười đọng lại, căn phòng lần thứ hai rơi vào yên tĩnh. Cậu hít sâu một hơi, lặng lẽ nắm chặt tay để kiềm chế những đau khổ, khó chịu, chán ghét cùng sự yếu đuối của bản thân vào trong rồi ngẩng đầu mỉm cười nhìn anh, ra vẻ nhẹ nhàng như bình thường nói: "Haha, tại tối qua em có đọc vài tài liệu thấy người ta bảo Alpha và Omega không phải bạn đời của nhau thì không nên tiếp xúc quá gần nhau nên theo bản năng né tránh haha..." Cậu gượng cười nhìn vào mắt anh, đôi mắt nâu mềm mại dường như ánh lên chút gì đó tổn thương khiến cậu nhanh chóng nghiêng đầu né tránh. "Nhưng chúng ta là anh em mà... Từ nhỏ đã luôn gần gũi với nhau..." Anh lắp bắp, giọng nói có chút bối rối hiếm thấy..._________Nguồn ảnh: T…
Cái đau tê tái khi nghe thấy những ngôn từ độc ác của người mình thích là như thế nào?"Tao không muốn làm bạn với mày nữa".Và, khi bạn đang hi vọng vế sau là một câu chuyện ngôn tình màu hường nào đó, thì những gì sau đấy, chỉ là cái mỉm cười tươi tắn của cậu với 1 cô bạn xinh xắn khác mà thôi. Bài dự thi mang tựa đề "Nhật kí thanh xuân" của Pon Rika.-7/1/2016Là một bài dự thi, đồng thời cũng là lời nhắn đến người bạn của tôi. Thật sự xin lỗi cậu.Nếu cậu đọc đến đây, thì xin hãy hiểu một điều rằng, tôi không hề muốn trách móc cậu. Từ tận đáy lòng mình, tôi luôn muốn nói một lời yêu thầm lặng...Cover by _-MocDi-_Update 27/4/2018: Hồi đấy dạt dào cảm xúc thế nhờ :v…