Xin Lỗi Nhma Tui Lười Quá
một chiếc truyện được viết dựa trên giấc mơ của tui…
một chiếc truyện được viết dựa trên giấc mơ của tui…
Truyện ngắn "se"…
-Sẽ có H hoặc ko.-'Đấng tối cao' ở đây là do tôi tự nghĩ ra, mặc dù biết ko nên lấy 'Đấng' ra để viết những thứ ko sạch sẽ nhưng tôi vẫn quyết định làm vậy, các bạn có thể chửi tôi cũng đc vì tôi biết ko phải ai cũng có suy nghĩ giống tôi.-Sẽ có nhiều thể loại trong truyện này như: boylove, girllove, ngôn tình, học đường...Ai ko nuốt đc vui lòng lướt qua. -Những sự kiện trong đây đều là hư cấu nhưng cũng có vài cái giống đời thực. Có những nhân vật hư cấu nhưng cũng có nhiều nhân vật ngoài đời thực.-Tôi có thể sẽ mang OTP vào và OTP của tôi là allmain. Ai ko thích thì phắn dùm cái.-Đây là lần đầu tiên tôi viết truyện nên có thể có sai xót và cũng hay viết tắt, nếu các bạn ko thích thì tôi sẽ cố gắng khắc phục.-Nếu các bạn nghĩ truyện này buff cho main quá thì hãy nhìn lại tên truyện.-Tôi có thể ra chap lâu vì lịch học của tôi quá dày đặc (chắc so sánh với mạng nhện cũng đc) vậy nên đừng ai nói tôi ra chap nhanh lên.-Tôi ko biết tên của Đấng tối cao là j nên tôi sẽ lấy một họ và tên ở Việt Nam. Xin đừng ném đá tôi.-Có nhiều chỗ tôi sắp xếp chưa hợp lí nên tôi sẽ cố gắng sửa.*Và cuối cùng, cảm ơn vì đã đọc hết đống lời viết này của tôi. Chúc các bạn tìm thấy nhiều bộ truyện hợp gu nhé.…
những mẩu nhỏ truyện hài hước của nhóm bạn H-T-A…
Đầu thế kỷ 21 thì......…
Đọc rồi biết :)…
OCC R18, R19, kainess, ngược Ness ( một tí nhm cx nhiều)…
" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…
à thì vào là bt:>…
Tớ mới tập viết xhuyeejn hơi xàm nhma mong caccau ủng hộ tớ nhée…
- Tự truyện- Ai đó đang yếu lòng, đọc rồi sẽ hiểu!…
Viết chơi thui, mn đừng đánh giá khắt khe tụi nghiệp DimThng…
chỉ là 1 art book nho nhỏ của chanh…