Chào mừng mọi người đến với bộ Đoản văn Khải Nguyên này! Đây xem như là đứa con là tất cả ad trong page cùng "tạo" ra nên chúng mình hy vọng mọi người KHÔNG MANG RA NGOÀI HAY CHUYỂN VER mà chưa được chúng mình đồng ý. Trong quá trình viết và cho ra "sản phẩm" chúng mình không chắc chắn rằng "sản phẩm" sẽ hoàn hảo, nhưng chắc chắn rằng chúng mình sẽ chấp nhận cũng như là tiếp thu (một số) ý kiến (hay) của mọi người. À ờm...có lẽ là hết rồi! Vào đọc thôi~16/11/2017#HTC#KarRoySweetyFlavour…
Có lẽ bây giờ, Jeon Jungkook đã có thể thoải mái sải tung đôi cánh của mình, nhưng đôi cánh của Kim Taehyung đã không còn có được sự tự tin được như vậy nữa...…
Đây là câu chuyện kể về cuộc trả thù của các đại tỷ đối với chị gái cùng cha khác mẹ của Thiên Yết cùng vs đám bạn của ả cho chị gái Thiên Hạt của mình. Và câu chuyện tình yêu của họ trong giới hắc đạo.…
#dễ thương #đáng yêu 2 từ để miêu tả cho tập truyện tràn đầy sắc màu ở phía trước.Truyện mình tự viết nên mong mọi người không copy trên mọi hình thức.Mong là câu chuyện sẽ làm bạn cảm thấy cuộc đời này vẫn còn rất nhiều điều đáng yêu và đáng sống :3…
Tưởng chừng như ta sinh ra không phải dành cho nhau, nhưng đâu ai biết trước được điều gì? Ta có thể cùng nhau đi đến cuối cuộc đời hay chỉ là trạm dừng chân của tuổi trẻ?…
Ai rồi cũng phải trải qua những bi thương, thảm kịch của cuộc đời, đôi lúc sẽ muốn chết đi nhưng vì sự xinh đẹp của thế giới tàn nhẫn này lại muốn ở lại. Eun Jungryu cũng vậy, cô ấy luôn khát khao về tình bạn, tình yêu để có thể vượt qua những thăng trầm trong cái giá rét của cuộc sống này, tuy nhiên cuộc sống không đáp lại cho cô gái nhỏ của chúng ta những điều tốt đẹp mà luôn mang đến sự tàn khốc, những cái khiến tâm lí của cô học sinh chưa nhận bằng tốt nghiệp rơi vào tuyệt vọng. 18 tuổi cô đã phải nằm trên giường bệnh bởi căn bệnh ung thư đã đến giai đoạn cuối, không bạn bè, không gia đình ở bên. cuộc sống của cô vốn dĩ cũng đi dần vào lối hẻm tối tăm nhất của cuộc đời, thú vui của cô là đọc tiểu thuyết để quên đi những muộn phiền lo âu, nếu có thể ước tôi sẽ ước gì cô ấy có thể mạnh mẽ như những nhân vật trong cuốn tiểu thuyết đó. ngày cuối cùng trước khi trên thế gian này, o. Cô gái của chúng ta dần dần thiếp đi trong giấc ngủ đó, tay vẫn nắm chặt cuốn "nếu có thể" với mong muốn "nếu có thể, hãy cho tôi sống 1 lần nữa, sống 1 cuộc sống bình yên và hạnh phúc với sự yêu thương của mọi người".…
- Máu và nước mắt . . .Không gian đắm chìm trong yên lặng Bóng tối . . ! là thứ em sợ nhất . .Đừng bỏ mặt em . . Hyungie . .. .- Đồ ngốc , hyung sinh ra là để bảo vệ em Tình yêu của chúng ta . . không ai có thể ngăn cản được…
một nơi lạ, rất lạkhông thể cảm nhận xin đừng thả lời cay đắngcó cùng chí hướng xin dừng chân tại đây và thưởng thức chút vị tình"em có cảm giác khác với anh không? ý anh là tình cảm trên mức anh em""cho phép anh nâng cấp từ anh trai thành anh yêu nhé"…
" 9 năm trước em có thể thẳng thắn nói yêu anh, tự tin rằng anh không thể chối bỏ lời tỏ tình ấy.Sau 9 năm em vẫn có thể thẳng thắn khẳng định tình yêu này, nhưng sự tự tin năm xưa lại chẳng còn...Taehyung - em không biết liệu chậu cúc tây anh còn giữ không, nhưng những bông thuỷ tiên bên ô cửa sổ vẫn luôn bung nở mỗi dịp xuân về..."…
Chỉ là đang cực kì cuồng Pặc Hun Fan Pặc Hun bay vào đọc nha, hãy tưởng tượng mình là nữ chínhMong các mén đọc và ủng hộ tớ <3P/s: Tự nhiên hứng lên muốn viết fic này mặc dù fic đầu tay chưa hoàn TT. TTPark Ji Hoon I <3 U…
Đã đọc ở đâu đó: Tại những năm tháng không thể đưa ra lời hứa hẹn nhất. Tôi lại gặp được người làm tôi muốn dùng cả đời của mình mà hứa hẹn."Quân Quân" - tôi cười - "Em yêu anh""Nhọc sức ươm hồng, hồng chẳng nởVô tình gặp liễu, liễu xanh um"- Tác giả có điều muốn nói: Thế gian này làm gì có cái nào là hoàn hảo? Nếu nói cuộc đời có thể viết nên một câu truyện, biến đổi khôn lường, chỉ có một cái kết - OE.…
Một ông chủ nghiêm túc lạnh lùng, thích bắt nạt nhân viên.Một cô nhân viên luôn sẵn sàng chống đối ông chủ mọi lúc mọi nơi, và luôn tìm cách "chuồn".Nhưng Tôn ngộ không dù có bảy mươi hai phép biến hóa vẫn không thể thoát khỏi bàn tay của Phật tổ như lai. Cho nên "cô bảo mẫu bất đắc dĩ" à, hãy nhận mệnh đi.…