(Vrene) Pic Vrene
Tặng pic Vrene này mọi người ơiii!P/s: Cùng 1 con A.R.M.Y đăng.Ờm, không tránh khỏi việc lặp pic đâu, ai lấy pic để viết truyện thì tag mị phát nha, ngồi đọc comment, share, folloe bình chọn hộ cho.…
Tặng pic Vrene này mọi người ơiii!P/s: Cùng 1 con A.R.M.Y đăng.Ờm, không tránh khỏi việc lặp pic đâu, ai lấy pic để viết truyện thì tag mị phát nha, ngồi đọc comment, share, folloe bình chọn hộ cho.…
Nhưng ta biết, đây là một câu chuyện có thật, nó sẽ không nhịp nhàng vần điệu như ca dao, tục ngữ, không mập mờ sâu xa như truyện ngụ ngôn, không tươi vui nhưng truyện cười, và cũng chẳng có một cái kết đẹp như truyện cổ tích. Đây gọi là ánh trăng của truyện cổ tích, sự thật luôn chìm dưới ánh sáng. Chỉ có ánh trăng mờ ảo, lập lòe mới có thể từng chút, từng chút khiến câu chuyện cổ tích này hiện lên với nét vẽ đau đớn, khổ sở và quằn quại thôi. Từ đây, bắt đầu một câu chuyện gọi là "Cổ tích bi ai". - Trấu, "Tích Trầu Cau"Ta thường nghe nói rằng cuộc đời của mỗi một con người chính là một câu chuyện. Vậy, đó có phải là truyện cổ tích không? Nếu phải, vậy thì có phải lúc nào truyện cổ tích cũng có hậu không? Ta không biết, nhưng nếu cuộc đời ta chính là một câu chuyện cổ tích thì hẳn nó sẽ không bao giờ có hậu, không bao giờ! - Cám, "Tấm Cám"Ai cũng bảo, làm hoàng hậu sẽ được hạnh phúc, ai cũng nói cuộc đời của con Tấm là câu truyện cổ tích mà ai cũng phải một lần mơ tưởng đến. Nhưng các người đâu phải là con Tấm thì sao có thể hiểu được nó? Chỉ có mình ta, ta chính là Tấm, thì ta mới biết rằng cổ tích không xuất hiện trong đời thực. Chỉ có con người, tự lực cánh sinh, tự mình cố gắng thôi. - Tấm, "Tấm Cám"…
1) Disclaimer (lời nhắc): - Gần như tất cả các nhân vật trong tác phẩm không thuộc sở hữu của tác giả. - Tác phẩm được viết không nhằm mục đích vì lợi nhuận. 2) Summary (Giới thiệu): Nói cho ngắn gọn, đây là tác phẩm Fanfiction thứ hai của mình. 3) Rating (Độ tuổi đọc): Trên mười ba tuổi. 4) Category (Thể loại truyện): Fanfiction (Tác phẩm / Nhân vật gốc chính: các nhân vật thuộc bản quyền sáng tác của DC Comics, CW Entertainment và các bên liên quan) 5) Status (Tình trạng truyện): Chưa hoàn thành. 6) Note: Mình ấn tượng với một Series truyền hình về siêu anh hùng của DC Comics do CW Entertainment sản xuất và phát hành nên mới viết ra Fanfiction này. Do mình không coi thường xuyên và cũng không tìm chuyên sâu, nên một số chi tiết hay nhân vật sẽ chẳng liên quan gì đến cốt truyện phiên bản gốc cả. Những ai đã biết rồi khi đọc Fic mình mong các bạn thông cảm. Đây là tác phẩm mình ra mắt sau khi nghỉ ngơi một thời gian dài để giải quyết các vấn đề cá nhân. Mình cảm ơn tất cả những ai đã ủng hộ mình trong thời gian qua và mong các bạn tiếp tục ủng hộ mình qua tác phẩm này. Mong các bạn sẽ nhận xét sau khi đọc xong mỗi chương. 7) Ảnh bìa tác phẩm là sản phẩm của cayloe.8) Ngày xuất bản: 24/09/2017.…
