Mẹ đẻ: Nặc Danh Thanh Hoa Ngư 匿名青花鱼Weibo: @lafuuuMẹ nuôi: Tịch (edit+beta)Số đo ba vòng: Trong nóng ngoài lạnh ngạo kiều công X trì độn ngốc manh thụ, hai bên thầm mến, trọng sinh, ngôi thứ nhất, vườn trường văn, có ngược có ngọt, hiện đạiThọ: Hoàn 143 tuổi + 9 lần chết lâm sàn (mỗi chương rắt ngắn)Nhử mồi:Vườn trường văn, thụ trọng sinh. Ngoài lạnh trong nóng thâm tình công × mạch não bất thường thích phun tào thụ. Đừng để bị cái tiêu đề lừa, ngọt ngọt ngược ngược, cực đáng xem!Bắt đầu từ c36 chỉ đăng tại đây:tichtuvien.wordpress.com…
Tra nam tổng thị thâm tình loan๖ ۣۜMẹ đẻ: Vân Vị Hiết 云未歇.๖ۣۜSố đo ba vòng: Điềm văn, nhanh xuyên, hệ thống, vị lai giá không, mê hoặc mỹ nhân công * ngốc manh chuyên nghiệp thụ.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Chết 101 tuổi + 0 lần chết lâm sàn๖ۣۜBiên kịch: Bánh Bao…
Đã HoànCâu truyện lấy bối cảnh ở Luân Đôn vào những năm 18XX. Nơi được cai trị khắc khe và sự phân biệt giai cấp giữa các tầng lớp. Hắn Bá tước William quyền lực. Hắn muốn gì liền có được thứ đó. Tàn ác và luôn xem thường những người thuộc tầng lớp thấp hơn. Cậu một đứa trẻ mồ côi với căng bệnh kì lạ, luôn nhanh chóng quên đi một điều gì đó dù chỉ trong phút chốc. Và họ vô tình gặp nhau . . Mọi thứ sẽ ra sao ? Tác giả : Hattchin ( Thủy Cầm ) Thể loại : ngược luyến tàn tâm , Ngây thơ thụ / Độc ác công…
'' Tớ không có làm mà,cậu phải tin tớ chứ natsu"''Chính cô là kẻ hại người mà tôi yêu thương nhất sao tôi có thể tin cô,tôi thật sai lầm khi đưa cô vào hội,biến đi thứ rác rưởi,biến đi ,biến đi''....Nếu muốn biết thì hãy đọc đi nhé,mong đừng gạch đá nhé,truyện còn sơ sài mong mina-san bỏ qua Ai là fan của lisanna xin thứ lỗi giùm…
Lọc gió máy nén khí là bộ phận cực kỳ quan trọng trong bất cứ sản phẩm máy nén khí của bạn. Bụi bẩn chính là kẻ thù số 1 của máy nén khí. Chúng làm mòn những cụm khí nén, van và tất cả các chi tiết khác của máy nén khí. Lọc gió có vai trò bảo vệ máy nén khí khỏi bụi bẩn và các hạt rắn.…
Hán Việt: Tiểu phiêu lượng phẫn diễn pháo hôi hựu thất bại liễu [ khoái xuyên ]Tác giả: Thập NgộtTình trạng bản gốc : Hoàn thành (111 chương) Tình trạng bản dịch : Đang tiến hành(07/07/2025 - ?? / ?? / ????) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Hệ thống , Xuyên nhanh , Chủ thụ , Pháo hôi , Bạch nguyệt quang , Vạn nhân mê , Kiều khí------------------------------------------------------Tử Tang cũng giống như mọi mỹ nhân xinh đẹp khác: có gương mặt quyến rũ, tính cách đơn thuần và đôi mắt long lanh cuốn hút.Trong lần thứ N cố gắng trốn chạy khỏi những người thầm yêu đơn phương, em bị trượt chân và vô tình liên kết với một hệ thống xuyên nhanh chuyên đóng vai pháo hôi.