Công : chiếm hữu tâm cơ ( 30 tuổi)Thụ: ngốc nghếch hay dỗi (18 tuổi)Thể loại : Đam mỹ Tình trạng : chưa hoàn Ta là một tên người hầu ..mọi người thường gọi ta là đồ ngốc Chỉ có thiếu gia là không chê ta ngốc ,đối xử ôn nhu dịu dàng với ta ta dần dần yêu thiếu gia..cho đến khi chết lặng khi nghe tin thiếu gia sẽ kết hôn ..Ta ngu ngơ quyết định mang bảo bảo đi trốn ..nhưng không ngờ thiếu gia lại bắt được ta giọng lạnh lùng ôm lấy ta rồi thì thầm vào tai ta " Ninh Bảo !ngoan ,đừng chạy chúng ta cùng nhau trở về ..ngươi mãi mãi là của ta "…
[Tầm công ký] Lương thê hiền phụTác giả: Phương Mộc ĐảnThể loại: Phản xuyên, đam mỹ, quân hôn, sinh tử, mặt than tự bổ não quân nhân công x dịu dàng tự suy diễn công tử thụVăn ánChương Sở Kha từ nhỏ đã không có phụ mẫu, sống nương tựa ở nhà bá phụ, bá phụ bá mẫu nhân từ, biểu ca ôn nhu phóng khoáng, biểu đệ biểu muội đáng yêu hiểu chuyện, tuổi thơ của y trôi qua thật yên bình. Chiến loạn diễn ra, con tàu buôn hàng của biểu ca gặp phải thủy tặc, biểu ca may mắn được ngư dân cứu sống. Đi dạo một vòng quỷ môn quan trở về, biểu ca càng thêm tài giỏi, khí thế càng thêm bức người. Nhưng... tại sao ánh mắt của hắn nhìn y lại mang đầy vẻ thù hận chán ghét như vậy?Chương Sở Kha từ khi sinh ra đã được nâng niu mà lớn, muốn mưa được mưa, muốn gió được gió, không có thứ gì cậu muốn mà không có được, kể cả người đàn ông kia. Cậu muốn người đàn ông kia, và phải có được bằng mọi giá, từ ý muốn chuyển thành chấp niệm, rồi hóa thành thù hận. Người đàn ông kia... khiến cậu hiểu rằng, không phải thứ gì cậu muốn đều có thể có được, anh thật lạnh lùng, thật tàn nhẫn, cho đến khi cậu chết, anh cũng không quay đầu nhìn lại một cái, rốt cuộc cậu trả giá đắc như vậy để được cái gì? Kha Kha: "Ông xã, chúng ta mau dọn đi thôi, tên Tần Dữ Hào kia sắp đến bắt em rồi, hu hu..."Tần Dữ Hào: ... "Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em."Kha Kha: "Anh sẽ đi đánh anh ta sao?"Tần Dữ Hào: "Khụ, có thể."Kha Kha: "Vậy anh có đánh lại anh ta không, em và con có thể giúp anh một tay nha."Tần Dữ Hào bị vợ và con muốn đánh…
Mặc kệ tương lai sóng gió ra sao , chỉ cần biết bây giờ và nhất định là sau này hai người đều cần nhau là được .Nhưng cứ liên tục bỏ lỡ nhau . Liệu cuộc tình này sẽ đi về đâu ?…
Rất nhiều kỉ niệm đẹp và cũng có rất nhiều đau thương. Em không quên nó cũng chẳng nhớ đến. Chỉ là để trong tim đôi chút.Em nghe nói chị cũng chuẩn bị lên xe hoa. Rồi cưới người đó. Em muốn ở lại lắm nhưng cảm xúc của em nó không chịu lên mà oà khóc mất. Em nhận ra rồi khi yêu một người mình không cần ở bên người ta. Mà thấy được hạnh phúc của người đó cũng là đủ đối với em.Lúc trước, chị cất bước ra đi mấy năm liền mới về. Lần này đến lượt em đi. Và em đi, em sẽ bỏ lại chị, bỏ luôn làng Đô Hạ ở lại chăm sóc chị. Chị nói đúng bắt đầu ở đâu thì kết thúc ngày tại đó. Ngày mai, em ra bến đò ngồi quasau đó rồi đi. Nếu chị nói em có vương vấn hay không. Em xin trả lời là "Không."Coi như là lời nói dối cuối cùng em dành cho chị.Tác giả: Cô Phiễm @iamcophiem…
Em hay nói với chị, chỉ là chính em dù có sống vỏn vẹn được một ngày em cũng xin chấp nhận. Vậy thì sao? Trong cuộc hôn nhân chính cuộc đời mình, em chẳng nào đưa tay ra quyết định thì ngày nào em mới được chính em đây? Tác giả: Cô Phiễm @iamphiem…
Nó- 1 người từng là 1 con bé ngây thơ trong sáng nhưng rồi đã xảy ra 1 chuyện khiến nó trở thành 1 con bé độc ác,tàn nhẫn,máu lạnh,vô cảm trước tất cả mọi người. Hắn- chàng công tử đào hoa mà mọi cô gái đều muốn có. Hắn độc ác nhưng ko bằng nó, luôn tỏ ra lạnh lùng nhưng lại ấm áp vô cùng. Liệu hắn có thể cảm hoá đc con người máu lạnh như nó? Liệu hắn có thể xoá nhoà vết thương trong lòng nó? 2 con người 2 cá tính trái ngược nhau có thể ở bên nhau ko?…