Một ngày đầy nắng, ở sân bay mọi người trong gia đình, bạn bè đang cùng nhau tiễn anh sang Mĩ không khí rất vui vẻ không có gì là chia xa và mọi người biết tương lai tươi đẹp đang đợi anh phía trước. Nhưng có hai trái tim lại không xa nhau, cô chỉ đứng im mà chả nói gì khuôn mặt chỉ mặn ra một nụ cười.... Một tay anh kéo cô ra khỏi đám đông.-"Không có gì muốn nói với tui à?"-"Mọi người nói hết rồi còn gì..."-"Nhưng quan trọng nhất vẫn là bà thôi."-"Vậy lên đường bình an nha."Trong lòng hai người đều hiểu rõ, hai người còn quá trẻ chỉ có một trái tim chân thành cho nhau nhưng tương lai phía trước còn đang đợi họ.-"Đợi một chút."-"Hả..?"-"Đợi tui một chút thôi,được chứ?"_anh rất mong đợi câu trả lời từ cô gái nhỏ trước mặt._"..tui không có nhiều kiên nhẫn đâu, ông liệu mà nhanh lên."Hai trái tim hiểu rõ nhau bổng lóe lên một tia vui vẻ:-"Hẹn nhau vào một ngày nắng, mình lại gặp nhau."Chúng ta ở tương lai liệu có nhau...-------------------------Hẹn nhau vào một ngày nắng là tác phẩm đầu tay của tác giả mong mọi người đón nhận, mọi lời góp ý hay thắc mắc mọi người có thể để lại đây ad sẽ cố gắng đón nhận và tiếp thu.Xin cảm ơn, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Quốc tế nổi danh công thủ thiên tài chuyên gia mực tu tận chỉ là một sáu tuổi tiểu quỷ đầuCủa hắn sinh ra từ đầu tới đuôi do nhân công quản chế cùng bồi dưỡng, đi vu tồn tinh tuyệt đối thành công ống nghiệm hài nhiHắn ba tuổi có thể công phá các quốc gia phòng ngự võng, bốn tuổi biên soạn ra không người có thể rách nát mình hệ thống phòng ngựNăm tuổi dương danh quốc tế, hôm nay sáu tuổi ——Hắn càng có dưới mặt đất Giáo Hoàng danh xưng là súng ống đạn dược thương mực cánh hoàng nhi tửMà nàng, là một trải qua mười năm huấn luyện, sáu năm xuất chiến kinh nghiệm chưa bao giờ từng thất thủ sát thủPhụng mệnh đuổi giết thiên tài chuyên gia mực tuMà, muốn giết mực tu cần phải trước hết giết mực cánh hoàng đoạn ngắn một:Tóc vàng bạc con mắt tà mị nam tử lộ vẻ mực cánh hoàng bản thân? Hắn không phải người phương Đông sao? Là ai cho nàng sai lầm tình báo —— đoạn ngắn hai:"Ngươi là ai?" Ngân sắc con ngươi, lóe lạnh như băng ngân quang, đâm vào người nhuệ khí ngàn điều."Ta là con trai của ngài mới thỉnh giáo sư dạy kèm ở nhà, tiên sinh" . Xinh đẹp cái cằm, mỉm cười nói giương, không thể chịu thua Ải Nhân nửa thanh."Ngươi có thể giáo cái gì?""Kiếm thuật, liberdade vật lộn cùng hằng ngày lễ nghi" ."Theo ta tới" .Kết quả, một hồi khoảng cách gần vật lộn, hao hết sức của chín trâu hai hổ mới khiến cho nàng có thể bảo trụ phần này công tác, cũng làm cho nàng rõ ràng hơn biết rõ, muốn giết mực cánh hoàng, khó càng thêm khó ——Đoạn ngắn ba:Sáu tuổi tiểu quỷ,…
