Taehyung gặp được anh là niềm vui lớn nhất trong đời , cũng là nỗi hối tiếc không nguôi .xin đừng rời xa nhau sớm như vậy , xin người hãy đợi ngày trăng lên , cùng ngắm nhìn nhau lần cuối , cùng nắm tay nhau đến miền đất vĩnh hằng .…
"Taehyung, dù sau này hai chúng ta không còn cùng chung sống trong một thế giới, nhưng anh vẫn sẽ luôn yêu em, đem thứ tình cảm được giấu kín bao lâu này phá tan mọi khoảng cách để yêu em, để bên em. Anh yêu em, Taehyungie..."…
i'll be watching you._______lần đầu viết kinh dị và cũng là lần đầu viết H;_;và ngay trong khi lần đầu đã kết hợp hai cái thứ đó với nhau;_;tui thấy mình hơi liều:v#Sin4/7/2019…
Disclaimer: HopeGa là của nhau, không phải của tớ a~Au: Sanc (Sâu não cá) Pairing:HopeGa~Raiting hơm cóOneshot nên tớ không viết Summary a~Đọc ủng hộ tớ nhoé moa moa ^3^Cover : mìn…
Sorry vì chiếc bìa truyện quá cuteĐại loại đây là nơi cho trí tưởng tượng bay cao bay xa,Thể loại: HE (Happy Ending), Ngọt sâu răng ( chắc dị )Có j sai xót mong mn góp ý ạ, nhớ bình chọn cho mik nha Iu iu ❤❤…
Trong một lần dọn nhà kho, Jung Tae Seok vô tình tìm thấy cuốn nhật ký cũ của ông nội Jung...Và nhờ đó mà cậu được nghe kể về mối tình đầu của ông*Ý tưởng và toàn bộ tác phẩm hoàn toàn là bản quyền của tác giả, nếu muốn reupload hoặc chỉnh sửa vui lòng hỏi ý kiến của tác giả. Cảm ơn*…
Author: NacrissaRating: TPairing: VKook (main), MonJin, JiHope, Suga FA =))))Category: Longfic, Cổ trangDisclaimer: Các nhân vật thuộc về nhau nhưng không ai thuộc về tui :’( SummaryMưa.Mưa rơi tầm tã,rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của hắn, như muốn rửa trôi hết những giọt nước mắt vương trên khóe mi,hết những kỉ niệm và đau khổ mà mối tình đó gây ra. Những vết thương hằn sâu trong trái tim đã trở thành những vết sẹo sâu hoắm,mỗi khi nhìn thấy người, vết sẹo đó lại càng lúc càng sâu,nhấn chìm trái tim hắn trong hối hận và đau khổ.Trong vườn đào,một thiếu niên với đôi mắt trong veo đã hỏi hắn “huynh à, tại sao hoàng thượng lại luôn ở trong hoàng cung? Cả thiên hạ này là của người, vậy mà người chỉ ở trong hoàng cung với bốn bức tường như vậy,người không thấy buồn sao?” .Đến bây giờ,ngay cả hắn hay cả hoàng thượng đều không trả lời được câu hỏi đó,nhưng từ lúc đó,hắn đã có dự cảm không hay về những điều sắp xảy ra.Ngày lễ sắc phong,vẫn là thiếu niên đó,vẫn là khuôn mặt xinh đẹp đến kinh tâm động phách đó nhưng đã không còn nét ngây thơ mà là sự ưu buồn và lạnh lùng trong đôi mắt. Còn hắn thì cúi người trước y,cổ họng phát ra từng tiếng thỉnh an,khô khốc,lãnh đạm.Ngày tuyết trắng ngập trời,thiếu niên đó,một thân áo đỏ,kiều diễm,xinh đẹp,như bông hoa bỉ ngạn nổi bật trên nền tuyết trắng. Bông hoa xinh đẹp đó chạy đến bên hắn,khuôn mặt lạnh lùng,bi phẫn nhưng từng câu hỏi thốt ra lại ứ nghẹn,như thấm đẫm từng giọt nước mắt: “Huynh đã từng nói sẽ bảo vệ ta,tại sao lại buông tay? "…
"Tôi chỉ mong một kiếp người, nơi mà anh và tôi có thể gặp, thương và ở bên nhau."Warning: AmeSov/VietSov.Truyện lấy cảm hứng từ 17 Năm Ánh Sáng, Housemates của tác giả Zen.…
Jungkook đã phát triển tình cảm đến một mức độ nào đó hơn là chỉ một thoáng hứng thú với một anh chàng đẹp trai và nổi tiếng nhưng rất mực bí ẩn mà cậu đã gặp trong lớp nâng tạ nhẹ.Được rồi, nhiều hơn cả thích nữa, đặc biệt khi cậu đã gặp gia đình nhỏ bất đắc dĩ của Seokjin, và khám phá ra mình biết anh nhiều hơn là chỉ những lần gặp mặt. Được rồi, chính xác thì cậu đang yêu. Original author: kuragecharmsOriginal fic: https://archiveofourown.org/works/11652768/chapters/26216319 (if you interest, please come and give the author some kudos).…