【Thế giới 1: Nhân vật hạng nhì mãi mãi trong truyện thanh xuân vườn trường】【Thế giới 2: Pháo hôi ác độc thích làm loạn trời đất】【Thế giới 3: Học sinh nghèo trong học viện quý tộc】【Thế giới 4: Con rồng xấu xa giam giữ công chúa】【Thế giới 5: Thỏ trắng giả mang thai để leo lên vị trí cao】-----------------------------------------------【Cặp đôi: Bé thụ cứ ngỡ mình xấu xa độc ác nhưng thật ra là một mỹ nhân ngốc nghếch, tự biết bản thân quyến rũ × Công dạng "cắt lát" (mỗi thế giới là một phần của cùng một công)】(‼️LƯU Ý : THỤ VẠN NHÂN MÊ - THỤ tính cách kiêu kỳ, dễ dỗi, là mỹ nhân xinh đẹp ngốc nghếch, có rất nhiều miêu tả ngoại hình, KHÔNG HỢP GU XIN THOÁT TRUYỆN) 🥨Bản dịch có thể đúng 80%- 90% do tôi không giỏi tiếng Trung và có sự giúp đỡ của cộng sự Chạt zipiti, nhảy hố vì embe đúng gu tôi thôi! (Mình vừa đọc vừa dịch)…
Nhân Mã rất thích ăn kẹo chanh, cô thích vị ngọt xen lẫn chua nhẹ của nó.Thiên Yết thì lại thích ăn kẹo chanh chua trước rồi mới ăn kẹo chanh ngọt.Vậy kẹo chanh nào ngon nhất nhỉ?…
Sân trường rợp nắng. Những dải băng lụa bay nhẹ trong gió, tiếng loa vang lên như chúc mừng ngày tốt nghiệp xen lẫn tiếng cười nói, tiếng máy ảnh lách tách ghi lại từng khoảnh khắc cuối cùng của tuổi mười tám - một hành trình đã khép lại.Hạ Trí Dương đứng lặng trước cổng trường, tay cầm bó hướng dương nhỏ. Anh nhìn thấy cô giữa đám đông - vẫn là dáng vẻ dịu dàng ấy, nhưng ánh mắt đã khác xưa.Khi cô quay lại, nụ cười ấy như kéo anh về cả một mùa hạ năm nào, nơi có giọng nói trong trẻo và một ánh mắt khiến tim anh biết thế nào là "rung động".Anh bước đến, dừng lại trước mặt cô. Mất một giây, rồi hai giây, anh mới ngập ngừng nói được:"Nhiên Nhiên, cảm ơn vì đã giữ hộ ánh dương cho tớ."Cô khẽ chớp mắt. Trong làn gió cuối hạ, tà áo dài lay động, mang theo mùi phấn viết bảng cũ kỹ và hương hoa phượng đã rụng gần hết."Không phải giữ hộ đâu, Trí Dương." - Giọng cô nhẹ như nắng tan trên vai. - "Là cùng nhau mang nó đi tiếp."Anh cười. Nụ cười không còn giấu giếm, không còn nuối tiếc mà là nụ cười mãn nguyện,sự hạnh phúc đã in hằn lên khuôn mặt anh.Giây phút ấy, tiếng chuông trường vang lên lần cuối, vang trong lòng họ như lời chào tạm biệt của thanh xuân.Dưới ánh mặt trời, hai bóng hình song song bước đi - không còn là "người giữ hộ" nữa, mà là hai kẻ mang theo phần sáng của nhau đi về phía tương lai.…
Tôi đã từng đánh rơi mình vào rất nhiều nỗi buồn không tên khi phải rời xa những người và những điều mà trong tâm tưởng từng nghĩ đó là mãi mãi. Như một buổi sáng mùa xuân nhìn ra ngoài cửa sổ say đắm bầu trời xanh thẳm và thốt lên rằng đây là buổi sáng đẹp đẽ nhất. Hay như một cái nắm chặt tay dọc con đường quen thuộc và nghĩ rằng sau này sẽ mãi đi cùng nhau như thế...*** Tôi là cô gái 16 tuổi mới bước vào đời. Đây là cuốn tự truyện của tôi về một tình yêu ảo. Phải mất rất lâu tôi mới có đủ can đảm đối mặt với hiện tại để hoàn thành tác phẩm này. Không hoa mĩ, không màu mè, nó thật đến từng chi tiết. Tôi hy vọng mọi người sẽ đón nhận tác phẩm đầu đời này của tôi.…