Nội dung: Tranh sủng? Khó khăn lắm mới xuyên không được một lần, lại còn trở thành hoàng hậu của một nước, đương nhiên phải tận hưởng cuộc sống áo dâng tận tay, cơm dâng tận miệng. Hơn nữ, chuyện tranh giành một người đàn ông với bao nhiêu người phụ nữ là điều không tưởng với một người phụ nữ hiện đại đến từ thế kỷ 21. Huống hồ, tam cung lục viện của hoàng thượng để trang trí sao? Chỉ nhìn thôi chứ không động tới chắc? Cho nên cứ bình thản xem kịch hay, như vậy mới là kẻ khôn ngoan.Còn về phần hoàng thượng, thi thoảng cứ đưa lời chọc tức đến một ngày nào đó, lộ khí xung thiên, ngài phế bỏ hoàng hậu là ta rồi đuổi khỏi cung. Nếu như vậy thì ta được tự do rồi.p/s: chưa được sự cho phép của tác giả và editor, m chỉ cop vài wattap để cho dễ đọc, có vi phạm j mong m.n bảo để m gỡ truyện, cảm ơn mn…
Nanon nằm trên giường đọc lại những dòng tin nhắn vs Ohm và tự mỉm cười tủm tỉm trong căn phòng tối chỉ còn ánh đèn ngủ lập lòe. Có lẽ cậu đã thật sự thích Ohm rồi, không có lẽ đã đến yêu thầm Ohm rồi. Từ lúc nào đó, bản than cậu cũng chả hay biết nữa, cậu đã lỡ thích rồi lỡ yêu Ohm ngốc nghếch đó - người cậu nghĩ cậu sẽ không bao giờ rung động. Từ khi nhận ra tình cảm mình với Ohm không chỉ là tình cảm bạn bè, Nanon dường như chú ý đến những lời Ohm nói đồng thời nhạy cảm với Ohm hơn. "Cảm ơn mày vì đã quý tao."Một lời từ chối lịch sử? Liệu Ohm có biết Nanon đang thích thầm mình không? Nanon thật sự rất tò mò, không biết ai mới là kẻ ngốc trong mối quan hệ của họ. Mối quan hệ bạn bè than thiết hai bên đều quý nhau. Có thể đó là lời cảm ơn của Ohm thật lòng khi Nanon khẳng định mình quý Ohm nhất trong số các bạn đại học. Nhưng dù thế nào câu nói vẫn có chút đau lòng và hụt hẫng với Nanon. Cậu ấy yêu Ohm nhưng lại muốn chôn mãi tình cảm này, nhưng có kẻ yêu nào lại không mong muốn được yêu lại? Nhưng với Nanon kể cả Ohm vs cậu ấy có thành đôi liệu sẽ có kết quả chứ? Nanon vốn là người sống thiên về tình cảm nhưng cậu cũng rất giỏi che giấu tình cảm của chính mình. Trong suy nghĩ của cậu ấy, cậu và Ohm sẽ không có kết quả...Nghĩ đến có chút nhói long nhưng cậu cũng không thể kiếm soát được chính con tim của mình.…
Một triều đại với vị vua tốt, cùng ngài cai trị triều chính là các hoàng muội và cận thần của mình. Khi đất nước dưới sự trị vì của nhà vua trở nên phồn thịnh hơn, nhưng đây đó vẫn còn nhiều nơi người dân bị áp bữa bóc lột nặng nề bởi những tên tham quan, nhà vua đã cùng các hoàng muội và cận thần của mình hoà vào dân gian tìm hiểu mọi chuyện.Trích:-" người đâu mau bắt bọn chúng lại!"một đám nha sai dẫn đầu là tên bộ đầu đuổi theo phía sau một nhóm người, Mị Ngọc xoay người nhìn về phía sau thì thấy một đám nha sai đang đuổi theo phía sau mình, nàng cười tà mắt loé lên tia nguy hiểm-" nha~có một đám cẩu không biết tốt xấu cứ luôn được chủ thả đi cắn người lung tung mà không xích lại nga~". Nghe được lời Mị Ngọc nói, nhóm người đi phía trước dừng lại xoay người nhìn đám cẩu mà nàng nói...