163 Truyện
[TR] Dạ Khách

[TR] Dạ Khách

182 50 1

Dân gian lưu truyền rằng, mạc phủ Toman là nơi chỉ mở cửa một lần duy nhất. Bắt nguồn cho lời đồn thổi này, hiển nhiên phải có căn cứ. Và nó, xuất phát từ vị lãnh chúa hùng mạnh nhất Edo thời bấy giờ - Sano Manjiro - còn được gọi là Mikey Vô Địch.Người ta bảo, lãnh chúa Mikey chỉ mở cửa mạc phủ để đón khách vào đêm trăng tròn nhất. Và những vị dạ khách trong đêm ấy, một khi đã dấn thân vào, tuyệt nhiên sẽ chẳng hề thấy bóng dáng ở sáng hôm sau.Chẳng sao cả, Takemichi không quan tâm về nó lắm. Nhiệm vụ duy nhất của cậu, chỉ có một mà thôi. Giết chết Sano Manjiro - hay Mikey Vô Địch - lãnh chúa hùng mạnh nhất Edo. Vì hắn, chính là mối đe doạ cho công cuộc củng cố lòng tin của Hội đồng xét xử.Nhưng có điều... kẻ mà Takemichi muốn lấy đầu, lại chẳng phải là người hữu danh vô thực."Chào mừng đến với mạc phủ Toman, dạ khách trẻ tuổi. Bọn ta sẽ tiếp đón ngươi, bằng cách nồng-nhiệt-nhất có thể. Cứ từ từ tận hưởng nhé~!"Nhân vật chính: Hanagaki TakemichiPhối hợp: Bất lương chúngThể loại: BL, BG, NP, OOCCre bìa: https://twitter.com/kaohom503/status/1447094327285485569?t=jeivLlErEOAhsJhHBvVtUw&s=09&zdlink=Uo9XRcHoRsba8ZeYOszjBdHtQNHqPN8kOMvaSczfP28i8cblSo8wUo9pOsXbRMLVTN9i8ZeYUc5iRoqpCpCvC3CoDp4wN2zSBo8i8c5mS6ba8ZeYCpCpEJ0pCZSn8drz25.3.2022KHÔNG XIN IDEA, KHÔNG MƯỢN Ý TƯỞNG, KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!…

NaibKreacher - Colonel Dax × Deputy (tổng hợp)

NaibKreacher - Colonel Dax × Deputy (tổng hợp)

117 21 2

𝗪𝗮𝗿𝗻𝗶𝗻𝗴𝘀: OOC, plot, tính cách và hành động có thể sẽ không đúng với nguyên tác (như backstory của skin 2 người).𝗥𝗮𝘁𝗶𝗻𝗴: 17+Chắc sẽ 0 có gì mấy ngoài fanart, sketches sìn với au, plot hay idea các thứ huhuTui muốn đăng để spread hàng nhiều nơi cho đồng giáo nào đó biết đâu sẽ có ng vã?? Với chủ yếu để lưu lại nữa ^J^Đúng, acc quanle145 là của mình, đây là acc mới. Mình cũng muốn viết lại PettyTheft mà không biết khi nào..…

Khung Cửa Sổ

Khung Cửa Sổ

10 2 2

Kiều Anh ước mình được dịu dàng như Hồng Phúc, vì biết đâu được hắn sẽ yêu nó say đắm như hệt.Phúc em lại ước mình vô tư, âu lo như Kiều Anh, vì biết đâu em sẽ không phải khóc trong những giấc mộng.Đối với Kiều Anh, Châu Thành như những viên kẹo sao ngọt ngào, nó muốn có được và ôm ấp tình yêu ấy trong lòng.Đối với Hồng Phúc, Châu Thành tựa một món quà, là khoảng thời gian bình yên ở làng Mộc.Ấy là duyên phận, khi em và nó chỉ biết nhìn nhau qua chiếc cửa sổ.Sẽ chẳng một ai với tay ra để tìm thấy con đường tốt đẹp hơn.…