642 Truyện
(Quyển 3) ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

(Quyển 3) ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

18,950 1,228 159

Tên Hán Việt: Đế Thiếu Tâm Đầu Sủng: Quốc Dân Giáo Thảo Thị Nữ Sinh.Tác giả: Chiến Thất Thiếu.Tình trạng: Hoàn thành.Số chương: 1730 Tên truyện: Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh. Editor: hoapham290.Tình trạng: dropVăn án:Người ngoài xem cô là một nam sinh cao trung bị cong. Trên thực tế cô đang lợi dụng internet để đuổi bắt tội phạm hacker Z. Giả dạng nam sinh, hoành bá trò chơi, trừng trị kẻ ác, nắm trong tay kỹ thuật trêu chọc bạn học nữ hạng nhất.Đến lúc mọi người biết "hắn" là nữ sinh toàn dân sôi trào!Phó Cửu: "Tần đại thần, anh đang có bạn gái phải không?"Tần Mạc bỏ notebook đang cầm trên tay: "Không có."Phó Cửu thấp giọng nói một cách rõ ràng: "Vậy thì từ đây trở về sau, bạn gái của anh chính là em." Tần Mạc nghe vậy, bá đạo cúi người! Phó Cửu ngây người: "Khoan đã, anh định làm gì!"Tần Mạc: "Thực hiện nghĩa vụ của người làm bạn trai!" .Nhân vật chính: Tần Mạc _ Bạc Cửu Nhân vật phụ: Lâm Phong _ Vân HổNgười đăng: Loto.Beta: Loto.…

Cô bé Tarako:3

Cô bé Tarako:3

0 0 1

Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…