-"luôn có câu nói: một bước thuận trăm đường còn ta thì một bữa thuận lên giường a~ thật đáng buồn cười phải không a Vũ?" Mị Ngọc híp mắt vui vẻ nhìn tên thái y luôn đi bên cạnh hoàng huynh mình bị người khác tính kế hạ dược chạy đến phòng mình, cả người đỏ bừng thở dốc nhìn bản thân, Huyết Vũ uất ức không nói gì, Mị Ngọc thở dài-" ta thắc mắc chàng là thần y sao dễ dàng bị tính kế như thế chứ?"-" là ta sơ suất lơ là nên chúng mới có cơ hội hạ dược!" Huyết Vũ tức giận nói-"'chết tiệt!Ta lại đi tin lời chúng là nàng có chuyện nếu không thì đâu lơ là để chúng hại! May mà nàng không sao nếu không ta sẽ giết sạch chúng!"'..…
tóm tắt : Lúc mikey nghĩ đến việc sẽ nhảy lầu tự tử , takemichi đã nắm đc lấy tay anh . Giây phút ấy có một tia sáng bổng lóe lên...takemichi đã bị hút vào trong cái thứ ánh sáng đó . Lúc tỉnh dậy cậu đã thấy mình nằm trên giường , cậu phát hiện ra rằng bản thân mình đang ở quá khứ , lặt điện thoại ra xem thì cậu phát hiện ra hôm nay chính là ngay đầu tiên cậu gặp mikey và cũng là ngay bắt đầu cho cuộc đời bất lương của cậu ... ?…
"Ngọn nến lẻ loi, đơn độc mang đến những tia sáng yếu ớt tỏa khắp phòng ngủ của cô. Chúng tôi vuốt ve nhau, hai cơ thể như hòa quyện vào nhau dưới mảnh chăn trắng buốt. Những tia sáng lóe lên làm tôi mờ mắt. Trong bóng tối ấy, tôi nghe thấy tiếng rên rỉ của cô ấy. Sau đó, trong tiếng thì thầm thở dốc, cô ấy nói thêm, "A, baby." Nó gần như làm tôi phát khóc, cái cách mà cô ấy gọi tôi".…
Kể về Kim-Seoji, một sinh viên đại học bình thường. Một ngày, khi đi học về cô đi ngang qua 1 con hẻm tối tăm, cô thấy 1 viên ngọc lóe ánh sáng hồng. Vì tò mò cô đã đi vào trong con hẻm và cầm viên ngọc đó lên. Đột nhiên có một thế lực nào đó hút cô vào trong viên ngọc. Khi cô thức dậy, thấy mình đang nằm trên 1 chiếc giường sang trọng và êm ái. Cô chợt nhận ra mình đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết "Cô bé Elena".…
Thêm một ý tưởng nữa về thuyền BoruSasu :vMặc dù muốn ghi chap của những fic cũ lắm nhưng không kìm được mấy ý tưởng lóe lên liên tụcMong mọi người ủng hộ fic mới của mình :))))))P/s: Cơ mà mấy thuyền của AllSas cũng muốn ghi mà chẳng có thời gian để ghiTRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG Ở WATTPADAi mang truyện mình đi reup thì nhớ ghi nguồn và báo trước với mình một tiếng…
