produce101.ss2 • hazard
về những chàng trai của tôi.(c) -moonluna…
về những chàng trai của tôi.(c) -moonluna…
- xin chào, hôm nay anh lại ghé qua mua hoa à?- vâng_hội người già thích uống trà, xem hoa…
em có kế hoạch nào tối nay không? nếu không thì đi hẹn hò với anh nhé!…
"Nhờ có anh, em không sợ mình sẽ lạc lối, vì em luôn có nơi để trở về, là về nhà, về với anh."…
| Cho Seungyoun x Nam Dohyon | ❤…
cho những thứ cảm xúc trộn lẫn không thể gọi tên.cho cậu, người thích những cơn mưa và màu xám.cho cậu, cây kem choco của mình.…
gió nhẹ, mặt nước gợi sóng lăn tăn. tràn ra ngoài.…
Kim Doyoung để tóc đen đẹp lắm.Lee Taeyong thích mái tóc đen của Kim Doyoung.Với cả, thích Doyoung nữa.…
trên đời này có hai thứ không thể nắm giữ,một là chuyện cũ,hai là mưa hoa bay;;;…
Mình post lại 1 số đoản trước đây đã từng post trên page của mình ^^ giờ nhìn lại nó không còn đc như xưa nữa mình thực sự rất buồn,đã cố vớt vát nhưng không đcbản thân sẽ không quên được nó và đây là nơi lưu lại những gì chúng tôi cóMình không dám lưu cả đoản của các ad khác vào đây vì giờ mỗi người một góc rồi,nếu tình cờ mng đọc đc thì pm lại nhé!! Thực sự xin lỗi Mèo,Nu,Gà,Shuu#TeamDoanvankhainguyentyhoanhcouple…
Và tôi tình cờ gặp lại em, ở Berlin vào một ngày mưa không nắng.…
Đây là một câu chuyện ngắn , kể về một tình bạn . Không mang những cảm xúc của tình yêu, không theo bất cứ mô típ nàoVì là truyện mới nên mình rất mong những ý kiến từ mọi người. Mọi người nhận xét giúp mình nha…
Tên truyện: Anh cũng có ngày hôm nayTác giả: Diệp Phỉ NhiênEditor: MiklinhĐộ dài: 106 chương cả ngoại truyệnNguồn cv: wikidichConvertor: QingJuanVăn án 1:Thành Dao lần đầu tiên nhìn thấy Tiền Hằng, hoàn toàn không thể tìm điểm tương đồng giữa "cục u ác tính của ngành" với người đàn ông trước mặt. Người nọ cao lớn, anh tuấn, khí chất nổi bật, đặc biệt là đôi mắt cực kì mê người. Thành Dao không tin lời đồn, người đẹp như thế, sao có thể là u ác tính! Cho đến khi cô trúng đón hiểm...***Rồi khi cô cố thuyết phục ông chủ anh tuấn của mình tiếp nhận án kiện công ích. Khuôn mặt người nào đó vô cảm: "Cô cho rằng một luật sư thành công nên làm điều gì?" "Lấy tình yêu làm năng lượng?""Tôi họ gì?""Tiền!""Cho nên tôi chỉ biết lấy tiền làm năng lượng" Và khi cô yêu cầu tăng lương.Ông chủ của cô không tỏ ý kiên gì, nhưng tụ hội KTV tối ấy, Tiền Hằng tham gia lần đầu tiên, cũng tự mình đề điểm Thành Dao: "Đến lúc tỉnh mộng rồi!" Văn án 2:Thành Dao trong buổi họp thường niên uống quá nhiều nên chạy lên sân khấu, cầm microphone: "Tiền Hằng thì sao nào? Đối tác ghê gớm thì làm sao? Ông chủ quái vật thì sợ chắc? Tôi sẽ thăng chức, sẽ khiến hắn gọi tôi là bố! Tôi, Thành Dao, sẽ khiến hắn biết cái gì gọi là Anh! Cũng! Có! Ngày! Hôm! Nay! Ngày hôm đó, không ai có thể quên khuôn mặt đáng sợ của Tiền Hằng... Nhưng bọn họ không biết...Ngày hôm sau, Thành Dao bị Tiền Hằng dồn vào góc tường.Vẻ mặt Tiền Hằng vô cảm: "Tối hôm qua vừa lòng chưa? Bố?" Cp: Luật sư "u ác tính" và luật sư mới ra trường ; nam độc mi…
Thế loại: Ngược tâm, tình đơn phương, OE, tình yêu đại học.-------Theo đuổi một người lâu như vậy, bị từ chối nhiều như vậy, tin tưởng hão huyền lâu như vậy cuối cùng cô cũng cưới được người mình yêu. Nhìn người cô yêu bị ép hôn, trong lòng cô thập phần mãn nguyện, lúc đó cô chỉ nghĩ có 1 điều là: 'Cưới trước yêu sau.'Trong lễ cưới, lần đầu tiên anh hỏi cô 1 câu rằng:"Cô chắc chắn không hối hận?""Không hối hận!"Lần cuối cùng anh lại hỏi cô:"Có từng hối hận không?""Vĩnh viễn không hối hận!"Cứ như thế sống với nhau, vào lúc tình cảm còn chưa kịp nảy nở thì người mất người còn, cứ như vậy lỡ nhau, nuối tiếc cả một đời.t…
Là dân mới vào nghề, tinh thần lại hay lên mây. Chỉ là các đoạn con con mà thôi, chủ yếu là tán nhảm về hai cụ Cố Liệt - Địch Kỳ Dã: Một cái kim ốc tàng kiều, một quả tim vàng 24 kara bọc sắt, một quả còn nguyên quặng :))))))…
Tớ có bán nội y - cosplay 18+ bên instagram Ig : um.taboo mong mọi người follow để tớ thêm động lực bán vì đam mê ạ ❤️…
Đình Khiêm và Hiểu Khê lúc còn học chung trường Y, đã từng được mệnh danh là một cặp tài sắc vẹn toàn. Nhưng mọi người không biết vì lý do gì, họ lại chia tay nhau khi tốt nghiệp. Hiểu Khê sau đó nhận được học bổng du học tiến sĩ rồi đi học 3 năm và làm 4 năm ở nước ngoài.Sau 7 năm trở về thành phố này, nó vẫn nhẹ nhàng chào đón cô, chưa hề vồ vập, như thể nó đã chờ cô từ rất lâu, rất lâu rồi.Quán ăn cũ, nơi cô từng giới thiệu cho anh, nay vẫn vậy. Chỉ là ông bà chủ cũng đã già đi vài phần.Xe cô lướt qua, bỗng nhìn thấy được bóng dáng quen thuộc ngồi trong quán ăn món Hoa. Thật kì lạ, 7 năm cô trở về đây được có mấy lần, ấy vậy mà vẫn có thể gặp được anh giữa dòng người vội vã thế này.…
bởi vì anh là điều khó khăn nhất để em nói lời tạm biệt…