Bắc Bình năm 1933, là nơi náo nhiệt nhất toàn Trung Quốc. Sự náo nhiệt này khác hẳn với những nơi khác, không phải về ăn chơi trụy lạc, người Tây đông đúc, mà là một loại huyên náo đẹp lạ thường, côn khúc Kinh kịch, bang tử loạn đạn , Tần khang đại cổ , khoái bản bình thư, bất kỳ nghệ thuật truyền thống nào ta có thể tưởng tượng ra đều dung hợp tại nơi này -- đây là võ đài Lê viên ngàn năm huy hoàng nhất, cũng là nơi cuối cùng một vị thủ khoa Lê viên Thương Tế Nhụy chiếm hết phong lưu.Một tiếng gọi trên sân khấu, một buổi gặp mặt ngẫu nhiên, khiến Trình Phượng Đài Trình Nhị gia từ Thượng Hải tới, làm quen được vị danh linh dường như sống ở trong lời đồn đại cùng truyền kỳ này, hắn tháo xuống bông hồng mai trên vạt áo Thương Tế Nhụy, cười một tiếng, cắm vào nơi cài hoa trên âu phục mình. Giữa lúc hai mắt chợt nhắm chợt mở, người đã ở Trường Sinh điện. Thương Tế Nhụy hát, nào nào nào, tôi và Nhị gia cùng bước một lần. Trình Phượng Đài lại nói, chỉ cần em chịu, tôi sẽ luôn ở bên em. Hai người kết duyên bởi kịch, lời bày tỏ cũng nói giống như đôi câu kịch. Sau đó, có tài tử phong lưu thuật lại câu chuyện của hai người bọn họ, để các vị khán giả có thể tỏ tường, chính là vở《 Bên tóc mai nào phải hải đường đỏ 》đây.…
Author: ciennaTranslator: Rosalie ChoiSummary: Xa nhau quá lâu sẽ gây nên cảm giác mất mát.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trong suốt cuộc đời của mình, Thương Tế Nhụy đã biểu diễn vô số kịch bản khác nhau. Y đã đeo hàng ngàn khuôn mặt, trở thành vật chứa cho nhiều linh hồn khác nhau nên thường quên mất đâu thực sự là bản thân mình và đâu là nhân vật trên sân khấu. Y đã sống, yêu và chết qua từng vở kịch của mình, và điều y học được từ tất cả những thứ đó, chính là: Tình yêu đi đôi với bi kịch.Đó là lý do tại sao khi Trình Phượng Đài lùi lại, y đã tiến đến hôn hắn thêm một lần nữa.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Cp: Ma Kết nam x Song Ngư nữ Fandom: Lớp Học Mật NgữThể loại: BG, thanh mai trúc mã, học đường, hiện đại, đơn phương, một xíu angst nhưng tổng thể vẫn soft, OE‼️CẢNH BÁO: OOC OOC OOC, tình tiết fic có vài thứ không đề cập hoặc không chuẩn so với nguyên tác❗️ Vì đã cảnh báo rồi nên phiền mọi người không góp ý về tính cách hay bối cảnh trong fic nhé ❗️Fic này là commission được viết bởi bạn Cố Minh (FB) 🫶Artist của bìa: Siêu Saiyan Xanh (FB)…