Author: #Yuu Thể loại : Pink, hường phấn, vườn trường.. Warning: sẽ cố gắng lồng H vào KẾT CỤC : HE Đây là câu chuyện không có thật ..là những suy nghĩ vô tình loé lên trong đầuVà là truyện dùng để thoả nỗi lòng khao khát ChanBaek có thể đến với nhau của mik -là một con EXO-L hơi vô duyên. Nhớ VOTE cho mik có động lực viết tiếp aaa LịCH ĐĂNG CHAP : - TỐI THỨ 2- TỐI CHỦ NHẬT Và có khi nổi hứng sẽ viết tùy thuộc vào lịch học thêm của mìnhYÊU MỌI NGƯỜI NHÈO. ???…
Đừng trác hạo, đừng thị đế quốc tập đoàn tân một thế hệ người thừa kế, thần bí điệu thấp, lại ở đừng thị thế kỷ kỷ niệm hội thượng mang theo xinh đẹp vị hôn thê lưu học về nước. Anh tuấn tướng mạo, cao quý Địa Vị, lãnh bá khí chất... Các nam nhân kinh thán, hắn chính là thương giới lại một viên lóe sáng tân tinh; các nữ nhân hoảng sợ, hắn là từ trước tới nay chứng kiến đến hoàn mỹ nhất nam nhân. "Băng, chúng ta kết hôn đi!" Gang tấc khoảng cách, tính. Cảm ôn nhu hơi thở, mỏng manh cánh môi thượng còn lưu lại nữ nhân mùi thơm ngào ngạt thơm tho. Thâm tình mâu quang ẩn ẩn lóe ra, thuộc loại nam tính thon dài ngón tay hoa thượng nữ nhân trắng nõn gò má —— Phó tử băng, mười tám năm đến, duy nhất một cái có thể nhường hắn nở rộ ôn nhu nữ nhân. Nhưng là —— Khác một nữ nhân xâm nhập lại sinh sôi hủy diệt hết thảy. "Lạc Y nhân..." Hắc Ám ban đêm, mang theo chán ghét, hắn khinh thường khẽ cắn nàng tên, tay phải hung hăng nắm nàng cằm, mâu quang sắc bén, lạnh như băng hơi thở nhường nàng tâm đột nhiên tổn thương do giá rét, "Hiện tại ngươi đã như nguyện lấy thường trở thành đừng phu nhân, bất quá, kế tiếp ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết..." ※※※※※※ Thân ái , ngươi biết không? Ta thật sự hảo ham yêu ngươi, nhưng là —— Ta không bao giờ nữa tưởng ủy khuất bản thân! —— Lạc Y nhân Đàn hào: 75011924 Tương quan đọc: tổng tài nhất nữ N nam hào môn khốc nam độc yêu----------oOo----------…
( Trọng miệng cải tạo )「 Oa ----」「 Đuổi theo ta đi đuổi theo ta đi --」「 Dừng lại đừng chạy --」「 Ngươi có bản lãnh liền Đuổi theo a ~ Nếu như ngươi đuổi đến lời của ta, ta và ngươi hắc hắc hắc......」 Một tòa trong công viên bổ sung thêm nhi đồng trong thiên đường, rất nhiều thiên chân vô tà khả ái tiểu hài đang tại cao hứng bừng bừng mà Chơi đùa, giơ cao lên hai tay cãi nhau mà ở chung quanh chạy loạn khắp nơi, kêu loạn chơi đùa lấy rất nhiều căn bản không ai nói Đạt được quy tắc trò chơi. 「 Đại gia, phải cẩn thận một chút không muốn ngã xuống a -- Nơi này đất xi măng rất cứng rắn, nếu là không để ý ngã Ngã xuống trên mặt đất mà nói có thể sẽ thụ thương !」 