[SanTake] Ái tử thi
Lần đầu viết:)…
Lần đầu viết:)…
Nữ chính trong tiểu thuyết đã bị hạ độc bởi một nhân vật phụ. Hắn đã bị phán "TỬ HÌNH" và cuộc đời của hắn đã bị kết liễu bởi hoàng tử trước mặt rất nhiều người, vị hoàng tử kia chính là nam chính, hắn đã chết thay cho thủ phạm là người khác. Một cô gái từ thế giới khác đã xuyên không vào cuốn tiểu thuyết đó, thật không may thay, cô lại xuyên vào nhân vật phụ bất hạnh kia, cô sẽ làm gì để thay đổi số phận hay chấp nhận cái kết lặp lại đó? Cô quyết định làm mọi chuyện khác gốc để có thể thay đổi kết cục bi thảm kia bằng cách cải trang thành nam. Cuộc đời cô có thay đổi hay không, mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu...…
Trở thành một hiệp sĩ, là một ước mơ xa sỉ đối với một kẻ lúc nào cũng là nhân vật phụ như tôi. Một lần, hãy cho tôi trở thành kẻ chiến thắng trong một lần thôi.…
Nói em nghe nào : " Giữa thiên thần yếu đuối và người con gái ác quỷ? Anh sẽ chọn ai để yêu? "…
Khi cậu đã vào đây và đọc những dòng chữ này có lẽ cậu đang mang nặng một nỗi buồn phải không?Đừng quá lo lắng nhé vì đã có tớ đây rồi. Từ giờ trở đi, cậu đã không còn phải một mình nữa, trên thế giới vốn dĩ có rất nhiều luôn dành tình yêu thương cho cậu mà. Mỉm cười lên nhé chàng trai cô gái của tớ! Hãy hít một hơi thật sâu và thả mình vào từng dòng tâm sự của tớ nhé! Chúc cậu một đời vui vẻ.…
Là chuyện về mối tình của bạn và V (bts)…
Tác phẩm: Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản DiệnTác giả: Mặc Hương Đồng Khứu/XúThể loại: đam mỹTruyện viết theo góc nhìn của nhân vật Lạc Băng Hà [fanfic]Văn có vấn đề, đang nằm trong bản thảo.Nguồn: Mặc Thanh Quân (Chu Hồng)…
Những câu chuyện rất nhỏ, là những cảm xúc của tôi sau khi đọc xong một quyển sách, xem xong một bộ phim, cũng có khi lại chính là tâm tư của bản thân. Tôi không chuyên văn, chỉ thình thoảng khi có quá nhiều suy nghĩ lưu chuyển trong lòng, lại không cầm lòng được, muốn cầm bút lên mà viết ra.…
Tên truyện: Hoa rơi trong mộng biết bao nhiêu (梦里花落知多少)Tác giả: Tam MaoNguồn: http://www.kanunu8.com/book3/7170/Giới thiệu nội dung: "Người đọc quyển sách này nhất định phải có trái tim biết yêu thương, tấm lòng cảm thông thấu hiểu. Để cảm nhận tình yêu, nước mắt của Tam Mao, để học cách quý trọng người bên cạnh mình qua mỗi trang sách mở ra."Edit: ThanhTập tản văn với những câu chuyện chất chứa nỗi buồn mang mác.…
Có khi nào anh nhìn lại...anh có cảm thấy có lỗi với em không?Tim em...đau quá!Cứu em với....…
Đã bao giờ bạn thắc mắc người ta cứ nói sẽ có một thiên thần giúp đỡ/yêu bạn chưa? Bạn luôn muốn biết thiên thần đó là ai đúng chứ? Thật ra thì người sẽ yêu bạn là một thiên sứ, không phải thiên thần. Thiên sứ và thiên thần có gì khác nhau? Với tôi, mỗi con người sinh ra mang trên vai một sứ mệnh, họ sẽ là người hiểu bạn nhất, là người tổn thương bạn hay là người yêu bạn dù chuyện gì xảy ra, đó chính là thiên sứ của bạn. Còn thiên thần, họ vốn không khác từng người trong chúng ta. Khác ở chỗ họ có năng lực để giúp đỡ những giấc mơ của bạn thành hiện thật.Đây là câu chuyện của những thiên thần mà tôi biết. Những người đã lãng quên cái quyền được yêu của chính mình và hành trình tìm kím thiên sứ của riêng họ.…
✨Tên truyện: Em là niềm vui đến muộn✨ Tác giả: Cố Liễu Chi✨ Thể loại: Tình yêu đô thị, tình hữu độc chung, ngọt văn, HE✨ Tóm tắt: Cửu biệt trùng phùng, hai bên yêu thầm✨ Nhân vật chính: Nguyễn Dụ, Hứa Hoài Tụng✨ Người dịch: Quả Mận Chín Rồi✨ Design bìa: Quả Mận Chín Rồi @Canva✨ Văn án:Tất cả những mối tình yêu thầm gặp lại sau một khoảng thời gian xa cách đều là những cái bẫy đã được lên men từ rất lâu về trước.Tác phẩm "Rất muốn cắn đôi tai của anh" được Nguyễn Dụ đăng tải trên Tấn Giang bị nghi ngờ là đạo nhái.Cô đăng status trên Weibo nói rằng: "Có trời mới biết rằng câu chuyện yêu thầm này chính là trải nghiệm của chính bản thân tôi thời còn đi học".Tác giả phía bên kia đã gọi một cuộc điện thoại: "Anh ơi, hình như em....tìm được người yêu thầm anh rồi".Mấy ngày sau, Nguyễn Dụ đã bị người ta tìm ra thông tin cá nhân, cô nhìn nguyên mẫu cho nam chính trong tiểu thuyết của mình thì xua tay nói rằng: "Tôi không quen, không quen mà...."Hứa Hoài Tụng cười cười cắn răng nói: Đến cả tai anh, em cũng cắn rồi, sao giờ lại giả ngốc có phải là hơi muộn không?✨ Vở kịch nhỏ:Hứa: Kinh nghiệm yêu đương thì không có, sao lại viết cảnh hôn giỏi thế nhỉ?Nguyễn: Em chưa ăn thịt heo, cũng chưa thấy heo chạy bao giờ.....Anh, anh làm gì thế?Hứa: Bón thịt lợn cho em ăn✨ Note: VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI BẤT CỨ NƠI ĐÂU MÀ KHÔNG GHI CHÚ NGƯỜI DỊCH, VUI LÒNG TÔN TRỌNG CÔNG SỨC CỦA NGƯỜI DỊCHTruyện chỉ được đăng trên Wattpad, muốn tìm hiểu về các tác phẩm khác có thể ghé thăm fanpage Facebook của mình nhaFacebook: h…
nhìn tên là bik…
Cả hai gieo mình xuống biển sâu,để rồi nhận lại gì?Truyện không giống đời thật.Truyện ship KhoaRin không phải RinKhoa hoặc RinKhoaRin⚠️…