Mối Tình Sinh Viên
Ngọt ngào hay cay đắng?…
Ngọt ngào hay cay đắng?…
Nếu bạn yêu thích truyện, hãy vào đây để ủng hộ tác giả:*Nguồn: http://kenhsinhvien.vn/topic/event-tong-hop-bai-thi-fanfic-vong-2.591125/…
Nếu bạn yêu thích truyện, hãy vào đây ủng hộ tác giả:*Nguồn: http://kenhsinhvien.vn/topic/oneshot-shiho-anh-yeu-em.373656/…
Làm gì có truyện kinh dị nào vừa nhảm lại vừa ngắnbanner truyện của tôi 😉…
lại 1 câu truyện oneshot hề chúa của tôi, xem đỡ dù tôi biết đéo có view đâu…
Nếu bạn yêu thích truyện, hãy vào đây ủng hộ tác giả:*Nguồn: http://kenhsinhvien.vn/topic/oneshot-mot-nguoi-hon-tram-nguoi.592103/#post-1974627…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Truyện về những thứ không thuộc ban ngày…
Tác giả:Hồ ĐồThể loại:Ngôn TìnhXuyên KhôngHệ thốngĐiền VănDịch giả : @linhvi751Văn án:Một ngày nọ Tô Thanh Hòa vừa trạch vừa lười sống lại trở thành một cô gái thôn nữ ở những năm sáu mươi.Vì để sống sót, Tô Thanh Hòa chỉ có thể không ngừng hoàn thành nhiệm vụ, trở thành một quân tẩu đủ tiêu chuẩn.[Đinh... Hoàn thành nhiệm vụ nấu cơm, nhận được một điểm kỹ năng nấu nướng, phần thưởng một cân thịt ba chỉ.][Đinh... Hoàn thành nhiệm vụ may vá, nhận được một điểm kỹ năng may vá, phần thưởng một mét vải bông.]Đinh......Phương châm sống của Tô Thanh Hòa chính là, chỉ có không nghĩ ra, chẳng có gì là không làm được.Nhắc nhở: Nữ chính vừa trạch vừa lười, nói khó nghe một xíu chính là hết ăn lại nằm.Mẹ nữ chính là bà mẹ chồng cực phẩm.Anh trai nữ chính là người cuồng giúp đỡ em gái...Chị dâu nữ chính âm thầm đấu với mẹ chồng, cứu vớt ông chồng não tàn...Một gia đình bất bình thường tụ họp.Khẩu hiệu nhà họ Tô: "Chúng ta là người một nhà phải tương thân tương ái."...Review:Tô Thanh Hòa - Một trạch nữ chính hiệu của thế kỷ 21 chuyên viết lách, ngoài ý muốn bị một hệ thống dẫn đến thập niên sáu mươi, bị cực phẩm vờn quanh, Tô Thanh Hòa phát hiện, mình chính là bảo bối trong lòng được cực phẩm che chở, là tròng mắt của bà mẹ cực phẩm, là hòn ngọc quý trên tay của ông anh cực phẩm, vì để sống sót trong năm mất mùa thiếu ăn thiếu mặc, vì để cho bà mẹ và ông anh trai cực phẩm của mình không bị làm bia đỡ đạn, Tô Thanh Hòa đành phải thay đổi thói quen lười biếng…
truyện đầu tay thôi nên viết còn non, đọc đừng cười hoặc cười luôn cũng được,thanks and enjoy…
Ngày của tôi…
Vương Thư An là một cô gái năm nay vừa tròn 15, xuất thân trong một gia đình bình thường, từ nhỏ được sống cùng với ba mẹ và 2 người anh trai. Nhưng cuộc sống lại không dễ dàng với cô gái nhỏ. Lưu Trạch Minh- một chàng trai 17 tuổi, là bạn thanh mai trúc mã với Thư An, gia đình anh cũng thuộc hàng khá giả, từ nhỏ vì sinh khó nên mẹ anh đã ra đi lúc anh mới chào đời.Ngô Bạch, chàng trai 18 tuổi, vì nhập học trễ mất 1 năm nên giờ làm bạn chung với Trạch Minh. Anh sống cùng với em gái cách anh 10 tuổi, ba mẹ bận đi công tác khá xa nên một năm về nhà chẳng được mấy khi. sở dĩ truyện có tên "Khi cô đơn em nhớ về ai?" là cái tên sẽ gắn liền với cuộc đời Thư An, cô gái khá là "overthinking", luôn suy nghĩ sự việc theo chiều hướng tiêu cực nhưng bọc ngoài là vẻ đẹp xinh xắn, trên môi luôn nở nụ cười, luôn mang lại tiếng cười cho mọi người xung quanh, là một cô gái năng lượng mà khó có ai nhận thức được đây là cô gái có dấu hiệu của trầm cảm. Em luôn cảm thấy cô đơn mỗi đêm, về đêm em sẽ vào góc phòng, tắt hết đèn, chỉ còn le lói ánh sáng của bóng đèn điện ngoài đường chiếu vào, em bắt đầu nhớ về kí ức xa xưa, nhớ về những người từng làm em vui, làm em buồn, em khóc, và kể cả nhớ về anh- một người em rất thương...…