Mà một vị tóc trắng mắt đỏ, người mặc trường bào màu trắng thành thục nữ tính thì mang theo Lấy tràn ngập mẫu tính ôn nhu mỉm cười đứng ở một bên, cười híp mắt nhìn xem bọn nhỏ tại công viên bên trong bốn phía chơi đùa, hai tay Giơ lên trước mặt làm hình kèn lớn tiếng hô hào nhắc nhở đám người chú ý dưới chân. Nữ tính một đầu hoa lệ nhu thuận trắng như tuyết đến eo tóc dài xõa ở đầu vai, theo thổi mà qua gió nhẹ bốn phía phiêu Tản ra, bịt kín một tầng ánh mặt trời ấm áp sau đó lập loè sắc thái mê người. Xinh đẹp xinh đẹp tuyệt sắc trên khuôn mặt có Một đôi giống phẩm chất hoàn mỹ hồng ngọc sâu như vậy thúy đôi mắt, màu bạc trắng thon dài lông mi nhẹ nhàng lay động tại dương quang Chiếu rọi xuống phản xạ khác người bên ngoài động lòng người lập loè tinh quang.…
Bạn đã bao giờ tự hỏi người có tình yêu thương, người có đức vị tha và tâm hồn đa sầu, đa cảm sẽ nhận phải "kết cục" gì chưa? Ta sẽ nghĩ ngay đến những may mắn to lớn mà họ gặp được bới "ở hiền gặp lành". Nhưng đôi lúc, chính họ lại là những cánh bướm bị bỏ quên, những chiếc khăn đã xù lông đang lăn lóc ở một chỗ và chỉ có người chân thành yêu họ mới có thể luôn dõi theo họ dù là đã lở loét vết thương. Một cô gái nhường nhịn cho cả thế giới để rồi nhận lại sự hờn dỗi vô cùng của người kia. Lý do ngớ ngẩn thật ra lại rất cảm động.…
- Trên chiếc giường trắng tinh , loen lõi những tia nắng nhỏ của buổi sáng sớm bình minh đang chiếu xuyên qua lớp kính và tấm ren màng cửa . Hai con người đang lõa thể đang ngồi mỗi người mỗi góc giường , chẳng ai dám cạch mặt nhau . - " cậu còn yêu cô ấy đúng chứ ? " - JungKook gượng gạo mở lời hỏi người bên kia cũng một phần cố làm giảm bớt đi bầu không khí ảm đạm trong căn phòng ................FIC TẠM REST…
Một buổi chiều Chủ Nhật không có chút rắc rối, nhiễu động... Một giá sách chất đầy những cuốn sách. Mỗi cuốn sách, cuốn nào cũng vậy, độ dày cũng chỉ để cho chúng sớm vừa khít cái ngăn đó bởi lẽ chủ của chúng khá ngại đọc, thêm lại mải miết với một đống giấy nữa. Thi thoảng, đèn bàn lại bị tắt vụt, màn hình máy tính tiếp tục lóe lên rồi ánh sáng của đèn thế chỗ chỉ trong vài phút, ánh sáng máy tính hiện ra....Cứ thế đến hết 5 giờ chiều. Chưa đầy 1 trang giấy....…
"Dạo này ngươi có vẻ quen làm mấy hành động thân mật. Là do ta quá dễ tính sao?" Lưu Vũ nhìn hắn, đầu lông mày sắc nét cao quý hơi cau lại, nhưng môi thì chậm rãi nở nụ cười."Có vẻ đúng là như vậy." Châu Kha Vũ thẳng thắn trả lời rồi đứng dậy, tiếp nhận tách cà phê từ tay hầu gái bên cạnh, cúi người đưa cho Lưu Vũ. Trong đôi mắt sâu thẳm của hắn lóe lên ánh sáng nhu hòa, tiếng cười khẽ khàng hòa vào hương cà phê thơm nồng đầy cám dỗ "Và tôi rất hạnh phúc vì điều đó, chủ nhân yêu quý."Quản gia x Chủ nhân, niên thượng công, cao H, hoàn.…
Tác phẩm: 【博君一肖】2026上元节记Dịch: Tiếng TrungEdit+Beta: 🌺Kim Thương Ngư Tinh🌺Bế mạch không ngừng bút, tới cái đoạn ngắn duy trì hai vị lóe quang nghệ sĩ.Trái cây nhóm, thỉnh nhớ rõ bọn họ mang cho quá tốt đẹp, vô luận như thế nào, 2026 tổng hội đã đến ^_^Tác giả có lời muốn nói: Dài dòng mùa đông tổng hội kết thúc, hy vọng cùng ấm áp thường bạn ngươi ta.…