Ánh Dương Trong Đêm
Cô ấm áp, dịu dàng như mùa xuân tươi đẹp .... Cô tỏa nắng, hoạt bát như ngày hạ tinh nghịch... Cô tĩnh lặng, yên bình như mặt biển vào thu .... Cô mềm mại, nhẹ nhành như bông tuyết ngày đông ... § ---------- § Anh vô tình, lãnh huyết như ma vương âm phủ ... Anh cao ngạo, kiêu hãnh như đế vương tôn quý ... Anh lạnh lùng, tàn khốc như vị thần sa đọa ... Anh mạnh mẽ, hoang dã như mãnh thú rừng sâu.. § ---------- § Cô và Anh vốn dĩ là hai người ở hai thế giới khác biệt, nhưng trớ trêu thay duyên phận đùa cợt, đem Cô lại gần bên Anh. Khiến Cô từng bước từng bước đi vào cuộc đời đơn độc của Anh. Khiến Cô từng chút từng chút đi vào tim Anh, rồi từng bước phá vỡ đi sự lạnh lùng, cao ngạo của vị vương giả nơi âm ti đen tối ...... Cô là mặt trời tỏa nắng muôn vật, Anh là ác quỷ trong đêm tối hiu quạnh. Cô vô tình hay cố ý nhẹ bước vào cuộc sống của Anh ? Điều đó giờ đây đã không còn quan trọng ! Nếu định mệnh đã buộc Cô lại bên Anh, vậy thì cứ mặc kệ tất thẩy mà nắm lấy Cô, trói buộc cô bên mình .... ! Cô đến bên Anh với nụ cười chân thành và tươi mát nhất, đẹp đẽ như ánh ban mai, khiến cho cuộc đời cô độc của Anh trở nên tươi sáng, khiến cho bóng đêm quanh Anh trở nên rực rỡ, khiến cho Anh cảm nhận được cái gọi là ấm áp dù là đêm đông giá rét ... ! Cô là ánh dương rực rỡ, nồng ấm sưởi ấm sự giá lạnh, âm u trong bóng tối nơi Anh ngự trị cùng những linh hồn tội đày, hoang dã ....…