|Tồ Ơi, Đợi Vũ.| ☆ |Hajeongwoo|
"Tồ ơi, đợi Vũ."…
"Tồ ơi, đợi Vũ."…
lấy cảm hứng từ facecam MMM của Haruto…
Người ta thường nói một con người không thể nào sống thiếu bộ não và trái timVậy...nếu dự án Blue Lock của Ego Jinpachi chỉ có bộ não chứ không có trái tim vậy thì mọi chuyện sẽ ra sao?Ở nơi trái tim không tồn tại, nơi mà dự án của gã thiên tài điên Ego Jinpachi cất công gầy dựng bị hiện thực, bị cái thất cái bại làm cho chẳng còn có thể vương cao vương xa được như dự tính của gã ta" Isagi Yoichi...là cần thiết "Chào mừng bạn đến với rạp chiếu phim Blue Lock, nơi sẽ cho bạn thấy được những thước phim từ nơi thế giới song song kiaNơi mà trái tim kia có tồn tại, nơi mà bộ não và trái tim cùng cắn nuốt lẫn nhau trên sân đấu để tìm lấy bàn thắng của chính mìnhLiệu mọi chuyện sẽ khác?Hỡi những kẻ thất bại kia, hãy cùng nhau xem ngươi ở một thế giới khác, nơi mà ngươi tỏa ra thứ ánh sáng sáng nhất thế gianNhư một bông hoa bung nở, nở rộ một cách hào hùng- Bối cảnh xem là từ trận đấu giữa U20 và Blue Lock eleven…
- Park Jeongwoo, cậu có chấp nhận một tên khốn như tôi không?Start: 11/02/2019…
'𝖇𝖚𝖙 𝖒𝖆𝖒𝖆 𝖎'𝖒 𝖎𝖓 𝖑𝖔𝖛𝖊 𝖜𝖎𝖙𝖍 𝖆 𝖈𝖗𝖎𝖒𝖎𝖓𝖆𝖑'inspired by criminal - britney spears nguồn ảnh: pinterest…
Nhận đơn cp về AllJaki/JakkyBL, GB#Naa…
Prem là một sinh viên năm cuối tại trường Bangkok,Boun là một vị tổng tài giàu có và đầy quyền lực.Bỗng một hôm cậu đang đi đến trường thì đụng trúng anh,anh đã bị cậu thu hút và trúng tiếng sét ái tình ngay từ lần đầu chạm mặt.Còn diễn biến cậu truyện như nào mời mọi người đọc truyện.Ê mà thật ra là tên truyện nó ko trùng lắm vs nội dung truyện nha bây=))…
Một đoản nhỏ ra đời trong một vài phút thơ thẩn…
Liệu rằng chữ "ái" có đẹp như trong thoại bản?…
Trong một năm có rất nhiều ngày, mỗi ngày là mỗi câu chuyện, mỗi cảm xúc muôn màu. Nhưng đời người ngắn ngủi, ai biết được câu chuyện của đời mình kéo dài thêm bao lâu, rồi bao lâu nữa... Chính tôi cũng không có câu trả lời.Chỉ cần biết rằng, tôi của bây giờ có hắn bên cạnh, cả hai từng ngày cùng bước qua vui buồn đầy chậm rãi.Thế là đủ rồiAuthor: Thư Lan - 书兰Bìa truyện twitter@MinoruJoeling…
hôm qua ai chợt hỏingười thương định nghĩa saotôi hỏi em thế nàoem cào càovào lưng,vào má,rồi em ôm vàotrời đầy saolòng này nóng hổingười thương đây rồi._ trái tim còn cháy và tay còn cầm.…
Sora- my oc & Senko- Ruji's oc. Ruji là người tạo ra 2 cái oc gacha đó chớ không phải tui:)))Random content. Nói chung nội dung xoay quanh 2 con oc này và xoay quanh So&Ru:)))Sora top, Senko bot:>:)))…
Ở đây trans những fic ngắn đủ thể loại (narrative, socmed, textfic,...) của HaJeongwoo.Thể loại/ đặc tính/ tóm tắt và nguồn sẽ có trong từng fic (Có lẽ sẽ mỗi fic một chap)Enjoy ~…
"Tại sao lần đó lại là em?""Ta không hiểu.""Tại sao ngay ngày đầu em ra mắt ngài lại quyết định trở thành người bảo trợ của em?""Tại vì em nhíu mày.""Nhíu mày?""Ta chưa gặp một maiko nào nhíu mày cả, gặp điều đó trên khuôn mặt em khiến ta thích thú. Ta mong rằng mình có thể ngắm những biểu cảm khác ở em nên đã quyết định trở thành Danna của em. Và ta nghĩ rằng đó là một quyết định sáng suốt." Ngài yêu cách em cười khi nhận được những đồng tiền từ ngài, ngài yêu cách em chìm trong khoái cảm trong lễ Mizuage và ngài yêu cả biểu cảm ngờ nghệch khi ngài cố ý trêu đùa. Ngài đã yêu một đoá huệ mang trên mình ước mơ sở hữu một đôi cánh, bay về phương Nam tránh rét khi trời trở lạnh.…
Prem là một cậu bé may mắn được gia tộc Noppanut nhận nuôi tại cô nhi viện,Boun là con cả của gia tộc Noppannut,từ khi cậu được gia đình anh nhận nuôi anh luôn rất cưng chiều cậu.Tình cảm anh dành cho cậu không phải tình anh em mà là một thứ tình yêu trên mứt anh em nữa,để biết diễn biến cậu truyện mời các cậu vào đọc truyện nhé.…
Khi chính cả những vì sao cũng quên mất.Không phân cao/thấp, trên/dưới. Chỉ là tình yêu của hai đứa trẻ dưới bầu trời đầy sao. Bắt đầu viết vào ngày đầu nghe Jeongwoo hát Betelgeuse. Ngần ngừ mãi mới xong.…
" Hôm nay, Haruto mày là bạn học đường đường chính chính của Park Jeongwoo tao".Warn: bxb, hư cấu, no switch…
Viết cho Haruto và JeongwooFic thứ 15 của Katrinalee…
khúc ca của gió là những bản nhạc buồn.…