CÁ VOI
Nếu như lựa chọn đi giữa trời tuyết lạnh giá và giữa thảm cỏ xanh mướt bạn sẽ chọn gì ?…
"Khi màn đêm buông xuống, một màu tím huyền ảo chảy ngang nền trời. Thế giới ngoài kia bừng sáng cùng gang màu neon rực rỡ. Và dòng người chảy như bánh xe to lớn thững thờ trôi. Như ánh sao cháy lên giữa thiên hà sâu thẳm. Cuộc sống ngoài kia vẫn bừng lên rôm rả. Còn em tựa như ngọn nến đêm qua, đã cháy cạn mủ từ khi nào. "…
Hế lô,đừng đọc ở đây. Nhấn nút đọc truyện đi nhé :^)Chí tui còn thấy truyện nhảm nhí vailin :<…
bản tình ca qua những dòng thư cho những cảm xúc tớ đã và đang trải qua.trưởng thành hơn, tớ nhận ra rằng, tình yêu không thể duy trì chỉ bằng cảm xúc, sự bền vững mới là điều tiên quyết để duy trì một mối quan hệ,mà vốn cảm xúc thì lại chẳng bền vững đến vậy, vậy nên đây sẽ là nơi mà tớ trân trọng, nâng niu và đam mê những cảm xúc ấy.những lá thứ không tên, không rõ địa chỉ và cũng chẳng rõ người nhận,tớ xin gửi chúng cho một ngày nắng, ngày mà tớ sẵn sàng yêu lấy cái bóng mặt trời.…
Xung quanh chúng ta là một thế giới rộng lớn với nhiều khung bậc cảm xúc, có kẻ cô đơn có người thì không. Và nếu bạn muốn biết thêm về các câu chuyện hãy đến đây nó sẽ là trải nghiệm tốt cho bạn về những điều đó. Nếu bạn muốn tôi nghe câu chuyện của bạn và cho nó vào trong đây hãy cứ nói với tôi, tôi sẽ nghe bạn và viết cho bạn. Thân yêu ♡…
Tôi ổn, Tôi Sẽ Sớm Quay Trở Lại…
Lời nói đầu:Đây là một câu chuyện có thật được viết trên cảm xúc của mỗi ngày. Câu chuyện này cũng được xem như một quyển nhật kí để chia sẻ những cảm xúc chỉ khác là nhật kí dành cho riêng mình nhưng câu chuyện này lại muốn chia sẻ với mọi người nhiều thứ trong tình yêu mà không biết nó có thể hay không? Mỗi ngày sẽ có những cảm xúc, có những câu chuyện khác nhau có thể sẽ là kết thúc sẽ là hạnh phúc nhưng kết thúc có thể là kết thúc buồn. Bởi chính tôi cũng không biết được sau này nó sẽ ra sao, cảm xúc sẽ như thế nào.…
"Chuyện người con gái Nam Xương""Truyện Kiều""Đồng chí""Bài thơ về tiểu đội xe không kính""Đoàn thuyền đánh cá""Bếp lửa ""Ánh trăng""Làng""Lặng lẽ Sa Pa""Chiếc lược ngà"…
" Nhược tâm ( hoa hồng trắng) đại diện cho tình yêu ngây thơ, trong sáng nhưng cũng tượng trưng cho những cuộc chia ly ."…
Chỉ là viết ra những gì mình nghĩ! Những chuyện mình gặp!để một ngày nào đó có thể tự phán xét mình!…
"Chào các bạn mình chỉ mới sử dụng wappad thôi. Mình là người thích viết văn và chụp ảnh . Lần đầu tiên mình đăng bài.. nhưng đó không phải là một truyện ngắn cũng chẳng phải là một tiểu thuyết dài... mà chỉ vỏn vẹn là một quyển nhật kí mà trong đó mình sẽ viết về những kỉ niệm trong cuộc sống từ đó nói lên tâm trạng và cảm xúc của một con người thích khám phá thích ghi nhận về những hồi ức đã qua .. Quyển nhật kí không phải viết cho mình đâu mà viết về những gì mình đã khám phá và cảm nhận bằng cả trái tim không chỉ qua cảm xúc mà còn qua những bức ảnh mà mình đã chụp."" Nếu bạn thích thì đọc thử nhé :3 Hope you like it .Thank you♡"…
Cô gái nông thôn mang trong mình sự hồn nhiên của tuổi thơ cùng sự bao bọc của cha mẹ để rồi sự yêu thương đó tạo ra sự ngây thơ mong ước trở thành người lớn để thực hiện ước mơ hoài bão bản thân, rồi cô ấy nhận ra để trở thành người lớn bản thân phải đánh đổi những gì, dần dần sự hồn nhiên trong cô gái không còn vẹn nguyên như ban đầu. Bước vào giai đoạn mà ai cũng trải qua áp lực và trầm cảm dần khiến cô ấy mệt mỏi càng chai lỳ cảm xúc, nhưng cuộc sống cứ thế tiếp diễn vaf muốn báo hiếu cha mẹ thì cô vẫn phải gượng mình sống sót sữa xã hội này, cùng xem những gì sẽ xảy ra với cô gái này cuộc sống này rồi sẽ đi về đâu.…
Đọa Bích Nhi 1 cô gái năng động thích chóc phá người khác nhưng về chuyện tình cảm thì lại rất e dè. Cô và hắn thích nhau nhưng chẳn ai chịu mở miệng chỉ nhìn nhau và câu chào lúng túng...…
Câu chuyện kể về cô bé học sinh tên là Tiểu Diệc ( 18 tuổi ) trên gương mặt của cô có rất nhiều mụn . Cô luôn tự ti về vẻ bề ngoài của mình cho đến khi gặp Phàm Sinh - chàng bác sĩ thẫm mĩ hơn mình 5 tuổi ( 23 tuổi ) giúp đỡ cô chữa trị gương mặt của mình . Và bắt đầu từ đó hai người nảy sinh tình cảm với nhau . Tác giả : Vigro .…
Đây là câu truyện nói về cuộc sống thường ngày của mình như 1 quyển nhật ký Nội dung phần lớn nói về thứ mình nhìn thấy và cảm nghĩ của bản thân muốn chia sẻ,tâm sự với mọi người…
Truyện kể về các câu chuyện của thời thanh xuân khác nhau. Vui, buồn lẫn lộn.…
Truyện mang thông điệp hãy yêu thương mẹ khi còn có thểĐừng để khi họ không còn mới khóc thương, ăn giỗ linh đình.Hãy sẵn sàng tha thứ cho mẹ, dù quá khứ bà ấy có sai đến dường nào.…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
Nơi đây sẽ là nơi để lại những kỷ niệm thanh xuân của mình từ lúc mình 22 tuổi nhé.…
Ta khép mi, chìm sâu vào giấc mộngMơ thấy người đang mỉm cười với taTa ôm người, khóe mắt nhòa ướt lệMong ước rằng thời gian ngừng tại đâyNgười bỗng nhiên biến thành làn khói trắngBỏ ta lại một mình chốn nhân gianBừng tỉnh giấc lệ tràn nơi gò máGặp được người chỉ trong mộng mà thôi…