Tên gốc: 游戏王ZEXAL里的卡片力量 (Du hí vương ZEXAL lí đích tạp phiến lực lượng)Tác giả: 运气正常的打牌 (Vận Khí Chính Thường Đích Đả Bài)"Ra đi ta Number, Number......""Phát động Counter Trap [Solemn Judgment], không được "......"Bình thường triệu hoán [Star Seraph Scout] phát động nó hiệu quả --""Xích phát động [Maxx "C"], ngươi tiếp tục "......"Ta Heraldry Crest là vô địch ""Rất mạnh đâu, vậy ta tặng ngươi một con đại quái a "…
Đây là bộ truyện về thể loại Võng du (game online), nói về một trò chơi tên là Đệ Nhị Thế Giới, ở đó người chơi đội mũ hoặc sử dụng thiết bị là khoang trò chơi để log in vào game. Nhân vật chính là tay súng có tên Diệp Sảng, khác với mọi truyện, gia cảnh của NVC có phần hơi bí ẩn, trong game hắn cũng là một tay hơi tưng tưng, nhờ vào sự may mắn mà cũng đã nhiều phen thoát nạn. Tác giả có lối hành văn hơi giật cục, đọc cả câu đôi khi cứ hơi hẫng, nhưng một số tình tiết toát lên chất hài như kiểu xem phim của Châu Tinh Trì, là một bộ đọc xong rồi lát sau ngẫm lại cười sằng sặc. Khi đọc truyện cũng có thể đoán được tác giả là một fan của game CS, vì hệ thống súng ống được tác giả đưa vào khá đầy đủ, NVC không phải là vô đối quá mức. Tóm lại là một bộ đọc khá ổn.Vì đây là lần đầu dịch thể loại Võng du nên có một số từ ngữ không hiểu rõ. Trong quá trình đọc bạn nào có ý kiến xin đóng góp để hoàn thiện hơn. Và hiện tại đang solo nên có lẽ tiến độ sẽ hơi chậm, hy vọng, khi được nhiều người ủng hộ sẽ có thêm người dịch cùng.Và bây giờ, chén đi thôi…
Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)Người yêu trước bực bội, ném tàn thuốc, chỉ vào cửa lớn mắng: không thích thì cậu cút đi!Kẻ yêu sau đứng thẳng thân mình,…